Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 109

Đầu ngón tay của Rosalyn đang run rẩy.

Có quá nhiều mana ......!

Cô cắn chặt môi mình.

Bùnm. Bùm. Bùm.

Toàn thân cô như đang bốc cháy.

Ngọn lửa sôi sục này, mà cô không thể dập tắt dù cho cố gắng hết mức, như muốn nuốt chửng cô.

Tuy nhiên, cô tiếp tục hét lên trong nội tâm và vươn tay về phía Rồng xám.


Nhiều hơn nữa, nhiều hơn nữa!

Mình muốn xử lý thêm nhiều mana hơn.

Không, mình muốn điều khiển nó bằng chính đôi tay này!

"Cô điên rồi! Cô liều chết đến vậy sao?!"

Giọng của Becrock không thể đến tai Rosalyn được.

Rooooooooooooooooooooar!

Rosalyn chỉ nhìn con Rồng xám đang lao về phía cô một lần nữa với miệng nó mở ra.

Rắc, bùm! Bàaaaang!

Những viên đá ma thuật tiếp tục vỡ hoặc nổ khi chúng đâm vào nhau trước khi biến thành mana đỏ.

Rosalyn tiếp tục đưa tay ra.

Bàaaaaaaaaang!

Rồng xám và pháp sư đỏ đâm vào nhau.

Rồng xám cố gắng rời khỏi cô.

Rosalyn di chuyển tay trái.

Bang!

Mana đỏ đã chặn miệng Rồng.

Cô thậm chí còn chưa nhìn xong nó trước khi quay đi.

Mọi thứ đều có màu đỏ.

Lúc này mọi thứ đều đỏ rực lửa đối với cô.

Tất cả mọi thứ từ đầu đến chân. Mana đỏ bao phủ mắt, mũi, miệng và mọi bộ phận trên cơ thể cô khiến thế giới của cô như có màu đỏ.

Ngay cả Rồng Xám, Becrock và bầu trời đêm cũng mất đi màu sắc ban đầu và trông có màu đỏ.

Mình thích điều này.

Cô thích những gì đang diễn ra.

Toàn bộ cơ thể của cô...

Mỗi hơi thở mà cô hít thở...

Tất cả các hành động của cô đều chứa đầy mana của mình.

Rosalyn mỉm cười và đưa tay phải ra một lần nữa.

Một bàn tay mana lớn giống như bàn tay đã được tạo ra.

Rosalyn hình thành một nắm đấm.

Bàaaaaaaaaang!

Bàn tay lớn bằng mana đỏ xé toạc cánh của Rồng xám.

Rosalyn mắt lóe sáng.

Mana kết hợp làm từ Tử mana và mana. Bản thể xám xịt đó đang bị xé toạc.

"Này, này thật điên khùng!"

Becrock đầy kinh ngạc khi quan sát.

Không phải vì Rosalyn đã chặn được đòn tấn công của Rồng xám và xé nát một trong những đôi cánh của Rồng xám.

Vẫn ổn vì hắn có thể tấn công lại.

Đó là một cái gì đó khác đã làm hắn hoàn toàn kinh ngạc.

"... Cô thực sự định chết sao?"

Rắc rắc.

Rosalyn đang hấp thụ mana từ vô số đá ma thuật.

Tất cả các pháp sư đều nghĩ cô sẽ sớm bị nuốt bởi mana đỏ và chết. Họ có thể thấy toàn bộ cơ thể cô đang run rẩy. Đôi mắt cũng bị nhuộm đỏ.

Becrock hét lên một khái niệm mà các pháp sư sử dụng cho tình huống như vậy.


"Bùng nổ mana!"

Có phải cô ấy đang cố gắng đánh bại hắn ngay cả khi nó buộc cô ấy rơi vào trạng thái bùng nổ mana?

Tại sao?

Tại sao một người sống một cuộc sống dễ dàng như một công chúa lại làm một điều như vậy? Tại sao cô ấy lại đi xa như vậy?

Hắn không hiểu gì cả.

Hắn có thể thấy Rosalyn đang mở miệng nói ngay lúc đó.

Chủ nhân của bàn tay đỏ rực đã biến cái cánh bị xé toạc thành bụi nhìn thẳng vào hắn và nói.

"Ta sẽ thắng. Không có vấn đề gì cản trở được."

Becrock ớn lạnh sau khi cô ấy nói những lời này với vẻ mặt điên cuồng.

"Người điên này ......!"

Tự hủy.

Khuôn mặt của Rosalyn khiến hắn nghĩ đến từ đó.

