Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 57

Rồng cổ đại Eruhaben, người đang hướng về Cale với một nụ cười, thoáng ngập ngừng sau khi nhìn thấy biểu hiện của Cale.

Cale không quan tâm và đưa tay về phía Eruhaben.

"...Ngươi muốn gì?"

Eruhaben không biết Cale muốn gì ở ông. Cale đáp.

"Ồ, Eruhaben-nim, ngài tính giả ngu à?"

Cale nói cực kỳ cộc lốc.

Cale bắt đầu lặp lại khi thấy Rồng cổ đại cau mày với giọng điệu khác hẳn mọi khi của Cale.

"Giao lại cổ vật cho tôi."

Đó là một giọng điệu thô lỗ đến kỳ lạ. Tuy nhiên, Eruhaben, nhìn thẳng vào mắt Cale đã không phàn nàn về cách nói chuyện đấy.

Thay vào đó, ông bình tĩnh trả lời.

"Cổ vật? Không phải ngươi vừa nghe tiếng vỡ rồi sao?"

"Haaaa."

Cale thở dài chán nản.

Eruhaben ép buộc bản thân không được bối rối sau khi nghe thấy tiếng thở dài đó. Ông có thể thấy Cale Henituse nhìn lên trần sân tập rồi mới nhìn lại mình.

"Eruhaben-nim."

Cale bình tĩnh tiếp tục.

"Nhìn tôi có giống như dễ bị lừa bằng trò lừa của ngài không?"

Cale nhìn chằm chằm vào Eruhaben, người đang lặng lẽ quan sát cậu.

Cổ vật.

Nước chảy ra từ cái bình tràn đầy sinh lực với lượng nước mong muốn của người dùng.

Nó chỉ lấp đầy khi người dùng cần. Nó sẽ bị vỡ nếu nó không thể đáp ứng được mong muốn của người dùng.

Đây là những gì Vua lính đánh thuê đã nói với cậu.

"Tôi không có ý định hỏi tại sao ngài không sử dụng cái lọ đúng cách."

Vẻ mặt của Cale tiếp tục giữ bình tĩnh, Eruhaben bắt đầu cau mày nhiều hơn.

"Haaa, ngươi-"

Eruhaben bắt đầu nói, nhưng không thể tiếp tục. Đó là bởi vì Cale đã cắt ngang lời ông.

"Cái lọ được cho là đầy bao nhiêu tùy thích mà người dùng muốn."

Một bước, rồi một bước khác.

Cale bắt đầu đi lại gần Rồng cổ đại.

"Cổ vật cổ đại đó sẽ trở nên vô dụng trong tay ông lúc này, Eruhaben-nim."

Một nghìn năm.

Ông ấy là người đã sống trong một thời gian dài như vậy. Cale không sợ con Rồng sống lâu nhất trong số các loài nổi tiếng là kiêu ngạo và độc lập.

"Điều đó là vô ích bởi vì ông không muốn sống lâu hơn nữa."

Một bước.

Cale chỉ còn cách Eruhaben một bước, ông ấy bắt đầu nói.

"Ngươi nói đúng."

Ông không thể không đồng ý với Cale.

"Cái lọ đó sẽ không đổ đầy nước ngay cả khi ngươi đưa nó lại cho ta."

Eruhaben thừa nhận rằng ông không muốn sống lâu hơn nữa.

Cale thấy Eruhaben tái mặt sau trận chiến với White Star trông vẫn ổn và hỏi lại.

"Có phải là khoảng một năm?"

Cậu nhớ lại những gì mà một Tinh linh gió đã nói với mình.

Nó nói Eruhaben chỉ uống một ngụm.

Cale đang hỏi sẽ có bao nhiêu sinh lực trong một ngụm đó.

"...Đúng. Ta nghĩ có lẽ ta sẽ sống thêm được một năm nữa."

Một năm.

Điều đó tương tự với khoảng thời gian Eruhaben còn lại trước khi sử dụng hết năng lượng của mình để chiến đấu chống lại White Star.

