Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 167

Alberu Crossman dùng ánh mắt xuyên thấu nhìn chằm chằm Cale, người đang tránh ánh mắt của anh .

- Này Thế tử, phía Tây lục địa sẽ lại xảy ra chiến tranh nếu cứ tiếp tục như vậy sao?

Anh lắng nghe Raon đặt câu hỏi bằng một giọng dễ thương khi sắp xếp mớ hỗn độn trong đầu. Tuy nhiên, những lời thực sự thốt ra từ miệng anh rất đơn giản.

"Ta sẽ phát điên mất."

"Mm."

Cale giả vờ như không nghe thấy Thế tử nói gì. Nhưng suy nghĩ của cậu lúc này cũng là một mớ hỗn độn phức tạp.

Thế tử Alberu đã đưa cho Cale hoàn kim lệnh để yêu cầu sự hiểu biết của Vương quốc Caro, vì nghĩ rằng Cale sẽ nhanh chóng vượt qua White Star ở Vùng đất Chết.

Đó cũng là điều mà Cale đã mong đợi lúc đầu.

Ai biết nó sẽ như thế này?

Tuy nhiên, mọi thứ không diễn ra như Cale mong đợi.

Cale và Valentino đã cảm thấy một trận động đất khổng lồ và nhìn thấy một cột lửa lớn trong lãnh địa Dubori ngay sau khi cuộc trò chuyện của họ kết thúc tốt đẹp.

Đó là khởi đầu của việc Cale phải chiến đấu chống lại White Star trên lãnh địa Dubori, không giống như kế hoạch ban đầu của anh ta, trong khi Valentino cũng phải dẫn đầu Đoàn Kỵ sĩ đến lãnh địa Dubori.

Hơn nữa, Thái tử Valentino cũng đã kéo quân từ các lãnh địa lân cận, bao vây lãnh địa Dubori với một số lượng lớn quân.

Valentino sau đó đã phải đối mặt với nhóm của White Star đang tấn công lãnh địa và người dân của lãnh địa khi tiến vào Dubori.

... Mình đoán Thái tử Valentino và Vương quốc Caro đã nhìn thấy điều đó khi White Star tuyên chiến với họ.

Đó thực sự là một lời tuyên chiến.

Kế hoạch ban đầu của White Star là sử dụng Ảo ảnh sư Elisneh để kiểm soát lãnh chúa lãnh địa và đổ lỗi cho Cale về mọi thứ.

Tuy nhiên, điều đó đã thất bại, khiến White Star phải hứng chịu cơn thịnh nộ của người thân của lãnh chúa Dubori, người có quyền lực mạnh mẽ ở Vương quốc Caro. Và hắn cũng đã nhận được cơn thịnh nộ của Valentino.

"Em trai, sao không nói gì vậy?"

Cale cười nhạt với Alberu, người đang khoanh tay đứng nhìn cậu. Khi Alberu càng trở nên kinh ngạc và chuẩn bị chế giễu...

"Điện hạ."

Choi Han xen vào cuộc trò chuyện.

Alberu chào Choi Han.

"Ồ, thầy-nim, đã bao nhiêu ngày rồi chúng ta không gặp nhau?" (Chốt đơn là Thầy nhé, tại có nhiều bạn phân tích cho mình rồi, đế sư thì không được tại Roan hiện không phải là một Đế quốc nên không gọi vậy được, thái phó thì hơi hướng Trung Quốc cổ đại quá, còn người hướng dẫn thì... dài quá, lười đánh máy lắm, nên mình thống nhất thành thầy nha, còn giữ -nim là để thể hiện rõ, Alberu đang khó chịu vì một đống chuyện không biết từ đâu ra tự dưng ụp xuống mình.)

"Điện hạ, xin hãy nói chuyện bình thường."

"Nhưng tôi đang nói một cách bình thường, thầy-nim."

Cale và Choi Han nhìn nhau.