Cô ấy trông giống như đang nói cả hai cùng chết đi!. Cô ấy lên kế hoạch giết cả hai bằng vụ nổ mana của mình!

Hắn không thể chết.

Becrock không muốn chết. Hắn đã sống quá khó khăn để có thể chết một cách dễ dàng ở đây! Hắn đã bị thương sau khi bị mất một bàn tay và một bên mắt cá chân bị nhiễm độc. Nhưng chết?

Đặt cuộc sống của mình trên một con đường mạo hiểm?

Tay hắn chỉ vào con Rồng xám.

"Chặn cô ấy! Xé xác cô ta thành từng mảnh!"

Một tấm khiên màu xám sau đó xuất hiện trên tay hắn.

Rooooooooooar!

Con Rồng lớn lại lao về phía Rosalyn.

Bang, bàaaaang!

Tử mana và mana va vào nhau để khôi phục lại chiếc cánh bị xé toạc.

"Giết cô ta! Lập tức giết chết cô ta!"

Con Rồng xám vung chân trước về phía Rosalyn như để đáp lại mệnh lệnh của Becrock.

Bàaaaang!

Rosalyn chặn bằng một mũi tên. Sau đó cô ấy bắt đầu tiến về phía trước.

Cô không quan tâm liệu con Rồng tham lam có cản đường cô hay không.

Baaang, baang!

Mana đỏ của cô ấy phát nổ và từ từ cạn kiệt khi nó va chạm với mana kết hợp.

Nhưng cô ấy thậm chí còn không liếc nhìn nó một lần.

Đá ma thuật cung cấp cho cô ấy một nguồn mana vô tận.

... Bùng nổ mana ...

Cô nghĩ về một khái niệm mà Becrock vừa hét lên.

"Pfft."

Cô bắt đầu cười.

Trong trận chiến tại Hẻm núi Tử thần... Rồng lai đã gây ra một vụ nổ mana.

Vụ nổ mana có thể nói là một thảm họa gây ra bởi sự tham lam tột độ của một pháp sư đối với mana. Cơ thể họ sẽ nổ tung, và họ sẽ chết vì tham lam mà không biết giới hạn của mình.

Bùm. Bùm. Bùm.

Một lượng lớn mana đang dồn ép cơ thể cô ở mọi phía.

Cảm giác như thể lượng mana đỏ này sẽ nuốt chửng cô thay vì con Rồng xám.

"Nhưng ngươi thấy đấy."

Rosalyn nhanh chóng tiến về phía trước.

"Tại sao ta lại không hề đau?"

Cô sẽ rất đau nếu cô ấy sắp bước vào giai đoạn bùng nổ mana.

Nhưng cô không hề đau.

Trên thực tế, cô cảm thấy mạnh mẽ.

Cơn run rẩy trong cơ thể cô đang dần ngừng lại. Áp lực từ mana xung quanh đang dần mất đi sức mạnh và không thể cản trở chuyển động của cô.

Cô đang dần trở nên tự do hơn.

Cô đã nghe thấy giọng nói của Rồng sáu tuổi vĩ đại và dũng mãnh ngay lúc đó.

- Rosalyn thông minh! Ngươi nên biết tình trạng hiện tại của chính mình!


Đúng. Mình biết tình trạng của mình.

"Đây là điều kiện tối ưu của ta."

Cô không thể không cười.

Được bao quanh bởi một lượng lớn mana như thế này là điều kiện tối ưu cho cô ấy.

Những từ như tốt nhất hoặc tuyệt vời nhất không phù hợp với tình huống này.

Như thể điều kiện có một lượng lớn mana xung quanh cô mà người khác lại lo lắng cô có thể rơi vào tình trạng bùng nổ mana giống như việc mặc một bộ trang phục phù hợp hoàn hảo cho cô.

Làm sao một thứ mà người khác sợ lại có thể phù hợp với cô được?!

Cô không thể không cười.

"Thật tệ."

Đó thực sự là một tin xấu.

Raon có hiểu ý cô ấy không?

- Rosalyn! Nhân loại nói hắn có rất nhiều đá ma thuật, thế nên ngươi có thể sử dụng bao nhiêu tùy thích!

Rosalyn bắt đầu cười to hơn trước nhận xét của Raon.

"Pwahahahah! Vậy thì tôi không phải lo lắng về đá ma thuật rồi!"

Cô đã nghĩ sẽ thật tệ nếu lần nào cũng phải sử dụng nhiều đá ma thuật như vậy để đạt được tình trạng tối ưu. Cô không cần phải lo lắng nữa vì một người giàu có đã nói với cô rằng cô không cần phải lo lắng về điều đó.

