Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 112

Cale chế giễu.

Thật là ngu ngốc khi ông lại nói Cậu định cho ta mấy viên đá ma thuật? đấy


Cậu chỉ có thể cười trước giọng điệu của Sét lửa.

"Tôi đã giao tất cả các túi đá ma thuật cho cô Rosalyn rồi."

Ngoài những viên đá ma thuật, cậu  còn để lại tất cả các vấn đề liên quan đến Becrock với Rosalyn và Rex.

[ ...Thật thất vọng làm sao.]

Cale không thể tin được tên Keo kiệt đang rụt rè lẩm bẩm này.

Ông có biết ông đã ăn bao nhiêu tiền không hả?

Lần trước, cậu đã đưa cho Keo kiệt này gần 10 tỷ cound.

[... Ta không có gì để nói nhưng ta vẫn thất vọng.]

Cale chỉ lắc đầu qua.

Dù sao thì cậu cũng cần phải sử dụng Lửa Hủy Diệt. Cậu không biết khi nào Mary sẽ đến.

Đó là thời điểm đó.

Thánh tử Jack đã rời khỏi lưng Beacrox và đến gần Cale.

"Thiếu gia, thật là hỗn loạn nên bây giờ tôi chỉ có thể đưa cái này cho cậu."

Hm?

Cale nao núng.

Cậu có thể nhìn thấy túi không gian mà Thánh tử Jack đang đưa cho.

"À, tôi cũng nhận được một cái từ thủ đô."

Beacrox cũng lấy một túi không gian ra và đưa nó.

"Cầm lấy."

Hannah cũng ném thứ cho cậu. Nó cũng là một túi không gian.

Chúng đều là những túi không gian chứa đầy đá ma thuật.

Hai trong số chúng đã bị đánh cắp từ hai Tháp giả kim còn lại trong khi tháp thứ ba là một mà Beacrox đã nhận được từ thủ đô để đề phòng trường hợp cần thiết.

- Nhân loại! Đó có phải là tất cả những viên đá ma thuật? Chúng ta là những viên đá ma thuật giàu có!

Cậu có thể nghe thấy tiếng thì thầm của Keo kiệt đằng sau giọng nói đầy phấn khích của Raon.

[... Này, có vẻ như cậu đang giàu lại đó?] (Bản Eng đây là Heh, looks like you are rich?, dịch nghe hơi kỳ nên mình chỉnh lại.)

Chết tiệt.

Cale bắt đầu cau mày. Cậu có một cảm giác kỳ lạ là mình sắp bị cướp.

"Các người đã chào nhau xong chưa?"

Cale ngẩng đầu lên khi vẫn còn cau có vì Keo kiệt. Trên đỉnh của Tháp Bắc Tháp giả kim.

Vua Sư Tử đang ngồi đó nhàn nhã tiếp tục nói.

Hắn đang nhìn Cale và những người khác với vẻ thích thú.

"Tôi đã nghe nhiều câu chuyện khác nhau rồi, nhưng việc tận mắt chứng kiến ​​sự thật thì lại khác."

Hannah, người đang nghiêm túc quan sát, bắt đầu nói.

"Có gì đó thật kỳ lạ. Nhìn tên đó, rất yếu."

Vua Sư tử.

Người trung niên trông yếu ớt. Mái tóc dài ra như bờm sư tử trông rất hoang dã, nhưng cơ thể đầy sẹo dường như không có bất kỳ cơ bắp nào khiến tên đó trông yếu ớt.

Tuy nhiên, Hannah không thể ngừng cau mày.

"Nhưng, tại sao, cảm giác mà tên đó tạo ra, lại rất mạnh?"

Người đàn ông trung niên yếu ớt có vẻ rất mạnh.

Cô không thể biết tên đó mạnh như thế nào.

Một Swordmaster như cô ấy không thể xác định được mức độ sức mạnh của đối phương.

Cô nghe thấy giọng nói của một người.

"Đó là bởi vì đó là Vua Sư tử."

Cô đột ngột quay đầu nhìn Cale.

Tộc Sư tử.

Đó là một tộc được biết đến là một trong năm tộc Thú nhân mạnh nhất.

Đó là Vua của tộc Sư tử đó.

Khóe môi Hannah từ từ cong lên.


