Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 14

Sau đó, không có gì khác ngoài sự im lặng.

Đó là bởi vì Cale trông rất hung ác và cậu sẽ thật xấu hổ nếu Adin chết trước khi cậu có thể giết hắn.

Tuy nhiên, bầu không khí im lặng đó sớm bị phá vỡ.

- Ha, hahaha-

Tiếng cười phát ra từ thiết bị liên lạc hình ảnh.

Tiếng cười sảng khoái rất hợp với không khí mát mẻ sảng khoái của đêm xuân.

- Hahaha!

Tuy nhiên, người đang cười là Hoàng Thái tử Adin.

- Ha ha huuu, Cale Henituse. Cậu thực sự...

Cứ như Hoàng Thái tử Adin đang cố nén cười và hít thở sâu vài cái, nhẹ giọng gọi tên Cale.

- Cậu thực sự là một người hài hước đấy.

Đó là một giọng nói thân thiện.

Hắn dường như không bận tâm đến những lời nói vô lễ và lời đe dọa của Cale.

Vài người cau mày trước giọng nói của Adin. Hắn đang nói với giọng điệu thân thiết đến mức người ngoài nhìn vào và nghĩ hắn đang coi Cale như em trai thân thiết của mình.

Ngoài ra, hắn có vẻ là người thoải mái hơn.

Những người nhận ra sự thật đó không ngừng cau mày.

Đặc biệt, Rosalyn và Choi Han, hoàn toàn thấy không hề thoải mái. Đó là do Hoàng Thái tử đã nhiều lần đâm họ từ phía sau.

Không, đó là một suy nghĩ không cần thiết.

Rosalyn lắc đầu.

Hoàng Thái tử Đế quốc, người đang ở trong Đế quốc chứ không phải ở đây, có thể làm gì được chứ?

Cô ấy không cần phải lo lắng, nhưng cô ấy đã rũ bỏ lo lắng vô ích của mình.

Giọng nói của Adin cũng tiếp tục.

- Cale Henituse, cậu muốn gì?

Rosalyn, Litana và Choi Han bối rối. Đặc biệt, Litana, Nữ hoàng Đại Ngàn, ngay lập tức biết Adin đang cố gắng làm gì.

An ủi.

Hoàng Thái tử đang cố gắng xoa dịu lãnh đạo của kẻ thù khi quân đội của Đế quốc và binh sĩ của hắn đang bị giam cầm.

- Ta muốn biết những gì cậu muốn. Ta đã nghĩ về điều đó rất cẩn thận, cậu biết đấy. Cale Henituse muốn gì? Tiền bạc? Quyền lực? Danh tiếng? Sức mạnh?

Adin nói với một giọng dễ chịu đặc trưng của mình.

- Không, cậu hoàn toàn không muốn những thứ đó. Nhưng chắc chắn cậu sẽ muốn một thứ.

Litana có thể thấy Cale đang im lặng nhìn chằm chằm vào thiết bị liên lạc hình ảnh. Trong khi đó, Adin tiếp tục nói.

- Cậu tha thiết muốn một cái gì đó giống như ta.

Haha.

Adin thoáng bật ra một tràng cười nhỏ và thích thú hoặc có lẽ là phấn khích nói tiếp.

- Ta biết sự thật. Thế giới có thể gọi cậu là anh hùng, nhưng cậu không giống như một anh hùng, với ta là vậy. Cậu, thậm chí không phải là một người tốt.

Hắn ta đang phun ra những lời vớ vẩn gì vậy!

Litana vô thức bước tới trước lời nói của Adin. Cale mở miệng ngay lúc đó.

"Đúng rồi. Những gì ngươi nói chính xác đấy."

Litana chuyển tầm nhìn sang Cale. Cô thấy Cale đang nhìn chằm chằm vào thiết bị liên lạc với một nụ cười đặc biệt.

- Đúng? Ta biết suy đoán của ta đúng mà. Trong suốt thời gian vừa rồi, ta đã nghĩ đến cậu suốt.

Soạt.

Tấm vải đen bên kia thiết bị được kéo xuống.

Sau đó, khuôn mặt của Adin, làn da khá đẹp, xuất hiện. Không có gì khác có thể nhìn thấy ngoại trừ khuôn mặt của Adin và bức tường đen đằng sau.

Đôi mắt nâu pha vàng của Adin bắt gặp đôi mắt nâu sẫm của Cale.