"Giết cô ta!"

Rosalyn đáp lại tiếng hét của Becrock.

"Ai cho phép ngươi?"

Rosalyn di chuyển cả hai tay khi nói vậy.

Hai bàn tay lớn màu đỏ xuất hiện trên không. Cô chỉ tiến về phía trước.

Cô không quan tâm mà hướng ngay vào lồng ngực của Rồng xám.

Hai bàn tay màu đỏ đập mạnh vào con Rồng xám.

Bang! Bang! Bàaaaang!

Nhiều mana kết hợp hơn bị tách ra trong mỗi lần va chạm. Nó không thể đánh bại đòn tấn công mạnh mẽ của Rosalyn, buộc Tử mana và mana phải tách ra khỏi nhau.

"Cô, cô-!"

Becrock bắt đầu cau mày khi chứng kiến ​​điều này xảy ra.

Con Rồng xám đang vặn vẹo như đang rất đau đớn. Có một lý do khiến nó có vẻ như vậy mặc dù nó không có thật.

"M, mana kết hợp của ta!"

Đó là bởi vì mana của Rosalyn đã xé toạc mana kết hợp.

"Các luật trong mana kết hợp của ta là hoàn hảo! Chúng thật hoàn hảo! Không có cách nào mà cô có thể phân tách và xé toạc nó một cách dễ dàng như vậy được!"

Becrock nghe đầy hoài nghi khi tiếp tục tạo ra những tấm khiên xám trước mặt.

Rooooooooooar!

Tiếng gầm lớn của Rồng xám làm rung chuyển màn đêm.

Bụng của Rồng đã bị đâm thủng.

Hai bàn tay đỏ rực xé toạc bụng nó. Đôi tay đó sau đó hướng về chủ nhân của Rồng xám.

"Chết tiệt!"

Becrock tạo ra nhiều khiên hơn khi nhìn pháp sư màu đỏ đằng sau hai bàn tay màu đỏ.

Hai bàn tay đỏ hướng về tấm khiên đầu tiên.

Bàaaaang!

Tấm khiên xám đầu tiên ngay lập tức bị vỡ.

"Chết tiệt!"

Làm thế nào mà mana kết hợp lại có thể phá vỡ một cách dễ dàng như vậy chứ?! Điều đó có thực sự khả thi không?

Một thiên tài đã tạo ra nó!

Hắn bắt đầu cau có hơn.

Sau đó, hắn tạo ra nhiều tấm khiên xám khác.

Hắn cần phải làm cho chúng đủ dày để không thể nhìn thấy hai bàn tay đỏ rực đó.

Hắn cần tạo ra một tấm khiên đủ lớn để che.

Chỉ có như vậy hai bàn tay đỏ mới có thể không dễ dàng đến được với hắn.


Cô ta sẽ mất một lúc để phá vỡ những tấm khiên này.

Rosalyn sẽ không thể nhìn thấy hắn vì những tấm khiên dày màu xám đang che cho hắn.

Vậy thì sẽ có sơ hở để trốn thoát!

Becrock nhìn xuống.


Hắn đã giao tiếp bằng mắt với một trong những thuộc hạ của mình. Hắn gật đầu và pháp sư cũng gật đầu lại rồi nhìn xung quanh.

Chúng ta sẽ chạy trốn. Chúng ta sẽ đến một Tháp nhà giả kim khác!

Các hắc pháp sư và pháp sư thuộc hạ của hắn lẽ ra phải hiểu tín hiệu và sẽ trốn thoát cùng hắn.

Rosalyn, Cale và Rex đang ở đây. Rồng đen cũng ở đây. Điều đó có nghĩa là sức tấn công trên các tháp khác yếu hơn!

Hắn không sợ hãi Thánh tử Thần Mặt trời cũng như Thánh nữ.

Có Choi Han và những người khác, nhưng sẽ không ai có thể sử dụng ma pháp để đánh bại họ.

Đó là đủ.

Bàaaaang! Bàaaaang!

Một tấm khiên khác đã bị vỡ.

Tuy nhiên, màu xám đục đến nỗi hắn không thể nhìn thấy kẻ thù ở phía bên kia.

Becrock bắt đầu mỉm cười.

Mặt khác, hành động của hắn rất tỉ mỉ.

Hắn lén lút bắt đầu vẽ một vòng tròn dịch chuyển.


Mình phải làm điều đó mà không cần Rồng đen phát hiện ra!