Eruhaben đã xác định thế là đủ.

"Chúng ta sẽ đánh bại White Star trong khoảng thời gian đó."

Rồng cổ đại chắc chắn họ sẽ đánh bại White Star trong thời gian đó. Đó cũng là cách ông thể hiện ý chí của mình để biến điều đó thành hiện thực.

"Nhưng làm thế nào ngươi lại biết?"

Eruhaben đang hỏi Cale im lặng làm thế nào cậu ta lại biết những gì ông đã làm với cổ vật.

Ông không hề cảm nhận được bất kỳ loại ma pháp hay sức mạnh cổ đại nào bên ngoài cánh cổng sắt.


"Điều đó rất quan trọng sao?"

Cale thẳng thừng đáp lại rồi tiếp tục .

"Có một thứ tôi đã đạt được sau khi củng cố sức mạnh cổ đại thuộc tính gió của mình."

Cale đã nói với những người khác là cậu đã củng cố sức mạnh cổ đại thuộc tính gió, nhưng cậu không giải thích và nói rõ mọi chuyện.

Cả nhóm không tò mò vì họ tập trung hơn vào việc làm cho Cale nghỉ ngơi và ăn uống.

"Tôi có thể lắng nghe tiếng nói của Tih linh Gió bất cứ khi nào tôi muốn."

"À."

Eruhaben gật đầu.

Nghe được giọng nói của những Tinh linh. Điều đó không yêu cầu ma pháp hay sức mạnh cổ đại.

Đó là một điều gì đó đã xảy ra một cách tự nhiên.

"Hẳn là những Tinh linh đã nói với ngươi."

"Tương tự vậy"

Eruhaben chỉ thở dài sau khi nghe câu trả lời của Cale.

Rồng cổ đại đã cố gắng thay đổi chủ đề liên quan đến tình huống này, nhưng bàn tay của Cale vẫn đang vươn về phía ông.

Cậu tỏ vẻ sẽ tiếp tục ở lại như thế này nếu Eruhaben không giao cái lọ ra.

Rồng cổ đại bắt đầu nói.

"Ngươi nên nhận ra điều đó kể từ khi chiến đấu với White Star."

Ông quyết định thành thật.

"Ta không chắc ngươi sẽ phản ứng như thế nào khi một con Rồng nói với ngươi điều này, nhưng White Star rất mạnh."

Cậu ta sẽ biết sau khi đối đầu với White Star vài lần.

Cậu ta sẽ biết White Star mạnh đến mức nào. Và sẽ biết liệu mình có thể giành chiến thắng hay không.

"Và vẫn còn rất nhiều người theo White Star."

Arm, tộc Sư tử và tộc Gấu là một trong số những thuộc hạ của White Star.

Nhóm của Cale không chỉ chiến đấu chống lại White Star.

"Sau đó, có thể sẽ đến lúc một số người bị thương trong các trận chiến."

Chiến thắng trong một cuộc chiến mà không có bất kỳ thương vong nào?

Eruhaben nghĩ rằng một ý tưởng như vậy là vô nghĩa.

"Đó là lý do tại sao ta quyết định tốt hơn hết là nên bảo tồn cổ vật cổ để cho các tình huống xảy ra."

Đó là một quyết định đơn giản đối với Eruhaben.

"Ta có thể sử dụng thứ này và có thêm thời gian cho cuộc sống của mình."

Ông sẽ sống lâu hơn những gì ông đã nghĩ. Điều đó sẽ rất tuyệt.

"Nhưng, tất cả các ngươi vẫn chưa sống hết mình."

Cale, Raon, và tất cả những người khác. Tất cả đều cần phải sống lâu nhất có thể.

Sẽ thật đáng buồn nếu họ không thể sống hết tuổi thọ của mình vì chiến tranh. Ngay cả khi họ hy sinh mạng sống của mình vì những điều tốt đẹp hơn, điều đó vẫn sẽ rất buồn.