- Cale Henituse.

Adin và Cale.

Khóe miệng của cả hai người này đều nhếch lên.

- Cậu là một người tương tự như ta.

Tương tự với Adin?!

Litana cuối cùng đã tiến lên một hai bước.

Thiếu gia Cale không giống Adin. Cale mà cô biết từ lần đầu tiên gặp trong khu rừng đầy sương mù đã dập lửa ở Khu vực 1 và luôn là một người chính trực.

Cậu ấy là một người hoàn toàn khác với Adin, dù không thể khẳng định chắc chắn cậu ấy là một người tốt hay không.

"Ngươi nói đúng. Chúng ta đều giống nhau."

Litana dừng lại.

Cale thừa nhận lời nói của Adin một lần nữa.

Cậu ấy đã đồng ý họ giống nhau.


Bản thân cậu ấy cũng tuyên bố mình giống với Adin.

Litana nhìn xung quanh.

Có những người như Dark Elf Tasha cũng đang bối rối như cô. Ngay cả những kẻ thù cũng ngạc nhiên. Họ không biết phải làm gì khi chứng kiến ​​bầu không khí thân thiện giữa lãnh đạo hai bên.

Tuy nhiên, Litana nắm chặt ngọn giáo trong tay hơn khi cô nhìn thấy biểu hiện của nhóm Cale.

- Hahahaha!

Adin phá lên cười và hỏi Cale một câu.

- Vậy, thứ cậu muốn là gì? Cậu có thể cho ta biết không?

"Tất nhiên. Đó không phải là thứ mà ta không thể chia sẻ cho người khác được."

Cale gật đầu. Sau đó cậu nhìn Hoàng Thái tử Adin đang cười thích thú như rất vui khi gặp được người như mình và thẳng thừng đáp lại.

"Ta muốn trở thành một người lười biếng."

Cậu dùng hết chân thành để nói câu đó.

- Gì?

"Ta nói, ta muốn trở thành một người lười biếng."

Mình muốn xóa sổ tất cả những kẻ giống như hắn và thoải mái tận hưởng thế giới hòa bình như một con sâu lười.

Mình muốn sống thoải mái như một con sâu lười mà không làm ảnh hưởng đến ai cả.

Cale đang rất nghiêm túc. Đó là một giấc mơ mà cậu có thể tự tin nói ra trước mặt người khác.

- ... Cậu đang chế nhạo những lời của ta sao?

"Không phải thế."

Đó là một câu trả lời nghiêm túc khác xa với lời chế nhạo.

"Này, ngươi không biết ước mơ trở thành một người lười biếng của ta khó khăn đến mức nào sao? Bây giờ, ngươi đang phủ nhận ước mơ đó của ta?"

Litana không nói được lời nào khi lần đầu tiên thấy Cale hành động như một kẻ du côn hạng sang mà không có thần thái và cảm giác sang trọng thường thấy của một quý tộc.

Cô cũng có thể nhìn thấy pháp sư Rosalyn đang lắc đầu chán nản.

Ngoài ra, cô có thể thấy Choi Han và Eruhaben lặng lẽ gật đầu.

"Này, trở thành một kẻ lười biếng thậm chí còn tốt hơn là trở thành một Hoàng Thái tử đấy! Lâu lắm rồi ta mới gặp một người giống mình đến vậy, và ta cũng đã kể cho ngươi nghe về ước mơ của mình, nhưng ngươi lại coi nó là một trò đùa? Hả?"

- ... Ha!

Adin thở ra một hơi như đang thở dài.

- Có vẻ như cậu không định nói chuyện với ta chút nào cả.

"À, nghiêm túc đấy. Ta đang thành thật với ngươi ở đây."

Đôi mắt Adin ngày càng lạnh lùng hơn và Cale tức ngực thất vọng.

- Có phải cậu đang muốn nói là một người chỉ huy và kiểm soát mọi thứ từ phía sau thì không muốn gì cả đúng không?

"Không, ta đã nói ta muốn trở thành một người lười biếng!"

Tại sao hắn lại không hiểu được những gì mình muốn chứ?

Cale thực sự thất vọng, nhưng tất cả mọi người trừ nhóm của cậu chỉ đơn giản coi đó là việc Cale hoàn toàn chế nhạo Hoàng Thái tử.

- Được, ta hiểu rồi.