Hai người họ nhận ra Alberu đang khó chịu vì mớ chuyện lộn xộn phức tạp này. Choi Han ho khan và bắt đầu nói lại với Alberu.

"Có vẻ như Thái tử Valentino đã nói rõ hầu hết những việc làm xấu xa của White Star thông qua tài liệu mà ngài ấy gửi đi khắp Tây lục địa?"

"Chính xác. Dường như anh ấy đang rất vội vàng hoặc vô cùng tức giận. Hm, có lẽ anh ấy tràn đầy khát vọng công lý khi viết về khá nhiều thứ mà White Star đã làm."

Chỉ những tin đồn mơ hồ về sự tồn tại được gọi là White Star này đã lan truyền đến những người khác không liên quan chặt chẽ đến tình hình.

Thông tin về White Star độc ác này đã được để lộ công khai sau khi tài liệu của Valentino được tung ra khắp nơi.

Choi Han bắt đầu nói.

"Điều đó hẳn có nghĩa là các vương quốc khác cũng đang hỗn loạn."

"Đúng rồi. Họ phải sợ hãi."

Hành động của White Star giờ đây đã được lộ ra là sự thật chứ không phải chỉ là tin đồn đã gây ra sự sợ hãi, tức giận và lo lắng trong các vương quốc khác.

Người đã chịu trách nhiệm về Liên minh Bất khuất của Tây lục địa. Thêm vào thứ hắc ma pháp đã đặt Đế quốc Mogoru vào hỗn loạn.

Hắn là người khởi đầu cho sự hỗn loạn trên Tây lục địa, một nơi vốn đã từng yên bình và không có bất kỳ cuộc chiến tranh lớn nào trong một thời gian dài.

"Đó hẳn là lý do tại sao mọi người liên hệ với Vương quốc Roan."


"Họ có lẽ muốn tập hợp lại Vương quốc Roan của chúng ta ở trung tâm vì chúng ta là đội tiên phong trong cuộc chiến chống lại Liên minh Bất khuất."

Đó là lý do tại sao Alberu phải họp đến khuya như vậy.

Những lời kêu gọi này tượng trưng cho việc thực tế là Vương quốc Roan đã trở thành một vương quốc hùng mạnh, nhưng nó cũng có nghĩa là Vương quốc Roan có thể bị cuốn vào bầu không khí và đặt mình vào thế bất lợi.

"Dù sao thì, chuyện gì đã xảy ra với White Star?"

Alberu ngồi phịch xuống băng ghế cạnh Cale khi hỏi Choi Han. Sau đó, anh lấy một thứ gì đó được bọc trong khăn tay từ trong túi và mở nó trên đùi.

- Ồ! Cảm ơn Thế tử!

"Nyyyaaaan!"

"Nyyyyaaan!"

Đó là những cái bánh quy anh đã vơ lấy ngẫu nhiên và vội vã trên đường ra vườn.

Tiếng ồn ào của những đứa trẻ trung bình chín tuổi đang ăn bánh quy vọng khắp nơi, và Choi Han nhìn chúng một lúc và tiếp tục câu chuyện.

"White Star hiện đang hành động không kiềm chế được trong Vùng đất Chết."

"Hành động không kiềm chế?"

"Vâng, thưa điện hạ. Hắn đang chạy lung tung như đã phát điên."

"...Tại sao?"

Choi Han nhìn về phía Cale và ánh mắt của Alberu cũng tự nhiên hướng về phía đó. Cale bắt đầu mỉm cười. Đó là một nụ cười tinh quái khiến Alberu phải gật đầu ngay lập tức.

"Có vẻ như cậu ít nhất đã đánh được hắn từ phía sau."

"Cả trước và sau luôn cơ. Tôi đánh hắn từ cả hai phía."

"Là vậy sao?"

"Vâng, thưa điện hạ."

Alberu chưa bao giờ thấy Cale nói một cách hào hứng như vậy, quan sát người sắp tiếp tục nói.