"À, vậy là cậu đang nói tên đó là người mạnh nhất trong bầy Sư tử, phải không?"

"Đúng thế."

Vẻ mặt của Hannah rạng rỡ sau khi nghe tin đó là người mạnh nhất. Cale chỉ lên đỉnh tháp.

"Hãy cố gắng cản lại nếu cô có thể."

"... Cậu muốn tôi cản và không đánh bại hắn?"

Khuôn mặt của Hannah ngay lập tức trở nên cau có.

"Vậy hãy đánh bại đi."

Cô mỉm cười trước lời bổ sung hờ hững của Cale. Cô cũng biết điều đó. Việc cô không thể biết được Vua Sư Tử mạnh như thế nào có nghĩa là cô yếu hơn hắn một chút.

Ooooooong-

Aura kết hợp giữa đen và vàng bắn ra từ thanh kiếm của cô.

"Tôi sẽ đẩy cô lên đó."

Hannah ngay lập tức đạp xuống đất và lao về phía tòa tháp sau khi nghe thấy giọng nói của Cale.

Swooooooosh-

Một cơn gió xoáy bao quanh cả hai bàn chân của cô.

Hannah dậm mạnh nhất có thể.

Bùm! Bùm!

Cơ thể của Hannah phóng lên đỉnh tháp sau hai bước dậm chân.

Cô có thể nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông trung niên được cho là Vua Sư Tử.

Cô lập tức vung kiếm.

Chhhhhhh-

Aura vàng bắn ra như boomerang về phía người đàn ông trung niên.

Bàaaaang!

Có một tiếng nổ lớn trên đỉnh tháp.

Bộp.

Hannah đáp xuống một mỏm đá trên đỉnh Tháp Bắc và mỉm cười nhìn về phía trước.

"Thật thú vị."

Cô có thể nhìn thấy người đàn ông trung niên.

Vua Sư Tử, người đã phá hủy aura vàng bằng cách đánh nó bằng tay không, đang run tay như đang đau.

"Ngươi mạnh hơn ta nghĩ. Thật tuyệt vời làm sao."

Sau đó, hắn dựng một ngón tay cái bằng tay còn lại với Hannah.

Khuôn mặt của hắn, lúc này đang bừng lên sức sống, dường như không thể kìm nén được niềm vui khi nhìn thấy Hannah.

Hắn đập nhẹ hai bàn tay vào nhau.

Bàaaaang!

Nhưng tiếng nắm đấm của hắn va vào nhau nghe không hề nhẹ chút nào. Hannah thậm chí còn trở nên cảnh giác hơn sau khi nhìn thấy Vua Sư Tử, người đã hơi run tay như đang bị đau để màn phá huỷ aura vừa rồi của cô ấy một cách dễ dàng như vậy.

Vua Sư Tử mỉm cười với điều này, bắt đầu nói.

"Máu của võ sĩ của tôi đang bắt đầu sôi sục."

Hannah đáp lại.

"Mọi người nói ngươi là một vị vua?"

"Hooo!"

Hắn trông rất kinh ngạc.

"Bên Cale Henituse có khá nhiều thông tin! Cậu ta thậm chí còn biết rằng tôi là vua! Thật là bất ngờ, rất bất ngờ đấy!"

Ánh mắt hắn hướng về những người phía sau.


Hannah cũng có thể nhìn thấy một người đang ở trên đỉnh tháp.

Có những kỵ sĩ, hắc pháp sư, pháp sư, và một số Sư tử.

Và cuối cùng...

"... Là Thánh nữ."

"Th, Thánh nữ."

Có những binh sĩ bị trói trên mặt đất đang run rẩy vì sợ hãi khi họ gọi cô ấy.

Những binh sĩ này lẽ ra là kẻ thù của Hannah, nhưng họ sợ hãi đến mức coi Hannah như một cứu cánh cuối cùng.


Hannah sau đó nghe thấy Vua sư tử bắt đầu nói với những người trên đỉnh tháp.

"Làm thế nào cô nghĩ thân phận của tôi bị rò rỉ cho Cale Henituse biết?"

Vẻ ngoài yếu ớt và khá kỳ quặc của hắn trở nên khó chịu gần như ngay lập tức. Sau khi nhìn thấy ánh mắt kinh khủng đó, một vài người tiến lên một bước, nhưng phần lớn đám đông đều cúi đầu hoặc cứng lại.