Nụ cười trên môi Adin không hề biến mất.

"Tốt, cảm ơn vì đã hiểu."

Cale gật đầu và thẳng thừng nói tiếp.

"Vậy thì hãy ngồi yên ở đó và đợi ta đến."

Tiếng cười của cậu biến mất. Cậu chụp lại hình ảnh của Adin từ thiết bị liên lạc và tiếp tục.

"Sẽ sớm thôi."

Adin vẫn cười như mọi khi.

- Chắc chắn rồi. Chiến tranh là cuộc chiến với thời gian, vậy nên cậu hãy nhanh tay đi. Nhớ cho ta biết khi cậu đã quyết định được cậu muốn gì.

Adin vui vẻ nói như đang mong chờ điều đó.

- Bây giờ ta sẽ tặng một món quà cho cậu.

Một món quà?

Lông mày của Cale hơi nhướng lên.

Lòng bàn tay của Hoàng Thái tử Adin xuất hiện trên màn hình của thiết bị liên lạc. Có một quả cầu nhỏ trong tay hắn phát ra âm thanh nứt vỡ khi nó bắt đầu vỡ ra.

Khi đó.

Oooong-

Cale đột ngột quay đầu.

Cậu nhìn về phía nguồn gốc của âm thanh vừa rồi. Một trong những Dark Elf gần đó mở to mắt hét lên.

"Những viên đá ma thuật, những viên đá ma thuật trong buồng lái đang hoạt động kỳ lạ lắm!"

Những Dark Elf đã vào buồng điều khiển của phi thuyền và đang trói những phi công giả kim thuật lo lắng nhìn vào buồng lái.

Ooong-


Nguồn cung cấp năng lượng của phi thuyền.

Những viên đá ma thuật bắt đầu rung lắc điên cuồng và tỏa nhiệt. Cale bắt đầu cau mày khi nghe thấy giọng nói của Adin.

- Cậu biết đấy, ta cảm thấy tốt khi mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của ta. Ta chưa nói điều đó với cậu sao?

Adin đã cười.

- Mệnh lệnh của ta là phá hủy Đại Ngàn.

Lẽ nào?

- Ta cũng luôn chuẩn bị trước cho mọi tình huống. Ta luôn ý thức được nguy cơ những đội quân dũng cảm của ta sẽ không thực hiện những gì ta yêu cầu.

Kíttttt- Kíttttttt-

Oong, oong.

Những viên đá ma thuật tiếp tục toả ra nhiều nhiệt hơn và thân phi thuyền chấn động. 

Rắc, rắccccc-

Cale nghe thấy những thân cây mà cậu dùng để bám vào đáy phi thuyền bị gãy. Là do những cành cây mắc vào các bộ phận cung cấp năng lượng của phi thuyền đã bị lay chuyển do phi thuyền rung chấn động quá mạnh.

Toàn bộ con tàu từ từ nóng lên như không quan tâm đến việc nó có bị hư hao hay không.

Nguồn gây ra nhiệt và chấn động là do những viên đá ma thuật trong buồng điều khiển gây ra.

Mỗi viên đá ma thuật đóng vai trò là cơ chế điều khiển và lõi, cũng như công tắc để kích hoạt tất cả các thiết bị khác nhau trên phi thuyền.

Cale nhìn thẳng vào mắt Adin.

- Cậu thử đoán xem, phi thuyền có thiết bị tự hủy không?

A!

Rosalyn và Choi Han bắt đầu cau mày.

Lời nói đó nhắc nhở họ nhớ đến cuộc chiến tại Vương quốc Whipper.

Adin là người không quan tâm đến việc quân đội của mình có sống hay không.

Hắn là một người không quan tâm đến cách thức làm việc, miễn kết quả là thứ hắn mong muốn là được.

Chính Adin đã đưa Honte làm người đánh bom tự sát tại cuộc chiến chống lại Vương quốc Whipper. Thậm chí hắn còn giả vờ đánh giá cao Honte.

Lần này hắn coi trọng điều gì nhất?

Phi thuyền!

Rosalyn khẩn trương hét lên.

"Chúng ta phải cản những viên đá ma thuật lại!"

Ooong-

Mana đỏ xung quanh cô ấy dâng lên. Cô ấy vội vã đến gần buồng điều khiển và cau mày.

"...Chết tiệt!"