Eruhaben thấy Cale vẫn vươn tay về phía mình và lấy cái lọ ra.

Cale ngay lập tức cho cái lọ đó vào túi không gian của mình.

Eruhaben thở dài khi chứng kiến ​​hành động của Cale.

Cái bình không hề đổ đầy nước ngay cả khi Cale đang cầm nó.

Nó không lấp đầy mặc dù Cale trông nhợt nhạt và phải vật lộn về mặt thể chất.

Hơn nữa, nó không đầy mặc dù thực tế là Cale yêu cầu một thể chất mạnh mẽ hơn bất kỳ ai khác, vì cậu ta có thể bị buộc phải sử dụng khả năng cổ đại của mình thường xuyên.

Tuy nhiên, cái lọ vẫn chưa đầy trong tay Cale.


Đó là bởi vì Cale không muốn nó lấp đầy.

Vậy mà tên đấy lại đối xử thô lỗ với mình như vậy?

Đó là lý do tại sao Eruhaben đầy hoài nghi, nhưng cũng là lý do mà ông không sử dụng cái lọ cho mình.

"Eruhaben-nim."

Đó là thời điểm đó.

Eruhaben có thể thấy Cale đang nhìn mình sau khi cất cái lọ vào túi không gian.

"Tôi tin sẽ có một ngày nào đó sẽ đến khi tôi lại đưa cổ vật này cho ngài."

Haa.

Cale bắt đầu nhếch mép.

"Tôi nghĩ lúc đó cái lọ sẽ đầy nước."


Eruhaben thở dài.

Việc làm đầy lọ có nghĩa là Eruhaben sẽ muốn sống lâu hơn.

"... Một ngày như vậy sẽ không bao giờ đến."

Tuy nhiên, ông phải nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Cale.

"Nó sẽ."

Cale tin một ngày như vậy sẽ đến.

Cậu đang nghĩ mọi người ước sống lâu hơn khi đối mặt với cái chết hoặc khi họ đang hạnh phúc tột độ.

Khoảnh khắc họ đánh bại White Star.

Khoảnh khắc khi mọi thứ kết thúc.

Khoảnh khắc hòa bình trở lại, họ có thể thư giãn và cuộc sống của họ sẽ bắt đầu ngập tràn hạnh phúc.

"Tôi chắc chắn một ngày như vậy sẽ đến."

Cale đã lên kế hoạch đảm bảo mọi người đều sống để chứng kiến ​​khoảnh khắc đó.

"Ta không biết về điều đó."

Eruhaben, người không thể đọc được suy nghĩ của Cale, chỉ trả lời lại rồi đi về phía cổng.

Ông cần cho những người khác đang đứng ngoài cổng thấy da của ông đã trở lại bình thường.

"Eruhaben-nim."

Tuy nhiên, có người vẫn chưa mong cuộc trò chuyện kết thúc.

"Tại sao chúng ta không trò chuyện thêm một chút, dù sao thì chúng ta cũng đang ở đây."

Cale muốn chỉ có hai người họ lâu hơn một chút.

"Ngươi muốn trò chuyện về điều gì?"

Cale chỉ ra cổng sau khi nghe câu hỏi của Eruhaben.

"Hãy sử dụng ma pháp cách âm để đề phòng."

"Ma pháp cách âm?"

"Vâng thưa ngài."

Eruhaben cuối cùng cũng có thể thấy nụ cười đã biến mất trên khuôn mặt Cale.

Rồng cổ đại đã biết không ai bên ngoài đang sử dụng bất kỳ loại ma pháp nào, tuy nhiên, ông cũng sử dụng một ma pháp kết giới cách âm như Cale mong muốn.

"Bây giờ không ai bên ngoài sẽ có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng ta."

Eruhaben có thể thấy Cale cuối cùng cũng đang từ từ mở miệng.

"Rồng."

Cale nghĩ về Cây thế giới.

Cậu nhớ lại những gì nó đã nói với mình.

Tìm Nước Phán xét.

