Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 736 - Chương 736. Cuộc Sống Bận Rộn 6

Chương 736. Cuộc sống bận rộn 6 Chương 736. Cuộc sống bận rộn 6

Chương 736: Cuộc sống bận rộn 6

Bây giờ tiền lương một tháng cộng thêm tiền thưởng của chị cả Vương là hai trăm hai mươi đồng, đây là mức độ gì?

Em trai nhà mẹ đẻ của cô ta tiền công một tháng ở nhà xưởng là bốn mươi mốt, mà tiền lương của cô ta lại còn gấp hơn năm lần em trai cô ta…

Chị cả Vương làm việc bận rộn, thường xuyên tăng ca, bốn đứa con của cô ta, cô ta đều cho đến trường học, ba đứa con gái đều đang học tiểu học, còn con trai thì đi nhà trẻ. Chuyện trong nhà giao lại cho mẹ chồng cô ta. Trước đây mẹ chồng cô ta cũng không chịu giúp lấy một chút nào, nhưng bây giờ lại có thể.

Chị cả Vương cũng không chiếm lời, một tháng đưa cho mẹ chồng cô ta mười lăm đồng tiền đi chợ, phụ trách một ngày ba bữa, yêu cầu đảm bảo mỗi buổi sáng bốn đứa trẻ nhất định phải có một quả trứng, buổi tối cứ cách ba ngày phải có một bữa thịt. Sáng tối đưa đón con trai đến nhà trẻ, buổi trưa phải đưa cơm cho ba đứa con gái đi học tiểu học. Chuyện này, mẹ chồng cô ta làm rất hăng hái.

Thực ra chị cả Vương biết, một tháng cô ta cho mười lăm đồng, tiền trứng gà cố định là sáu đồng, ba ngày một bữa thịt, một cân thịt một đồng, mua một lần có thể ăn một tuần. Một tháng cũng chỉ đến bốn đồng tiền. Vậy là mười đồng tiền. Lại thêm tiền rau, nếu tính cẩn thận, một tháng tốn thêm hai, ba đồng. Thực ra mẹ chồng cô ta có thể kiếm cũng chỉ được một, hai đồng còn thừa, nhiều cũng chẳng qua là ba đồng.

Nhưng, bà ta còn phải đưa đón trẻ con và đưa cơm, cho nên phần tiền này tiêu đi cũng đáng.

Nhưng trong lòng chị cả Vương biết rõ, đây là cách tính bình thường, trên thực tế, một tháng, mẹ chồng cô ta còn thừa nhiều hơn.

Cô ta tính tiền trứng theo giá thị trường, nhưng mẹ chồng cô ta tự nuôi gà ở nhà, tuy rằng bán ra ngoài cũng được năm xu, nhưng đó cũng là quả to, mà cũng có rất nhiều người chỉ có thể bán được bốn xu. Nhưng cầm đến nhà bọn họ thì không phân to nhỏ. Mà rau lại càng là như thế, bản thân bà ta có một khu vườn nhỏ, nên tiền rau này, cũng bớt đi được.

Cho nên thứ cần tiền chân chính trong nhà bọn họ, cũng chỉ có thịt thôi.

Nhưng vì bên này bận rộn, chị cả Vương lo ba bữa ăn cho mẹ chồng, cho nên lại bớt được ba bữa ăn… mẹ chồng có thể không vui được sao?

Vui muốn chết ấy chứ.

Có người cảm thấy con người của chị cả Vương quá dễ nói chuyện, trước đây mẹ chồng cô ta không giúp đỡ. Bây giờ chẳng qua là nể mặt tiền, nhưng trong lòng chị cả Vương biết rõ, mình cũng vì bớt chuyện và tiện hơn mà thôi, trên đời chung quy cũng không có chuyện gì tuyệt đối thập toàn thập mỹ hết.

Những việc này, cô ta tìm người khác cũng phải tốn nhiều tiền như vậy.

Mọi người đều nhìn thấy mẹ chồng cô ta dùng rau tự trồng trong vườn nhà mình, nhưng nhà chị cả Vương cũng không có vườn, nên nhà cô ta cũng phải mua

Tuy rằng tìm mẹ chồng cũng tốn tiền, và tuy rằng bà cụ này không tốt đẹp gì, nhưng cũng không cần tốn tiền. Hiển nhiên bà ta vui vẻ nấu cơm cho cháu trai và cháu gái mình. Bà ta làm thật tốt cho bọn họ, thì việc này có thể tiếp tục làm. Bà ta còn có thể được ăn ngon, cần gì phải ăn bớt? Chị cả Vương lén lút hỏi đứa con gái lớn và con gái thứ hai khá hiểu chuyện nhà mình, hai cô bé đều xác nhận, cơm rất không tồi.

Dùng ai mà không phải là dùng.

Chỉ cả Vương dùng mẹ chồng của cô ta, rõ ràng mẹ chồng cô ta làm việc, nhưng tất cả những người xung quanh lại đều nói cô ta hiếu thuận. Chỉ cả Vương cũng không biết nói gì nữa.

Cho nên ngay khi bạn có tiền, dường như rất nhiều chuyện đều dễ giải quyết hơn.

Bây giờ chồng cô ta ngoại trừ đi tới đi lui trong nhà ra, thì chính là dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo, vậy mà làm cũng rất tốt.

“Phân nhi, ăn cơm đi.” Chồng cô ta đang giặt quần áo, nhìn thấy cô ta vào cửa, mới cười ha ha chào hỏi một cách vô cùng nịnh nọt.

Lần trước sau khi bị một đám phụ nữ đánh, hiệu quả này đã gần ba năm vẫn chưa biến mất.

Chị cả Vương lập tức lấy lại bình tĩnh, đáp: “Được.”

Cô ta đặt kẹo lên tủ, hỏi: “Các con làm xong bài tập chưa?”

“Làm xong rồi ạ.” Mấy đứa trẻ đồng loạt đáp.

“Mẹ ơi, hôm nay con viết chính tả được điểm tuyệt đối.”

Chị cả Vương cười đến mặt mày đều giãn ra, tuy rằng tuổi tác của cô ta tăng dần, hơn nữa công việc rất bận rất mệt, thường phải tăng ca, nhưng ngược lại cô ta cũng trẻ hơn so với trước kia không ít, có thể thấy, tâm trạng con người có thoải mái rất quan trọng.

“Được điểm tuyệt đối cơ à, thật giỏi quá!”

Chị cả Vương đã từng thấy người đi học, trong nhà xưởng bọn họ có không ít người, cho nên càng biết lợi ích của việc học giỏi hơn, vì vậy cô ta rất quan tâm đến việc học hành của con cái. Cũng may con cô ta cũng biết đấu tranh, tuy rằng tuổi tác chênh lệch, lớn nhất là mười lăm nhưng bây giờ mới học lớp ba, lớn hơn rất nhiều đứa trẻ khác cùng lớp, nhưng bọn trẻ đều không nản chí.

Bình Luận (0)
Comment