Cale tiếp tục nói với vẻ vui mừng.

"Đầu tiên, tôi chặt đứt một cánh tay của Vua Gấu, kẻ là cánh tay phải của hắn. Sau đó tôi cũng chặt đứt cánh tay trái của White Star. Hehe, tôi cũng bóp nát cả hai căn cứ bí mật của hắn, kehehe."

Cale chắc chắn đã nhìn thấy.

Cậu nhận thấy các góc trên khuôn mặt của Thế tử Alberu co giật, cho thấy người này có thái độ không tốt...

Cụ thể hơn, nó co giật và từ từ tăng lên mỗi khi Cale mô tả cách cậu đập White Star xung quanh.

Choi Han đã hỏi Alberu.

"Ngài dự định tiếp tục như thế nào?"

"Ai biết được?"

Alberu đau đầu.

Anh và Clopeh Sekka của Vương quốc Paerun là những người đã lan truyền những tin đồn mơ hồ về White Star.

Điều này là để họ có thể tập hợp nhiều đồng minh nhất có thể nếu có trận chiến chống lại White Star trong tương lai.

Tuy nhiên, đó là cho tương lai khi họ chuẩn bị cho chiến tranh, không phải ngay bây giờ.

"Tất cả các vương quốc khác đều nổi dậy vì những gì đã xảy ra ở Vương quốc Caro. Họ không thể tránh khỏi vì không nơi nào trên Tây lục địa mà không bị White Star đâm sau lưng hoặc làm hại."

Như anh đã đề cập, các vương quốc phía Bắc, Đại Ngàn, Vương quốc Whipper, Vương quốc Breck, Vương quốc Roan, Đế quốc Mogoru và Vương quốc Caro. Tất cả bọn họ đều đã từng bị White Star đâm sau lưng hoặc hãm hại.

Tất nhiên, có những quốc gia nhỏ hơn, các thành phố tự do và các thủ đô không bị tổn thương trực tiếp bởi các trận chiến ở Tây lục đia, nhưng họ đã bị tổn hại gián tiếp từ các cuộc chiến nên họ đang thể hiện sự ủng hộ mạnh mẽ đối với các hành động của các vương quốc lớn.

"Tất cả họ đều đang nổi lên đến mức họ có vẻ sẵn sàng chiến đấu ngay lập tức. Nhưng sẽ có rất nhiều thương vong nếu chúng ta chiến đấu ngay bây giờ."

Đó là lý do khiến Alberu đau đầu.

White Star và thuộc hạ của hắn không phải là những người mà họ có thể dễ dàng đánh bại.

Alberu muốn giữ thiệt hại ở mức thấp nhất có thể. Đó là lý do tại sao anh muốn suy nghĩ một cách bình tĩnh và từ từ chuẩn bị để tiêu diệt lực lượng của White Star ngay lập tức hơn là đáp lại những cảm xúc đang dâng trào lúc này.


Tuy nhiên, việc chuẩn bị từ từ đã không còn khả thi sau những gì đã xảy ra với Vương quốc Caro.

Tất nhiên, Vương quốc Roan có thể lùi lại một bước và tham gia trận chiến sau khi hoàn thành công tác chuẩn bị, nhưng Vương quốc Roan hiện tại có hình ảnh là một quốc gia mạnh và đứng đầu trong số các vương quốc ở Tây lục địa.

Anh cũng không thể đánh mất đặc điểm đó được.

Và cũng không có gì lạ khi suy nghĩ của anh lúc này đang rối tung cả lên.

"Anh à."

Anh nhìn thấy Cale, người đang mỉm cười khó chịu vào lúc đó.

Nó khiến anh khó chịu và lại bắt đầu cau mày.

"Tại sao cậu không gọi ta là điện hạ?"

"Vâng, thưa điện hạ."

"...Chuyện gì?"

