Chương 796: Một năm mới 2
Tiểu Bạch lập tức vùng vẫy, bước chân nhỏ đi theo Mộc Mộc, vừa chạy vừa gọi anh trai cô bé: “Tiểu Hắc cũng tới rửa tay đi.”
Tiểu Hắc nhìn đồ ăn ngon trên bàn, nuốt nước miếng, ồ một tiếng rồi cũng đi theo.
Cổ Đại Mai: “Chạy chậm một chút.”
Từ Sơn: “Trẻ con năm tuổi rồi, không ngã được đâu.”
Cổ Đại Mai trừng mắt nhìn anh ta, đáp: “Đàn ông đều sơ ý hết.”
Từ Sơn cười ha ha.
Từ Toa chống cằm nhìn các bạn nhỏ: “Tiểu Bạch và Tiểu Hắc ngoan thật đó, từ nhỏ đã không ầm ĩ, cái miệng còn rất ngọt ngào, thật đáng yêu.”
Mấy người nối đuôi nhau ngồi xuống, Cổ Đại Mai vừa cười vừa bảo: “Toa Toa, mợ thấy cháu rất thích trẻ con đấy, nếu đã thích trẻ con như vậy, sao không suy nghĩ thêm đi? Bây giờ Mộc Mộc và Thủy Thủy đều lớn rồi, cháu không cân nhắc sinh thêm đứa nữa sao?”
Cô ta là người sinh ra ở thời đại đó, cũng không có văn hóa gì cả, nên vẫn rất chú trọng vào đông con thì lắm phúc. Ngược lại cũng không ý tứ gì khác, chỉ là nghĩ đến thì nói ra mà thôi.
Có điều lời này của cô ta khiến Từ Toa trực tiếp phun một ngụm nước ra, lập tức đã ho khan dữ dội, Giang Phong nhanh chóng lôi khăn tay ra lau miệng cho cô, sau đó vỗ lưng cô, quan tâm hỏi: “Không sao chứ? Uống nước cũng không để ý.”
Từ Toa hít một hơi thật sâu, đáp: “Còn không phải em bị mợ em dọa sợ hay sao?”
Cô khó tin nhìn mợ mình, cảm thán: “Mợ thật sự còn có thể hỏi được sao, mợ quên còn có loại chính sách như kế hoạch hóa gia đình rồi sao?”
Cổ Đại Mai kiêu ngạo như thể bản thân cái gì cũng biết, cô ta cười ha ha: “Các cháu có thể đi tới Hồng Kông sinh mà, các cháu có tiền lại có người trong ngành, không giống với người bình thường như bọn mợ. Chỉ cần các cháu muốn chắc chắn có thể, trên tivi cũng diễn rồi.”
Đừng thấy cô ta là người phụ nữ không có kiến thức, nhưng thực ra cô ta cũng rất hiểu biết.
Từ Toa lập tức nở nụ cười, đáp: “Cái này mợ nghe ai nói vậy, nhưng quả thực, nếu cháu muốn đẻ, đúng là có thể, nhưng cháu không muốn.”
Mọi người nhìn về phía cô, Từ Toa rất bình tĩnh, đồng thời cũng vô cùng kiên định.
Cô rất chắc chắn: “Sinh con rất mệt cũng rất đau, cháu đã có Mộc Mộc và Thủy Thủy rồi, cho dù có kế hoạch hóa gia đình hóa gia đình hay không, cháu cũng không có dự định sinh tiếp. Chuyện này, bọn cháu đã bàn bạc kỹ vào năm vẫn chưa có kế hoạch hóa gia đình đó. Khi ấy cháu có em bé, tuy rằng cũng không biết là song sinh, nhưng cháu và Giang Phong đều đã quyết định chỉ sinh một lần, sẽ không sinh tiếp. Ai biết sau này sinh ra rồi lại là song sinh, mà không phải là một. Nhưng cho dù là một hay là hai, đều không có lần sau. Mộc Mộc và Thủy Thủy là bảo bối của bọn cháu, bọn cháu không có dự định sinh thêm con để phân tán tình yêu của bọn cháu. Toàn bộ tình yêu của hai vợ chồng bọn cháu, đều sẽ cho hai đứa nhỏ nhà bọn cháu là Tiểu Mộc Mộc và Tiểu Thủy Thủy.”
Mộc Mộc và Thủy Thủy rửa tay trở về, gương mặt nhỏ đỏ bừng, khóe miệng cũng vểnh lên…
…
Một chín tám tám.
Năm mới, tình hình mới.
Tập đoàn Thủy Mộc có sự điều chỉnh về nhân sự mới.
Điều khiến người ngạc nhiên chính là Lâm Châu lại rời đi. Ai không biết cậu bé chính là cánh tay trái, cánh tay phải của Giang Phong. Sự rời đi lần này của cậu bé, vẫn rất khiến người ta kinh ngạc. Khó tránh khỏi có người lén lút hỏi người khá thân quen với mình, lại càng có người hỏi Lâm Thiền.
Lâm Thiền cũng không hiểu chuyện của anh trai mình rõ ràng như vậy, nhưng ngược lại cô bé biết chuyện anh trai muốn ra ngoài lập nghiệp và kết hôn, chỉ là lời này cũng không phải do cô bé giải thích với bên ngoài được. Cho nên cô bé chỉ thoái thác chuyện về anh trai mình, nói mình cũng không quá hiểu.
Đương nhiên, chỉ là một cấp quản lý rời đi, ngược lại không ảnh hưởng đến người bên dưới làm việc, tin đồn này truyền đi mấy ngày, cũng dần dần giảm bớt, rồi dần dần biến mất. Bởi vì mọi người phát hiện ra, cho dù Lâm Châu rời đi, cũng không phải là cãi nhau với công ty của bọn họ, ngược lại còn có quan hệ hợp tác dây mơ rễ má.
Lâm Châu rời khỏi công ty thực phẩm, cũng không làm nghề cũ, ngược lại cậu bé bắt đầu vận chuyển hàng hóa, một vài công việc vận chuyển bên Thủy Mộc cũng giao cho công ty cậu bé, thường mà nói, rời khỏi công ty này chắc chắn khá khó khăn, dù sao khai thác thị trường cũng không dễ dàng như vậy.
Nhưng Thủy Mộc đã giao toàn bộ nghiệp vụ vận chuyển hàng hóa của mình cho công ty bọn họ, ngay lập tức đã chống đỡ được lượng nghiệp vụ của công ty bọn họ, gần như là đi lên trong nháy mắt.
Có đôi khi làm ăn chính là như vậy, khi không có công việc, những khách hàng khác cũng không tin tưởng đến việc, bước đi khó khăn, muốn khai thác thị trường là chuyện vô cùng khó khăn. Nhưng nếu công việc kinh doanh này tốt, ngược lại càng dễ bàn hơn không ít.