Sau khi kích hoạt thiết bị tự hủy, các viên đá ma thuật bắt đầu xoay tròn, rung lắc và tỏa ra nhiệt lượng một cách không thể kiểm soát.

"... Có vẻ như chúng sẽ phát nổ nếu chúng ta xử lý sai cách."

Rosalyn không có tự tin có thể dễ dàng duy trì được cân bằng của những viên đá ma thuật đang toả nhiệt như thế này với kỹ năng hiện tại của mình.

Tình trạng hiện tại của buồng điều khiển là, đây sẽ là một quả bom ma thuật đang đếm ngược sẽ lập tức phát nổ nếu ai đó vô tình cầm vào những viên đá ma thuật.

- Hahahaha!

Tiếng cười lớn vang lên từ Hoàng Thái tử Adin. Cale quay đầu sang nhìn hắn.

"Đ, điện hạ-"

Khuôn mặt của nhà giả kim phụ trách trắng bệch vì sợ hãi và run rẩy. Cơ thể hắn không thể cử động đầy sợ hãi.

"Đ, điện hạ, tôi cần phải nói chuyện-"

- Hahahahaha!

Lời cầu xin mong mỏi được cứu của nhà giả kim đã bị chôn vùi dưới tiếng cười của Adin.

Tuy nhiên, giọng nói của Hoàng Thái tử cũng bị chôn vùi dưới giọng nói của Litana.

"Mọi người xuống khỏi phi thuyền, nhanh! Sơ tán!"

"Làm theo mệnh lệnh của bệ hạ! Tất cả Dark Elf, lập tức gọi các Tinh linh và hỗ trợ di chuyển mọi người!"

Tasha nhanh chóng ra lệnh.

Cale cau mày.

- Đó là một món quà tuyệt vời, phải không?

Adin thấy Cale cau mày nhiều hơn.

"... Ngươi đúng là đồ rác rưởi."

- Lúc nào cũng thú vị khi nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của cậu đấy. Suy cho cùng, cậu luôn là người chịu đau khổ và tổn thương.

Hành động hiện tại của Cale tương tự như khi lao vào chặn vụ nổ của đệ tử Tháp chủ là Honte.


Adin tin Cale luôn ở bên thua cuộc.

- Ta sẽ đợi cậu.

"... Đồ khốn!"

Adin có thể thấy Cale rõ ràng đang run rẩy, giống như không thể kìm nén cơn thịnh nộ của mình đến mức quả cầu liên lạc cũng rung theo.

"Thiếu gia Cale! Chúng ta nên làm gì?"

"Chỉ huy, bây giờ chúng ta phải chạy thôi!"

Hoàng Thái tử Adin nghe thấy Rosalyn và Litana đang cấp bách hỏi ý kiến Cale. Hắn bắt đầu mỉa mai, biểu cảm thậm chí còn thoải mái hơn lúc nãy.

- Cậu có thể thử cứu mọi người như lần trước nha. A, chỗ đó có hơi khó để mở tấm khiên chứ nhỉ? Chúc may mắn.

Sau đó, hắn phá lên cười lớn trước hành động sau đó của Cale.

- Hahahaha-!

Rắc!

Thiết bị liên lạc bị ném xuống sàn và bắt đầu nứt.

Tuy nhiên, âm thanh đó bị chôn vùi dưới chấn động của phi thuyền và âm thanh phát ra từ những viên đá ma thuật.

- Hahahaha!

Chỉ có tiếng cười của Adin vẫn tiếp tục.

Hắn không thể kiềm chế được tiếng cười của mình khi Cale tức giận và cau mày ném thiết bị liên lạc xuống đất.

Rắc! Rắcc!

Cale bực tức dậm lên thiết bị liên lạc. Thiết bị liên lạc bị mất kết nối hình ảnh, nhưng tiếng cười của Adin vẫn không dừng lại.

Hắn tiếp tục vui vẻ nói.

- Vẻ mặt tức giận của cậu thật đáng giá, rất đáng giá! Hahahaha!

Rắccc!

Thiết bị liên lạc bị bể làm đôi và kết nối hoàn toàn bị đứt sau khi Cale dẫm mạnh vào nó lần cuối.

- Hahaha- ha.

Tiếng cười của Hoàng Thái tử cũng đột ngột dừng lại.

Mọi kết nối với Adin đã ngừng hẳn. Không còn bất kỳ thiết bị nào có thể kết nối với Adin được nữa.