"Bệ hạ!"

Người bước về phía trước hét lên nhiều nhất vào lúc đó.

"Chúng tôi sẽ lo kẻ thù này!"

"Vâng, thưa bệ hạ! Chúng tôi sẽ bắt ả quỳ xuống trước mặt ngài!"

Vẻ mặt của Hannah trở nên kỳ quái.

Họ trông giống như những thuộc hạ trung thành của một lãnh chúa. Thật kỳ lạ vì cô chưa bao giờ thấy bất kỳ thuộc hạ nào của White Star đối xử với bất kỳ ai khác theo cách này.

"Không cần."

Phong thái của Vua Sư tử cũng kỳ quặc.

Thông thường, thuộc hạ của White Star sẽ nghĩ điều đó thật tuyệt và đẩy thuộc hạ của họ về phía trước hoặc nói những lời như thế này Ngươi nghĩ ta không thể xử lý được một người chỉ có nhường đó sức mạnh? trước khi xông vào cô ấy.

Nhưng hiện tại không phải vậy.

Người này đã khác.

"Cô ấy quá mạnh để các ngươi có thể đánh bại."

Hắn mỉm cười với Hannah rồi thản nhiên nhẹ nhàng nói với thuộc hạ của mình giống như ban nãy không hề khó chịu liếc họ.

"Lùi lại. Đừng để bị cuốn vào cuộc chiến của bọn ta và cuối cùng lại để bị thương. Bọn ta không thể để các ngươi bị thương được."

Dường như hắn thật sự quan tâm đến an toàn của thuộc hạ.

Sau đó hắn hỏi Hannah.

"Cô sẽ có một cuộc chiến vui vẻ và công bằng với tôi?"

... Mình chưa bao giờ gặp một kẻ khốn nạn như thế này?

Đó là điều mà cả Hannah và Cale đều đang nghĩ.

Vua Sư tử chắc hẳn đã sử dụng ma pháp khuếch đại vì Cale cũng có thể nghe thấy mọi thứ từ dưới chân tháp. cậu không thể nghe thấy Hannah và những người khác nhưng nghe Vua Sư tử nói là đủ để hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đó là lý do tại sao cậu thấy kỳ lạ.

Có một cuộc chiến vui vẻ và công bằng?

Một trong những thuộc hạ của White Star đang nói điều gì đó như thế?

Mình không nghĩ những tên Sư tử đã từng ở với Hoàng Thái tử Adin lại như thế này.

Cale rất bất ngờ.

- ... Nhân loại, Sư tử đó có vẻ hơi khác một chút sao? Thật là loạn!

Kahahahaha! Hỗn loạn, hủy diệt! Chiến đấu!

Raon hỏi bằng một giọng kinh ngạc trong khi Tinh linh Gió đang hét lên một mình.

Cale nhìn lên đỉnh tháp một lần nữa trước khi quay lại.

"Thiếu gia."

Beacrox đến gần cậu. Cale mở lòng bàn tay về phía Jack và Beacrox, nói.

"Ta đang di chuyển trước."

Sau đó cậu gọi Raon.

Swoooooooosh-

Một làn gió nhỏ được tạo ra, và Cale nhìn lên đỉnh tháp một lần nữa rồi bắt đầu âm thầm di chuyển.

Tại thời điểm đó.

"Pfft."

Hannah chế giễu. Cô ấy đặt thanh kiếm lên đệm vai của mình khi nhìn về phía Vua Sư tử và nghĩ tên này thật kỳ quặc.

Cô ấy cũng nhìn trộm người khác khi làm điều đó.

Chính tên khốn đã đạp binh sĩ vào Tử mana.

Tên khốn đó đang đứng đơ người khi chứng kiến ​​tình hình.

Hannah quay đi khỏi tên khốn đó và quay lại nhìn Vua Sư Tử.

Vua Sư Tử bắt đầu nói với một biểu hiện chân thành.

"Tên tôi là Dorph. Tôi đã nghe rất nhiều chuyện về nhóm của Cale Henituse để có thể đoán được cô là ai."

Keng!


Hannah chĩa kiếm về phía trước.

"Tôi là Hannah."

"Ồ! Thật là một cái tên tuyệt vời!"

