Chương 733: Cuộc sống bận rộn 3
Không chỉ vì đi du lịch, mà cũng vì sự tin tưởng của Từ Toa, ngoại trừ bên phân xưởng trực tiếp cho công nhân gương mẫu đi, thì những bộ phận khác đều cần trưởng phòng bọn họ quyết định danh sách. Hiển nhiên bọn họ sẽ không lấy việc công làm việc tư, nhưng sự tin tưởng của Từ Toa lại khiến trong lòng bọn họ ấm áp.
Từ lúc công bố tin tức này, Từ Toa thấy người nào trong bọn họ cũng như đánh tiết gà, đi đường đều kéo theo gió.
Nói thật, cô thật sự không ngờ, cô chỉ muốn cho mọi người một phúc lợi, không ngờ ngược lại khiến người ta bất ngờ vui vẻ thành ra như vậy. Thực ra một điểm này cũng không có gì lạ. Cho dù là xí nghiệp nhà nước cũng không đặc biệt có chuyện đi du lịch như vậy.
Hiển nhiên là có đi công tác, nhưng đó là chuyện của lãnh đạo, không có liên quan gì đến nhân dân lao động bình thường hết.
Cho dù là được chọn làm công nhân gương mẫu như nhau, có thể lấy được phần thưởng, nhưng cũng không có cách nào so được với phần thưởng của công ty đám người Từ Toa.
Cho nên chuyến ra ngoài du lịch này, lập tức đâm thẳng vào tim mọi người.
Đào Ngọc trở về văn phòng, sâu sắc cảm thấy Từ Toa thiên vị bọn họ, cho văn phòng xưởng bọn họ thêm tám suất, thêm tám suất lận! Khóe miệng của cô ta giương lên thật cao, lập tức nghĩ ngợi, năm người đầu tiên chắc chắn phải là những người bình thường làm việc tích cực.
Cô ta không hề do dự mà viết người đầu tiên, Hướng Tinh của bộ phận tài vụ.
Bộ phận tài vụ thuộc văn phòng xưởng, cho nên Đào Ngọc không nghĩ đến ai khác, mà quyết định phải viết người đầu tiên là Hướng Tinh.
Ngược lại cũng không nói cô ta và Hướng Tinh có quan hệ tốt bao nhiêu, mà là bộ phận tài vụ vốn dĩ rất mệt, Hướng Tinh là kế toán trưởng, cô ta không đi mới là không hợp lý. Đương nhiên, cho dù Hướng Tinh thật sự không biết làm gì, thì Đào Ngọc vẫn sẽ chọn cô ta đầu tiên.
Dù sao ba của Hướng Tinh vẫn còn đang tại chức, bọn họ không làm gì vi phạm pháp luật, nhưng chung quy có hoạt động gì cũng sẽ nghĩ đến bọn họ. Như vậy tóm lại phải cho cô ta đi. Thêm nữa, bác cả của hướng Tinh còn đang ở Nội Mông. Gần như toàn bộ nguyên liệu của bọn họ đều nhập từ bên đó, những mối quan hệ rắc rối phức tạp này, Đào Ngọc rất hiểu.
Ngược lại không phải bọn họ muốn có được ưu đãi gì, mà chỉ hy vọng làm việc thuận lợi hơn một chút mà thôi, đây là việc qua lại bình thường.
Hướng Tinh chắc chắn phải đi, đội trưởng Tống của bộ phận bảo vệ là người nhất định phải đi, cô ta viết suất thứ hai vào. Lúc này thật sự phải cảm thán, bên mình đông người quá, nếu như giống như những bộ phận khác, thật sự không biết nên chọn ai.
Phía bên Đào Ngọc đang cân nhắc chuyện này, mà các bộ phận khác cũng giống như thế, chỉ có chủ nhiệm phân xưởng, chị cả Vương là không cần suy nghĩ về những chuyện này. Chân cô ta nhanh thoăn thoắt, cảm thấy cả người đều lâng lâng. Làm sao nghĩ tới được, mình sống đến từng này tuổi rồi, vậy mà còn có cơ hội đi một chuyến tới thủ đô.
Cô ta giống như đang nằm mơ vậy, về văn phòng phân xưởng, hít một hơi thật sâu, vẫn cảm thấy không thể bình tĩnh lại được.
“Chủ nhiệm, cô không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Mọi người nhìn thấy thái độ của cô ta không đúng, nhanh chóng hỏi han, phía bên phân xưởng bọn họ khác với văn phòng xưởng, cùng lắm bên này cũng chỉ tốt nghiệp cấp hai, thi thoảng bên bộ phận tiêu thụ còn có vài người cũng chẳng học hành nhiều cho lắm, hoặc là tính toán quả thực còn nhanh hơn bàn tính, hoặc là nhanh nhẹn như khỉ.
Phía bên bọn họ đều là người làm việc chân chính, không phải người tinh anh có nhãn lực như vậy, nhìn thấy sắc mặt của chị cả Vương không đúng, bọn họ lập tức lo lắng.
Nếu như đổi thành đám người ở bộ phận tiêu thụ đó, giống như tiểu Lữ, có thể liếc mắt cái đã nhìn ra được chị cả Vương là đang vui mừng, chứ không phải lo lắng gì cả. Nhưng, ngược lại bọn họ cũng không nhìn ra được.
“Là nhóm nào của chúng ta không làm tốt sao?”
Chị cả Vương cảm thấy cổ họng khô cong, cúi đầu uống ừng ực ừng ực cạn sạch ly nước, đáp: “Không phải, là chuyện tốt.”
Vừa nói lời này, mọi người lập tức nhìn về phái chị ta, chị cả Vương: “Tôi thông báo một chút, chủ nhiệm của mỗi một phân xưởng, trước khi tan làm tới chỗ tôi họp.”
Mọi người rất bối rối, nhưng cũng lập tức hành động. Về phần truy hỏi, ngược lại cũng không có, dù sao đợi lát nữa cũng sẽ biết ngay thôi. Hơn nữa, mắt thấy bộ dáng ngẩn ngơ của chị cả Vương, bọn họ thật sự cảm thấy có hỏi rồi, cô ta cũng sẽ không nói rõ ràng đâu.
Phải nói tới, phân xưởng lớn này của bọn họ, mỗi một phân xưởng có đến tám trăm người, cho nên chắc chắn chủ nhiệm phân xưởng không phải dựa vào luồn cúi, đều là những tay lão luyện biết làm việc thật sự. Trước khi tan làm, những người này đều tập trung trong văn phòng của chị cả Vương.