Rosalyn lẽ ra không thể dừng lại vì vụ nổ mana lúc này, vì vậy cô ấy sẽ tiếp tục cố gắng phá vỡ những tấm khiên của hắn để giết được hắn. Hắn cần phải sử dụng sự thiếu hợp lý đó vào lợi ích của mình.

Mình sẽ rút lui và làm cho luật ma pháp của riêng mình hoàn hảo hơn nữa.

Hắn đưa ra quyết định đó và hét lên.

"Cô nghĩ mình có thể vượt qua những điều này? Cô sẽ sớm chết vì bùng nổ mana thôi!"

Hắn cố tình nói điều đó để chọc giận Rosalyn.

Bàaaaang! Bàaaaang! Bàaaaang!

Hắn có thể cảm thấy hai bàn tay đỏ rực đang phá vỡ những tấm khiên màu xám thậm chí còn mạnh hơn như đang đáp lại lời khiêu khích của hắn.

Tới rồi.

Mình cần phải hảnh động lập tức.

Becrock bắt đầu hét lên.

"Bây giờ!"

Oooooooong-

Các pháp sư trên mặt đất đều bắt đầu sử dụng phép dịch chuyển. Cả hai pháp sư thành thạo và thực tập đều hợp tác nhau để sử dụng phép dịch chuyển.

Becrock cũng sử dụng phép dịch chuyển.

"Ugh!"

Tuy nhiên, điều kỳ diệu đã bị phá vỡ.

"Ugh, ugh, cái này, cái gì, ugh!"

Hắn nhìn xuống.

Hắn có thể thấy một bàn tay đang bóp cổ hắn.

Bàaaaang! Bàaaaang! Bàaaaang!

Mình vẫn có thể nghe thấy hai bàn tay đỏ đập vào tấm khiên màu xám...

Vậy làm thế nào mà người có mana đỏ đang bóp cổ mình lúc này?

Đồng tử của Becrock bắt đầu rung lên.

Ma pháp dịch chuyển đã bị can thiệt ngang.

Tại sao?

Rắc rắc-!

Một bàn tay được bao phủ bởi mana màu đỏ đang nắm lấy bàn tay còn lại được bao phủ bởi mana màu xám của hắn. Nó làm xáo trộn mana xám.

Và sau đó, sau lưng...

Becrock cảm thấy một sự dao động mạnh mẽ của mana sau lưng.

Hắn cũng có thể nghe thấy một giọng nói.

"Đây có phải là cách mà ngươi đã làm nghẹt thở Tháp chủ Tháp Nam trước đó?"

Shhhhhh-

Hắn có thể thấy Rosalyn đang để lộ khuôn mặt của cô.

"Ugh. L, làm cách nào?"

Becrock bắt đầu cau mày.

Làm thế nào mà cô ta có thể xuất hiện ngay sau lưng hắn ngay khi hắn bắt đầu dịch chuyển, lẽ ra cô ta không thể nhìn thấy hắn từ phía bên kia của tấm khiên màu xám chứ?

"Những kẻ khốn nạn lần nào cũng làm những điều tương tự. Ngươi trốn thoát và bỏ lại người của mình bất cứ khi nào ngửi thấy mùi rắc rối."

Rosalyn tự tin trả lời.

Thuộc hạ của White Star luôn trốn thoát một mình hoặc đi cùng những người mà họ cho là hữu ích trong những tình huống cấp bách.


Bây giờ họ không nhận ra điều đó sau khi thấy họ làm như vậy rất nhiều lần sao?

"Thêm vào đó, thật kỳ lạ khi ngươi chỉ phòng thủ. Không phải ngươi sẽ thắc mắc nếu kẻ thù của mình đang cố gắng trốn thoát nếu họ chỉ tập trung vào phòng thủ mà không tấn công sao?"

Một bàn tay đầy mana đỏ siết chặt cổ Becrock hơn nữa.


Becrock không thở được. Tuy nhiên, mắt Rosalyn lạnh lùng khi nhìn hắn.

"Đó là lý do tại sao ta để ma pháp của mình tiếp tục tấn công ngươi trước khi sử dụng khả năng tàng hình và lẻn ra sau. Đơn giản đúng không?"

Làm sao mà đơn giản vậy?!

Cô cần sử dụng mana cực kỳ âm thầm để hắn không nhận ra.

Becrock vô cùng tức giận.

Tay hắn run lên và vung cánh tay còn lại của mình.

Pssssssssss-

Tấm khiên màu xám biến mất.

Hắn có thể nhìn thấy hai bàn tay to lớn màu đỏ đang đập vào tấm khiên.