Vua Sư Tử mỉm cười như rất vui khi biết tên cô, vẫy tay về phía thuộc hạ lùi lại.

"Tất cả các ngươi lùi lại và quan sát. Đừng làm bất cứ hành động nào không cần thiết. Các ngươi sẽ bị thương nếu làm vậy."

Một không gian rộng lớn được tạo ra giữa Hannah và Dorph.

Họ đang ở trên đỉnh của Tháp Bắc đã mở ra cả bốn hướng. Sân khấu chiến đấu của Hannah và Dorph được tạo ra theo hướng Nam.

"Vậy thì chúng ta sẽ chiến đấu chứ?"

Khóe môi của Vua Sư tử Dorph khẽ cong lên. Qua nụ cười rực rỡ của mình, hắn toát ra một cảm giác điên cuồng không rõ.

Hannah cũng vậy.

Nụ cười của cô ấy cũng dần trở nên to hơn.

Oooooooong-

Aura pha trộn giữa vàng và đen của cô ấy dường như đang tràn ra xung quanh cô ấy. Và đôi mắt đó chỉ tập trung vào Dorph.

Bầu không khí im lặng.

Không ai dám nhúc nhích.

Đó là thời điểm đó.

Shhh.

Nó xảy ra khi một trong những người quan sát đã lùi lại một bước.

Dorph và Hannah lao về phía nhau.

Bàaaaang! Bàaaaang!

Những âm thanh ồn ào vang vọng từ đỉnh tháp.

Thanh kiếm của Hannah sáng rực vàng khi nó nhắm vào cổ Dorph.

Bàaaaang!

Cổ của Dorph giật ra sau và nắm đấm đập mạnh vào thanh kiếm.

"Ugh!"

Hannah cảm thấy thanh kiếm của mình bị đẩy lùi.

Sức mạnh đằng sau nắm đấm thật không thể tin được. Nó chỉ là một cái nắm tay bình thường không chút aura, nhưng nó rất chắc chắn và mạnh.

Cô ấy đã nhận ra điều gì đó ngay lúc đó.

... Còn dạng chuyển hoá [Cuồng nộ] của hắn thì sao?

Dorph, Vua Sư tử.

Hắn luc này trông không giống như trong quá trình [Cuồng nộ] của mình.

Vẻ mặt của Hannah từ từ trở nên dữ tợn.

Hắn mạnh hơn mình mà không [Cuồng nộ]?

Một nắm đấm lại lao về phía cô.

Bang, bang, bang!

Thanh kiếm và nắm đấm cố gắng xé toạc kẻ thù mà không hề sơ hở.

Hannah có thể nhìn thấy ánh mắt của Dorph đang nhìn cô.

Họ rất nghiêm túc.

Hắn không hề cười.

"... Cô mạnh hơn tôi nghĩ. Cô phải có nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Nếu tên của cô là Hannah... Tôi đã nghĩ mình đã nghe nói cô đã từng trong Arm."

"Đó là vấn đề mà tôi đã từng ở trong Arm sao?"

Hai người lùi lại một lúc để trò chuyện.

Họ đã xác định mức độ sức mạnh của nhau.

"Không vấn đề. Tôi chỉ nghĩ Arm thật ngu ngốc khi buông tay với một người tài giỏi như vậy. Đáng ra chúng ta sẽ là những đồng minh tuyệt vời, thật đáng thất vọng."

Hannah cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ khiến cho việc nói gì với Dorph đang cười rất khó khăn.

Tuy nhiên, cô cần chiến đấu ngay bây giờ.

Cần thực hiện yêu cầu của Cale Henituse.

Cale đã bảo cô ấy phải làm gì đó.

Cậu đã nói với cô hãy kháng cự càng lâu càng tốt.

Hannah biết cô vô cùng bướng bỉnh cứng đầu, không nghe theo lệnh, nhưng cô ấy biết đâu là giới hạn để hành động như vậy.

Oooooooong-

Cô lại phát ra aura khi lao về phía Dorph.

"Đúng thế! Đến đây!"

Dorph hạ nắm đấm xuống và cũng chạy về phía Hannah.

Ooooooooong-

Thanh kiếm được bao phủ aura nhắm vào tim của Dorph.

Nắm đấm của Dorph nhắm vào cổ Hannah.