Có một người có ba sức mạnh cổ đại.

Cậu không thể nào bỏ qua một mục nào trong đó cả. Cale không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục nghĩ về điều cuối cùng mà Cây Thế giới đã nói với cậu.

Tìm dấu vết mà cha mẹ Rồng đen để lại.

Rồng đen. Raon Miru.

"Những con Rồng, làm cách nào để những con Rồng tìm thấy cha mẹ của chúng?"

Cale đang nghĩ cậu cần phải tìm thấy cha mẹ của Raon, hoặc ít nhất là dấu vết mà cha mẹ nó đã để lại.

"... Cha mẹ của một con Rồng?"

"Vâng thưa ngài."

Biểu cảm của Eruhaben trở nên kỳ quặc.

Đây là điều mà ông không ngờ tới.

Tuy nhiên, Cale vẫn chưa xong.

Cậu vẫn còn điều muốn nói.

"Ngài có biết về Lâu đài Ánh sáng không?"

"... Một trong Ba Khu vực Hạn chế?"

Vẻ mặt của Eruhaben càng trở nên tồi tệ hơn sau khi nghe thấy Cale đột ngột dẫn đến Lâu đài Ánh sáng.

Cale tiếp tục nói. Cậu vẫn chưa nói với những người khác về những gì đã xảy ra trong thời cổ đại. Nhưng cũng đã đến lúc để tiết lộ một phần của nó.

"Ngôi làng của Sát Long nhân hình như nằm trong Lâu đài Ánh sáng. Ngài biết điều đó?"


Cale có thể nhìn thấy đôi mắt của Eruhaben đang mở to.

"... Đó là nơi tọa lạc của làng Sát Long Nhân? Có thật không?"

Cậu đột nhiên ớn lạnh sau khi nhìn phản ứng của Rồng cổ đại. Cậu không ngờ phản ứng mạnh mẽ như vậy đến từ một người chỉ mới phát hiện ra điều gì đó gần đây.

Cale từ từ gật đầu khi nghĩ về những gì mà Viên Đá Tảng Đáng Sợ đã nói với cậu.

"... Tôi không chắc về điều đó, nhưng khả năng xảy ra trường hợp đó là rất cao."

"Hoo."

Eruhaben thở hổn hển.

Cale càng ớn lạnh hơn sau khi nhìn thấy Rồng cổ đại xoa gáy mình.

Có điều gì đó kỳ lạ trong phản ứng của Rồng cổ đại.

Rồng cổ đại bắt đầu nói như đáp lại suy nghĩ của Cale.

"Lâu đài Ánh sáng."

Bây giờ Đảo Gió đã không còn, Lâu đài Ánh sáng là một trong Hai Khu vực Hạn chế.

Eruhaben đã rất quen thuộc với vị trí đó.

"Nơi đó, mặc dù con người có thể không biết nhiều về nó..."

Nhân loại, Elf, Người lùn và tất cả các chủng tộc khác có lẽ không biết.

Tuy nhiên, Eruhaben biết vài điều về nơi đó.

Cale và Eruhaben đang nhìn nhau.

"Đó là nơi đặt ngôi mộ của Chúa tể Rồng cuối cùng."

Gì cơ?

Cale mở to mắt.

Lâu đài Ánh sáng.

Vị trí có thể xảy ra nhất của làng Sát Long.

Đó là vị trí của ngôi mộ của Chúa tể Rồng cuối cùng.

"Chúa tể Rồng cuối cùng là người đã trải qua thời cổ đại và thế giới sau đó."

Eruhaben nhớ lại thông tin mà ông đã nghe được từ những con Rồng cổ đại khác trong quá khứ.

Chúa tể Rồng cuối cùng, người được sinh ra gần cuối thời cổ đại.

Con Rồng đó là người đã trải qua cả thời cổ đại và thế giới sau nó.

"Với con Rồng được kính trọng đó, vị trí của Chúa tể Rồng đã kết thúc."