Alberu có thể thấy Cale bắt đầu cười rạng rỡ trước câu hỏi của anh.

"Điều ngài sợ lúc này không phải là sẽ thua White Star, mà là ngài sẽ nhận rất nhiều thiệt hại trong quá trình này, đúng không?"

"......Đúng."

Thông tin mà anh nghe được về White Star từ Cale giúp anh hiểu lực lượng của White Star rất mạnh, nhưng cũng có nhiều người mạnh ở Tây lục địa.

Họ sẽ có thể giành chiến thắng.

Anh chỉ sợ làm cách nào mà họ sẽ giành chiến thắng.

Tại sao thời cổ đại lại kết thúc sau trận chiến cuối cùng đó?

Trận chiến giữa White Star cổ đại và những người mạnh chỉ để lại sự hủy diệt cho cả hai bên.

Thế giới cần phải chào đón một kỷ nguyên mới để có thể xây dựng lại.

"Điện hạ, có một giải pháp."

Alberu nhìn về phía ánh mắt kiên định của Cale đang nói với anh rằng mình có một giải pháp.

"Là gì?"

Cale không phải là người sẽ nói dối những điều như thế này.

Alberu đã chờ đợi giải pháp với một mức độ hy vọng nhỏ. Cale bình tĩnh bắt đầu giải thích.

"Mở rộng sân chơi hơn nữa."

Hả? Mình vừa nghe thấy vài điều vô nghĩa sao?

Alberu nghĩ mình vừa nghe thấy điều gì đó kỳ lạ.

"Tôi đang nói chúng ta nên mở rộng sân chơi hơn nữa."

Tuy nhiên, đó không phải là nó.

"...Cậu đang nói gì?"

"Hãy mở rộng sân chơi hơn nữa. Đông lục địa lúc này cũng đang rối loạn."

"... Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?"

Tại sao cậu ta đột nhiên nói về Đông lục địa?

"Không thể nào, ý cậu-. Ý cậu là muốn kéo cả Đông lục địa vào khi cậu đang nói việc mở rộng sân chơi sao?"

Cale mỉm cười và chỉ vào ai đó.

Người đó nhanh chóng bước đến trước mặt Alberu và chào anh.


"Chúng ta đã gặp nhau lần trước, phải không? Bud Illis, vì sự phục vụ của ngài, thưa điện hạ."

Vua lính đánh thuê đang thu mình trong góc đột nhiên bị điểm danh. Alberu mở miệng sau khi nhìn thấy Bud, nhưng Vua lính đánh thuê không cho anh thời gian để nói bất cứ điều gì, anh ta tiếp tục nói.

"Chúng tôi đã tấn công phe White Star, những căn cứ bí mật của Arm Đông lục địa trong hôm nay. Ngoài ra, Cale Henituse đã biết được một thông tin quan trọng."

Alberu bối rối sau khi nghe Bud nói họ đã tấn công các căn cứ bí mật trước khi quay lại nhìn Cale sau khi nghe một thông tin quan trọng.

Cale bắt đầu nói.

"Một trong những thuộc hạ của White Star là Ảo ảnh sư."

"Vậy thì sao?"

"Người đó đã tạo ảo ảnh lên lãnh chúa Dubori và điều khiển ông ta. Những quý tộc và hoàng tộc của Vương quốc Caro sẽ tức giận vì Ảo ảnh sư này."

Những quý tộc quan tâm rất nhiều đến thể diện sẽ cảm thấy vô cùng tức giận khi một người trong số họ bị kiểm soát.

"Nhân tiện, Ảo ảnh sư đó đến từ Đông lục địa."

Tầm mắt Alberu mờ đi. Cale không phải là người nói những điều vô bổ.

Trong trường hợp đó...

"... Ai đến từ Đông lục địa cơ?"

"Elisneh đệ nhất, quốc vương của Vương quốc Molden, một trong những vương quốc mạnh ở Đông lục địa."

"Ha!"