"C, cô nên ở trong v, vụ nổ mana, ugh. S, sao cô có thể âm thầm điều khiển mana như vậy được, ugh!"

Becrock nhìn Rosalyn với vẻ hoài nghi.

Cô bình tĩnh đáp lại câu hỏi.

"Ta không hề ở trong trạng thái bùng nổ mana."

"...Gì?"

Mọi cảm xúc đều biến mất khỏi khuôn mặt Becrock.

Hắn bị sốc đến mức gần như quên mất cơn đau ở cổ.

"Tại sao lại sốc đến vậy? Đây là điều kiện hoàn hảo cho ta. Trông ta có vẻ như sắp chết không?"

Becrock cuối cùng nhận ra toàn thân pháp sư được bao phủ hoàn toàn mana đỏ trông đẹp hơn trước.

"... Sao có thể-!"

Làm thế nào mà một con người có thể kiểm soát lượng mana này?

"Mana kết hợp của ta thật hoàn hảo! Cô đang nói với ta cô không bị thương chút nào trong khi xé toạc lượng mana hoàn hảo đó? Cô sẽ không chết?!"

Becrock bắt đầu cau mày không phải vì nỗi đau thể xác mà là một kiểu đau khác.

Thực tế là lượng mana kết hợp của hắn không thể làm tổn thương pháp sư này một chút nào là điều đau đớn để nhận ra.

Sau đó hắn nghe thấy một lời nói tàn nhẫn làm cho nỗi đau đó tăng lên gấp bội.

"Ngươi có chắc là bản thân đã không nhầm tưởng là những gì ngươi tạo ra là hoàn hảo không?"

Giọng nói của Rosalyn rất bình tĩnh.

Mặt Becrock càng nhăn lại.

"Không! Nó đã được hoàn hảo! Mana kết hợp của ta là một sức mạnh sẽ thay đổi lịch sử của ma pháp! Đó là một sức mạnh mới mà một người như cô, người được học ma pháp một cách hòa bình, sẽ không bao giờ có được!"

Rosalyn lặng lẽ nhìn Becrock.

"Làm sao chuyện như thế này lại có thể xảy ra với một người như ta, một người đã vượt qua mọi trở ngại để đi đến được bước này?!"

Becrock đã phải vượt qua rất nhiều trở ngại kể từ khi nhận ra mình có tài năng.

Hắn nhớ lại những trở ngại mà mình phải vượt qua trong cuộc đời.

Hắn nhớ lại thời gian ấy, khi hắn còn là một kẻ ăn xin may mắn và trở thành đệ tử của một pháp sư, đã lén giết đại đệ tử của pháp sư đó như thế nào để có thể trở thành đệ tử duy nhất và để tài năng của mình tỏa sáng.

Thật khó khăn như thế nào để lén giết một tên khốn tài năng như vậy?

Sau đó hắn đã rất cố gắng về mọi mặt khi đã trở thành đệ tử duy nhất.

Sau đó hắn đã gặp bề trên và cuối cùng, thời điểm để hắn vươn lên vị trí có thể coi những thứ rác rưởi vô dụng đó theo cách hắn muốn đã gần kề.

Hắn sẽ trở thành một anh hùng vĩ đại.

Vậy tại sao...

"Tại sao một con chó cái như cô lại cản đường ta?!"

Rosalyn bắt đầu suy nghĩ khi nhìn Becrock hét lên vì tức giận.

Chúng ta bằng tuổi sao?

Becrock là kẻ thù, nhưng Rosalyn thừa nhận người này rất giỏi. Hắn điêu luyện đến mức không thể không thừa nhận.

Cô nhớ lại cách Becrock nói họ giống nhau về nhiều mặt.

Nhưng tại sao Becrock lại không nhận ra họ giống nhau nhất ở điểm nào?

"Becrock, ta cũng thực hành ma pháp trong khi ngươi tạo ra luật và thực hành ma pháp."

Mình cũng đã cố gắng hết sức.

Mình thực sự đã như vậy.

Đồng tử của Becrock bắt đầu rung lên.

Rosalyn buông lỏng tay bóp cổ Becrock.

Rosalyn nhìn vào đôi mắt đầy sợ hãi của Becrock và tiếp tục nói.

"Cảm ơn ngươi. Ta đã trở nên mạnh hơn nhờ có ngươi."

Bàaaaaang!

Hai bàn tay to màu đỏ đập mạnh vào Becrock khi cô buông hắn ra.

"Aaaaaaaaahh!"

Chỉ có thể nghe thấy tiếng hét khủng khiếp của Becrock.

Bình Luận (0)
Comment