Sau này, không ai có thể nhận danh hiệu Chúa tể Rồng nữa.

"Đó là lý do tại sao chúng ta nói các Chúa tể Rồng đã biến mất sau thời cổ đại."

Đó là bởi vì không có Rồng nào có thể trở thành Chúa tể Rồng xuất hiện sau thời cổ đại.

Cale nhớ lại những gì Eruhaben đã nói với cậu.

À, Người bắt Rồng được cho là người bạn duy nhất của Chúa tể Rồng.

Cale đã nghĩ vị trí Chúa tể Rồng đã được truyền lại qua gia đình Người bắt Rồng qua nhiều thế hệ, và họ vẫn là bạn của nhau.

Tuy nhiên, bây giờ cậu nhận ra mọi chuyện không phải như vậy.

Có gì đó thật kỳ lạ.

Chúa tể Rồng cuối cùng, người được sinh ra gần cuối thời cổ đại.

Và Sát Long Nhân đầu tiên là đứa trẻ duy nhất sống sót trong trận chiến cuối cùng trong thời cổ đại.

Điều gì đó đã xảy ra khoảng 10.000 năm trước.

Cale nhận ra câu chuyện này còn nhiều điều hơn thế nữa.

Có lẽ.

Về những gì Eruhaben đã nói với cậu trong quá khứ...

Câu chuyện về cách Chúa tể Rồng và Sát Long Nhân là bạn của nhau...

Có thể chỉ đơn giản là hai người.

Chúa tể Rồng cuối cùng và Sát Long Nhân đầu tiên.

Câu chuyện về hai người này có thể đã bị hiểu lầm sau 10.000 năm.

10.000 năm là một khoảng thời gian dài kể cả đối với loài Rồng.

Lâu đài Ánh sáng.

Cale bắt đầu nói.

"Đầu tiên chúng ta hãy đến Lâu đài Ánh sáng."

Và một điều nữa.

"Tôi muốn tìm kiếm dấu vết của cha mẹ Raon."

Cale có thể thấy biểu hiện của Eruhaben, người đang gật đầu, trở nên kỳ quặc.

Ông ta tỏ vẻ hoài nghi.

"Cale."

"Vâng thưa ngài."

"Ngươi không hề biết Rồng được sinh ra như thế nào, đúng không?"

"Xin lỗi?"

"Ngươi không biết, phải không?"

... Chúng được sinh ra như thế nào?

Cale bình tĩnh đáp lại Eruhaben, người đang nhìn cậu với vẻ hoài nghi.


"Từ một quả trứng."

Rồng được sinh ra từ trứng.

Eruhaben thở dài trước khi bắt đầu nói.

"Rõ ràng, ta đã mất khoảng 50 năm để nở từ quả trứng của mình."

"Vâng?"

Ông ấy đột nhiên nói gì vậy?

Vẻ mặt của Cale tiếp tục trở nên kỳ quặc.

Câu hỏi đột ngột này thật kỳ quặc, nhưng nói bản thân ông đã mất năm mươi năm để nở từ quả trứng của mình? Đã làm điều đó có ý nghĩa gì?

Điều đó có khả thi ngay cả khi đây là một thế giới tưởng tượng?

"Ngươi nhớ Olienne chứ? Nó đã mất 5 năm."

Bây giờ ông ấy đang nói một con Rồng khác chỉ mất 5 năm.

Eruhaben tiếp tục nói trong khi nhìn Cale đang bối rối.

"Ngươi thấy đấy, Những con Rồng. Tất cả chúng ta đều có thời kỳ nở khác nhau."

Một số con Rồng nở trong một ngày, một số con trong một tháng, một số con trong một năm, và một số con thậm chí mất hàng chục năm.

Eruhaben không thể chắc chắn vì ông không biết về tất cả các loài Rồng ở Đông và Tây lục địa, tuy nhiên, ông khá chắc chắn tất cả các loài Rồng đều có thời kỳ nở khác nhau.