Đôi mắt của Alberu lấp lánh.

"Chúng ta có thể mở rộng sân chơi thêm một chút với tốc độ này."

Một trong những thuộc hạ hoặc cộng sự của White Star là lãnh đạo của một vương quốc.

Alberu không thể tin vào sự thật đó. Nó giống với Đế quốc Mogoru.

Cale bắt đầu nói vào lúc đó.

"Đông lục địa có nhiều vương quốc mạnh có xích mích với nhau. Arm là nơi gây ra đau đớn cho họ. Vì vậy, các vương quốc và phe phái khác của Đông lục địa sẽ phản ứng như thế nào nếu họ phát hiện ra có một quốc vương đứng cùng phe với Arm và là một phần của tổ chức kiểm soát hắc ma pháp?"

Cale chỉ về phía Bud một lần nữa.

"Hơn nữa, người cung cấp nhiều nhân lực nhất để tấn công các căn cứ bí mật của Arm là Vua lính đánh thuê."

Vị vua tương lai của Vương quốc Roan ở Tây lục địa, Alberu Crossman và người đứng đầu Hiệp hội Lính đánh thuê của Đông lục địa, Vua lính đánh thuê Bud Illis.

Hai người bắt tay nhau.

Bud bắt đầu nói.

"Ở Đông lục địa, chỉ có Hiệp hội Lính đánh thuê biết về White Star, kẻ đứng sau Arm. Tuy nhiên, bây giờ tôi dự định sẽ cho người khác biết."

"Nghe hay đấy."

"Tôi sẽ mở rộng sân chơi một chút."

Alberu nhanh chóng bắt đầu suy nghĩ.

Đông lục địa và Tây lục địa.

Nếu cả hai lục địa bắt đầu di chuyển cùng lúc để đẩy lực lượng của White Star ra ngoài, thì ngay cả White Star mạnh cũng không thể tồn tại được.

Cale nhếch mép và bắt đầu nói.

"Thưa điện hạ. Hãy sử dụng lợi thế về quân số để đẩy White Star ra ngoài."

Alberu từ từ bắt đầu mỉm cười.

"Gọi ta là anh trai."

"Vâng, anh trai."

Kể từ lúc này, anh sẽ rất bận kể, nhưng Alberu cảm thấy thoải mái khi biết mình đã tìm ra cách để giảm thiệt hại nhiều nhất có thể. Anh thoải mái hỏi Cale.

"Vậy, tại sao em trai của ta lại ở trong Vùng đất chết đằng này? Em có cần thứ gì không? Em cần thêm một hoàng kim lệnh nữa sao?"

Cale mỉm cười và đáp lại.

"Tôi đến để nói với ngài một vài điều đề phòng một tình huống bất ngờ có thể xảy ra."

"Đó là gì? Nói cho ta nghe nào."

"Vâng thưa ngài."

Cale gật đầu và tiếp tục nói.

"Sau này White Star có thể sẽ đến Vương quốc Roan. Cụ thể là khu vực Đông Bắc."


"...Cậu đang nói gì?"

"Tôi đã từng nói White Star đang tìm kiếm một sức mạnh, phải không? Tôi đã có được sức mạnh đó lần này. White Star không nên đến Vương quốc Roan nếu mọi thứ diễn ra theo kế hoạch, nhưng tình hình ở Vương quốc Caro lúc này cho tôi nhận ra mọi thứ không nhất thiết phải diễn ra như tôi đã tính."

Cale tiếp tục nói với tâm trạng thoải mái.

Nó có thể sẽ không xảy ra, nhưng cậu đã nói với Alberu để đề phòng trường hợp cuối cùng nó vẫn xảy ra.

"Vì vậy, tôi đến để nói với ngài hãy chuẩn bị sẵn sàng để đề phòng, Ngài không cần phải lo lắng. Tôi và nhóm mình sẽ nhanh chóng theo dõi hắn nếu hắn đến và đá bay White Star."