"... Thiếu gia Cale."

Rosalyn bối rối khi nhìn Cale, rồi nghiêm túc đến gần cậu và đặt một tay lên vai Cale.

Oooong-

Phi thuyền ngày càng nóng lên và bắt đầu biến thành một quả bom trên bờ vực phát nổ.

"Thiếu gia Cale! Tôi biết bây giờ cậu đang rất tức giận, nhưng lúc này chúng ta cần phải sơ tán mọi người! Tôi cũng sẽ mở ra một tấm khiên nên- "

"Được rồi."

Rosalyn ngừng lại sau khi nghe Cale nói, người đang cúi đầu nhìn chằm chằm vào những mảnh vỡ của thiết bị liên lạc.

Vẻ mặt khẩn trương của Rosalyn thay đổi một cách kỳ lạ.

"Thiếu gia Cale?"

Cô có thể thấy Cale đang ngẩng đầu lên.

Cậu ấy đang cười khá sảng khoái.

Giống như chưa bao giờ tức giận và như thể cơn tức giận vừa rồi chỉ là diễn mà thôi.

...Diễn sao?

Rosalyn nghe thấy câu nói thẳng thừng của Cale khi cô hạ tay đang đặt lên vai Cale xuống.

"Hắn là một tên khốn không hiểu giá trị của mọi thứ. Đó là lý do tại sao những kẻ như Adin đã sai lầm."

"...Vâng?"

Rosalyn hoang mang trước lời nói đột ngột của Cale, nhưng đôi mắt cô mở to khi ánh mắt của Cale hướng về một nơi.

Cale đang nhìn về một hướng khi nói.

"Sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể sử dụng phi thuyền này phải không? Sẽ rất lãng phí nếu vứt nó."

Ánh mắt của Cale hướng về người đứng xa hơn nhà giả kim đang run rẩy không thể di chuyển được một inch.

Ngay cả khi nhà giả kim chân thành gọi tên Hoàng Thái tử Adin, Cale nhìn lướt qua nhà giả kim, hướng ánh mắt đến một sinh vật khác.

Cậu hỏi sinh vật vẫn đang cười khúc khích như vẫn làm trước đó.

"Phải không, Eruhaben-nim?"

Rồng cổ đại, Eruhaben.

Ông bắt đầu mỉm cười với những lời đó.

"Eruhaben-nim, tôi chắc Hoàng Thái tử đã nghĩ phi thuyền này bây giờ đã tự huỷ."

Cale có thể thấy Eruhaben đang giơ tay lên. Cậu nhớ lại cuộc nói chuyện với Eruhaben trước khi bắt đầu hành động.

Cale Henituse, ta sẽ lo khu vực trung tâm, nơi có phi thuyền. Tất nhiên, công lao là thuộc về các ngươi.

Ah! Eruhaben-nim.

Gì?

Nếu được, tôi muốn sử dụng lại nó.

Thật là một tên khốn tham lam.

Cậu không nói rõ cậu muốn sử dụng lại những gì, nhưng điều đó vẫn rất rõ ràng.

Phi thuyền. Là nó.

Rồng cổ đại lạnh nhạt nói.

"Tất cả những gì còn lại cho ngươi làm bây giờ là sở hữu nó."

"Vâng, vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Cale rất phấn khích khi có được phi thuyền này, đã sẵn sàng dựng khiên lên. Có vẻ cậu đã sẵn sàng để làm mọi thứ.


Rosalyn ngưỡng mộ Cale, người đã rất thèm muốn phi thuyền, cô đến gần để hỗ trợ Eruhaben sau khi hiểu toàn bộ tình hình.

Cale nhìn thấy Rồng cổ đại thoải mái và kiêu ngạo nói.

"Không, ta có cái này."

"...Ý ngài là?"

Rồng cổ đại búng tay.

Tách!

Mana vàng trắng dâng lên từ Eruhaben khi tiếng búng tay vang lên.

"Ugh!"

Cale vô thức lấy tay che mắt mình.

Nó sáng chói.

Một ánh sáng trắng-vàng cực kỳ sáng chói phát ra từ Eruhaben.

Nếu một âm thanh có thể xuyên thủng màng nhĩ theo ánh sáng này vang lên, mọi người sẽ nghĩ đó là một vụ nổ.