Đó là thời điểm đó.


"Không, không! T, Thánh nữ! Làm ơn, cứu- "

Thanh kiếm của Hannah dừng lại.

Cô nhìn về phía phát ra âm thanh vừa rồi. Cô biết mình không nên, nhưng cô quay lại nhìn sau khi nghe ai đó gọi mình.

Một trong những binh sĩ đang đứng trên mỏm đá.

Và sau đó là tên khốn lúc nãy...

Kẻ đã đá binh sĩ vào đám Tử mana. Hắn đang cau mày và nhấc chân lên.

"Im đi đồ khốn nạn ồn ào! Đừng làm phiền và hãy làm nhiệm vụ vinh dự cuối cùng của ngươi đi!"

Sau đó hắn đá vào binh sĩ.

Hannah đã chạm mắt với binh sĩ đang rơi vào hồ Tử mana.

Đôi mắt tuyệt vọng nhìn cô đã nhắm lại.

Dường như đã bỏ cuộc.

Hannah đổi hướng kiếm của mình.

"Tiếc thật."

Sự thay đổi đột ngột khiến cô đau đớn.

Tuy nhiên, Hannah bỏ qua cơn đau và bắt đầu chạy về phía binh sĩ.

Chống lại miễn là có thể.

Cale đã không nói điều đó để cô đánh bại Vua Sư tử.

Hannah biết nhiều điều đó.

Lý do cô cần phải chống lại là để ngăn điều này xảy ra.

"Chết tiệt!"

Hannah chửi thề khi chạy về phía nơi binh sĩ ngã xuống.

Đó là thời điểm đó.

Bàaaaaang!

Một vụ nổ lớn làm rung chuyển tai cô.

"...Ah."

Sau đó cô ấy thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi, tôi còn sống?"

Binh sĩ phe địch mở to mắt không tin được và bắt đầu khóc. Sau đó anh nhìn vào người vừa cứu mình.

Đó là một người đàn ông đeo mặt nạ.

Người đàn ông đeo mặt nạ đã nắm lấy cánh tay của binh sĩ và kéo ngược lại để ngăn anh ta ngã xuống.

"... Tôi, tôi chưa chết."

Binh sĩ sớm cảm thấy một cơn gió nhẹ bao quanh mình và nâng cả người bay lên.

Anh cảm thấy nhẹ nhõm.

Anh nhìn về phía người đàn ông đeo mặt nạ đã cứu anh với lòng biết ơn vô hạn.

"Cái gì...?"

Tuy nhiên, người đàn ông đeo mặt nạ không nhìn vào binh sĩ.

Người đó đã xác nhận binh sĩ đã an toàn trước khi tập trung vào một điểm duy nhất.

"Cái quái gì vậy, tên khốn này?"

Người đàn ông đeo mặt nạ, Cale, không thể rời mắt khỏi đỉnh tháp.

"Ugh. Ugh! "

Anh có thể nhìn thấy ai đó đang treo mình trên mỏm đá trong khi ho ra máu.

Đó không phải là Hannah.

Đó là tên khốn đó. Tên khốn đã đá vào những binh sĩ đã bị đập và rên rỉ khi ho ra máu.

"Ugh!"

Có người đang nắm đầu tên khốn đó nâng lên.

Cale từ từ bay lên.


Cale đang lên kế hoạch lén lút xử lý tên khốn này đang đá những binh sĩ vào đống Tử mana trước khi giải cứu những binh sĩ.

Cậu nhìn người đang nắm đầu tên khốn đó.

Người đó có vẻ tức giận và khó chịu nói với người mà hắn đang nắm đầu.

"Ta đã yêu cầu các ngươi đứng yên và quan sát vì có thể bị thương?"

Dorph, Vua Sư tử.

Hắn gần như đang bóp nát đầu thuộc hạ của mình và thì thầm.

"Dám làm gián đoạn cuộc chiến của ta? Muốn chết không?"

Cale ngỡ ngàng.

... Cái tên khốn nạn như vậy đến từ đâu vậy?

Tại sao Vua Sư Tử lại như thế này? Không, mình đoán là có thể, nhưng... Chắc chắn có điều gì đó rất kỳ lạ.

Cale thực sự ngỡ ngàng.

Bình Luận (0)
Comment