"Tên kh-..."

"Sao cơ ạ?"

"... Ta hiểu nên cứ đi đi, biến đi."

"Vâng thưa ngài. Bây giờ tôi đi đây."

Nội tâm của Alberu đang bị khuấy động khi liếc nhìn Cale. Khi nhìn Cale bước vào vòng tròn dịch chuyển của Raon, anh rên rỉ và bắt đầu nói.

"Cale Henituse."


"Vâng, thưa điện hạ."

Alberu quan sát Cale, người trông như một một cái giẻ và tiếp tục nói.

"Đừng lạm dụng nó. Vương quốc Roan có lẽ là vương quốc được chuẩn bị kỹ càng nhất trên Tây lục địa để chiến đấu chống lại White Star."

Alberu đã lo lắng về việc người dân của Vương quốc Roan sẽ bị tổn thương bởi White Star kể từ khi biết về sự tồn tại của hắn. Đó là lý do tại sao anh tiếp tục chuẩn bị mà không làm giảm căng thẳng, và, mặc dù có thể khó đánh bại White Star, nhưng anh đã chuẩn bị đủ để chống đỡ được hắn mà không bị bất kỳ thiệt hại nào trong ít nhất một khoảng thời gian ngắn.

Alberu mỉm cười về phía Cale, người đang nhìn anh.

"Đừng để bị thương nhiều như vậy. Cậu là em trai của ta đấy."

Cale cũng là một người dân của Vương quốc Roan.

Không chỉ Cale, mà hầu hết nhóm của cậu ta đều là người dân của Vương quốc Roan.

"Tất cả các ngươi đều là người dân của Vương quốc Roan, vì vậy, hãy trở về nhà nếu mọi thứ trở nên khó khăn."

Alberu là người có nhiệm vụ bảo vệ người dân của vương quốc.

"Đừng làm bất cứ điều gì khiến cuộc sống của mình gặp nguy hiểm."

Sau đó, Alberu có thể thấy cả nhóm bắt đầu dịch chuyển đi.

- Đừng lo lắng, Thế tử! Bọn ta sẽ trở lại an toàn!

Anh nghĩ về giọng nói vui vẻ của Raon và những người đang mỉm cười dịch chuyển đi rồi quay lại.

Anh quay trở lại phòng họp mà không chút do dự. Anh có rất nhiều việc phải làm.

Cale đã mở rộng tầm mắt của mình ở một vị trí mới.

Cậu nghe thấy giọng nói của Raon trong tâm trí mình.

- Nhân loại! Hãy làm điều đó để White Star không thể đến Vương quốc Roan! Chúng ta không thể để ngôi nhà của chúng ta hoặc ngôi nhà của Thế tử bị phá hủy!

Tất nhiên rồi.

Cale vừa đi để cảnh báo Thế tử về một tình huống có thể xảy ra; cậu không hề có kế hoạch để White Star bước lên đất của Vương quốc Roan.

"Tasha, Mary."

"Thiếu gia!"

"Cậu ở đây hả, thiếu gia?"

Đó là lý do tại sao Cale quay trở lại Vùng đất chết.

Sau đó cậu ngẩng đầu lên. Cậu có thể nhìn thấy trần nhà của Thành phố Ngầm trống rỗng.

"Thiếu gia. còn một giờ nữa!"

Bây giờ còn một giờ nữa như Dark Elf Tasha đã đề cập.

Vùng đất Chết.

Sa mạc nơi khói Tử mana theo tuần hoàn sẽ bốc lên trong vài ngày trong một năm.

Còn một giờ nữa là khói Tử mana sẽ bắt đầu bốc lên trên sa mạc đen kịt này.

Cale nắm lấy huy hiệu rùa vàng trên tay.

Ooooooong.

Huy hiệu bắt đầu rung lên trước tiếng hét của Đá đẫm máu đã bị phong ấn.

Bình Luận (0)
Comment