Cale lùi lại một bước bất chấp bản thân và tạo ra một âm thanh rất nhỏ.

Psssshhhh-

Nó đã bị vỡ.

Đó là âm thanh của một thứ gì đó biến thành bụi.

- Nhân loại... Quả nhiên, Rồng vàng rất tuyệt!

Gì?

Trong giọng nói đó, ngưỡng mộ chân thành tràn ngập.

Cale từ từ mở mắt.

Cậu nhìn quanh mình.

Tất cả những ai, giống như cậu, đã lùi lại một hoặc hai bước hoặc nhanh chóng nhắm mắt nằm xuống đều mở mắt ra.

- Ồ! Nhân loại! Nhìn lên trời mau! Bất ngờ quá!

Raon có thể nghe thấy tiếng cảm thán.

Những gì Cale nhìn thấy ngay sau khi mở mắt là một buồng điều khiển bay cao lên trời.

Phi thuyền và buồng điều khiển có các viên đá ma thuật và một số thiết bị khác.

Buồng điều khiển được lót bằng kim loại biến thành bụi, còn những viên đá ma thuật bên trong nó bắt đầu bay lên trời rất cao.

"Những viên đá ma thuật đó sẽ phát nổ nếu bất cẩn làm lệch vị trí của chúng và phá vỡ cân bằng!"

Giọng nói kinh ngạc của Rosalyn vang lên.

Tuy nhiên, Eruhaben đã duy trì cân bằng bên trong các viên đá ma thuật và cho chúng lên trời, trái ngược với lo ngại của cô.

Rồi ngay sau đó.

Kaboooom! Booom!

Một tiếng nổ chói tai vang vọng trên trời.

Bụi vàng trắng lấp lánh thêu dệt bầu trời rồi từ từ rơi xuống.

Cale có thể nghe thấy giọng nói thực sự hoang mang của Rosalyn.

"Đ, đó không phải là việc đơn giản. C, chúng là những viên đá ma thuật đang trong trạng thái không ổn định."

Cậu không thể trả lời Rosalyn.

Thay vào đó, Cale nhìn Eruhaben. Trước mặt cậu là nhà giả kim đã ngất xỉu khi đứng dậy.

Rồng cổ đại đang khó chịu nhìn nhà giả kim, nhưng lại cười toe toét khi nhìn Cale.

"Điều đó thật dễ dàng."

Điều đó thật dễ dàng?

"Có thể là do ta đã từng làm điều này trước đó rất lâu?"

...Rất lâu là bao lâu? Năm trăm năm trước? Một nghìn năm trước?

Cale đã nghe thấy giọng nói của hai con Rồng trong đầu.

- Nhân loại! Ngươi thực sự là một nhân loại đáng thương! Rồng vàng là siêu mạnh! Nhưng ta nghĩ ông ấy lại làm quá! Nhưng, đúng như dự đoán, ông ấy là Rồng! Ông ấy vẫn khỏe! Ông ấy là sinh vật vĩ đại nhất sau ta!

Những lời nói kia của Rồng rất đơn giản và nặng nề, không giống như sự ồn ào mà đứa trẻ sáu tuổi đang kích động.

- Ta là Rồng.

... Đúng như mong đợi từ một con Rồng.

Cale không nhịn được khóe miệng đang nhếch lên.

- Nhân loại yếu đuối! Ta có thể điều khiển phi thuyền này không? Hãy đi tiêu diệt Hoàng Thái tử thôi!

Khóe miệng Cale nhếch lên khi một giọng nói khác vang lên trong đầu.

[Tôi no rồi.]

Đó là Tham ăn.

[Tôi sẽ giao việc thanh tẩy Tử mana cho cậu. Cậu phải làm chuyện đó nhanh lên.]

Cale quay đầu lại.

Những thân cây đen lấp đầy toàn bộ Khu vực 7.

Sau đó, còn có Mary với áo choàng đen kéo theo sau khi leo lên phi thuyền.

Cậu bật cười sau khi nhìn thấy hai cảnh tượng đó.

"Hahahaha!"

- Nhân loại, ngươi có phấn khích với việc tiêu diệt đi Đế quốc không? Ta cũng rất phấn khích!

Cale gập người và cười sảng khoái ở trung tâm của Khu vực 7 vào giữa đêm.

----

Vẫn chưa check chính tả.

Bình Luận (0)
Comment