"Tất nhiên, có lý do cho điều đó. Những con Rồng có thời gian nở dài hơn là những con Rồng mạnh hơn."

Cale nghĩ về những gì cậu vừa nói với Eruhaben.

Tôi muốn tìm kiếm dấu vết của cha mẹ Raon.

"Đứa trẻ nhỏ là người sẽ trở thành một con Rồng rất, rất mạnh."

Eruhaben tiếp tục một cách chắc chắn.

"Ngươi có thể cần phải quay lại ít nhất 100 năm để tìm kiếm cha mẹ của đứa trẻ nhỏ."

Sau đó tiếp tục  lạnh lùng nói.

"Không có nhiều khả năng chúng còn sống. Ngay cả những con Rồng cực kỳ tự cao tự đại cũng quý con cái của mình."

Nếu ngay cả cha mẹ của Raon còn sống, họ sẽ không bao giờ để nó phải chịu đựng trong hang động như vậy.

"Đó có lẽ là lý do tại sao khi ngươi đang nói ngươi muốn tìm dấu vết của cha mẹ đứa trẻ nhỏ. Tuy nhiên, điều đó cũng sẽ không hề dễ dàng."

Phần lớn Rồng trở về tự nhiên sau khi chết.

Nếu điều đó xảy ra, sẽ rất khó tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.

Cale vuốt tóc ra sau bằng một tay rồi bắt đầu nói.

"Hãy làm tất cả những gì chúng ta có thể làm trước."

Mong muốn trở thành một kẻ lười biếng của Cale đã trở nên mạnh mẽ hơn một chút sau bài kiểm tra của Âm thanh của Gió.

Biệt thự Super Rock phải chứa đầy sinh vật sống.

"Cùng một lúc."

Đó là lý do tại sao họ sẽ làm điều đó từng chuyện một.

"Hãy thực hiện từng bước một. Dù sao thì chúng ta cũng sẽ làm điều đó cùng nhau, phải không?"

Cale mỉm cười với Eruhaben, người bắt đầu cười và đáp lại.

"Ngươi đang nói điều mà ta đồng ý lần đầu tiên sau một thời gian dài, đồ khốn xui xẻo. Tất nhiên, chúng ta sẽ làm điều đó cùng nhau."

Cale xua tay sau khi nghe câu trả lời đó.

Một cơn gió lốc hất tung cánh cổng sắt.

Cạch!

Cánh cổng sắt lớn mở toang.

Những đứa trẻ trung bình chín tuổi chạy về phía Cale và Eruhaben.

"Rồng vàng ơi! Nhân loại ơi!"

"Ông ơi, bây giờ da của ông trông đẹp đấy!"

"Ông trông có vẻ tốt hơn! Ồ!"

Cale đi ngang qua những đứa trẻ trung bình khoảng chín tuổi đang đến gần Rồng cổ đại với vẻ mặt vui mừng và bước ra ngoài qua cánh cổng sắt.

"Hmm?"

"Nhân loại?"

Raon, On và Hong nhìn Cale, nhưng anh ấy đã đặt tay lên vai ai đó.

"Thư ký."

"... Hmm?"

Bud đáp lại Cale đột nhiên ấm áp với một biểu hiện nghi ngờ. Cale nở nụ cười rạng rỡ ngay lúc đó.

"Rồng vàng! Nhân loại đang mỉm cười như Thế tử ấy!"

Cale phớt lờ lời nhận xét của Raon và tiếp tục với giọng nhẹ nhàng.

"Giao Ghi chép ra."

Hồ sơ của Hiệp hội Lính đánh thuê về những người mạnh mẽ. Ghi chép.

Và sau đó họ sẽ đến thăm Lâu đài Ánh sáng.

Thời cổ đại và White Star. Sự thật về tất cả những điều đó.

Cale đang hướng tới tất cả những điều đó, cũng như khoảnh khắc cậu có thể đập White Star từ phía sau.

-----

Không so sánh bản novel và manhwa.

Bình Luận (0)
Comment