Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 252 - Chương 252 - Thăng Cấp Cuồng Nhân (5)

Chương 252 - Thăng cấp cuồng nhân (5)
Chương 252 - Thăng cấp cuồng nhân (5)

Bách Độ nhìn đồng hồ thời gian, khoảng cách kết thúc kiểm tra chỉ còn lại có nửa giờ, với thực lực của Minh chủ thì hẳn là đã kiểm tra xong rồi nha. Anh ta nhớ rõ trước khi anh ta vào phòng thi thì có nhìn lướt qua danh sách hiển thị, bên dược sư đánh giá có ba người tên là Lạc Y, hình như Minh chủ là số 5, nhưng bảng hiển thị lại chỉ có một số 15, chẳng lẽ là do mình nhìn lầm rồi?

“A, Minh chủ thi xong rồi!” Trong lúc anh ta suy tư, phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng kinh hô.

Cái gì? Bách Độ bỗng chốc xoay người, lúc này mới phát hiện trong đại sảnh không biết khi nào đã tụ tập một đám người, liếc mắt một cái thoáng qua, vo cùng kinh ngạc vui mừng: Tìm được tổ chức!

Biển hiệu bên trái “số 9 - Lạc Y” đã biến mất, đại biểu cuộc thi đã kết thúc. Nhóm fans vô cùng kích động, vọt tới cửa bên trái, duỗi dài cổ, nhón chân mong chờ, có mấy người thậm chí còn cầm biểu ngữ “Chúc mừng Minh chủ thăng cấp thành công” ra luôn.

Bách Độ đang muốn đi qua chỗ tổ chức chào hỏi thấy thế vẻ mặt khó hiểu, Minh chủ tham gia cuộc thi dược sư nha, bọn họ chạy đến bên trị liệu sư kia làm gì?

Không đợi anh ta đặt câu hỏi, chỉ thấy một bóng người chậm rãi xuất hiện ở cuối lối đi.

“A —— Minh chủ!” Còn chưa thấy rõ diện mạo người tới, thì đã có người gấp không chờ nổi hét lên.

Những người khác cũng nhiệt huyết sôi trào, theo sau phát ra tiếng thét chói tai.

Bách Độ: “……”

Người trong lối đi kia cũng bị hoảng sợ, kinh ngạc nhìn đám người thét chói tai với anh ta kia, vẻ mặt mờ mịt khó hiểu.

“Sai rồi, không phải Minh chủ!” Hơn mười giây sau, rốt cuộc có người phát hiện ra không thích hợp.

Mọi người lập tức im tiếng, chăm chú nhìn lại, phát hiện người trong lối đi kia thân thể béo mũm mĩm, làn da ngăm đen, nào có một chút phong thái gì của Minh chủ?

“Con mẹ nó, nhận sai người.”

“Không phải Minh chủ khảo hạch kết thúc rồi sao? Như thế nào còn không ra?”

Nhóm fans uể oải tản ra, từng luồng ánh mắt bất mãn sôi nổi nhìn về phía người ở trong lối đi vọt tới.

Vị ở trong lối đi kia thật là nằm không cũng trúng đạn, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người thật cẩn thận đi ra lối đi.

“Kỳ quái, cuộc thi trị liệu sư bên này không phải đã kết thúc rồi sao? Minh chủ là người cuối cùng, sao người ra lại không phải là anh ta chứ?”

“Vừa rồi không phải là chúng ta đã nhìn lầm đấy chứ? Tên trên bảng hiện ra đúng thật là ‘ Lạc Y ’ sao?”

“Một người thì có khả năng nhìn lầm, nhưng chúng ta nhiều người như vậy, cũng không thể tất cả mọi người đều nhìn lầm đi?”

“Đúng vậy, tôi nhìn chằm chằm bảng hiển thị hơn một giờ, nhìn đến tròng mắt đều sắp lòi ra khỏi hốc mắt luôn rồi.”

Trong lúc mọi người nghĩ trăm lần cũng không ra thì người anh em vừa mới đi ra khỏi lối đi do do dự dự nói: “Các vị, tên tôi là ‘ Lạc Y ’……”

Mọi người nghe thấy vậy, động tác nhất trí nhìn về phía anh ta.

“Tên anh là ‘ Lạc Y ’?”

“Đúng… Đúng vậy.”

“Con moá nó, không có việc gì anh tên ‘ Lạc Y ’làm gì? Lạc Y cũng là tên anh có thể mang sao?”

“Anh em, trở về sửa lại tên đi, tôi bảo đảm không tìm anh gây sự.”

“Tên là gì không tốt, cố tình lại là tên ‘ Lạc Y ’! Tên là ‘ Lạc Y ’ còn chưa tính, cố tình lại còn chọn tham gia thi ngày hôm nay! Anh nói anh có phải thiếu bị đánh rồi hay không?”

Uổng công chờ đợi hơn một giờ, nhóm fans tức giận bùng phát, bắt đầu tùy hứng động kinh.

Con hàng xui xẻo vô tội nào đó bị phun nước bọt đầy mặt, chẳng qua mọi người cũng không có ác ý, sau khi phát tiết một phen bèn đưa cho anh ta một bao đồ ăn vặt tỏ vẻ xin lỗi: “Anh em, đừng để ý nha, chúng ta chỉ là tùy tiện làm ầm ĩ một chút, mặc kệ thế nào, chúc anh thuận lợi thông qua cuộc thi.”

“Lạc Y” cầm đồ ăn vặt, thở dài: “Không cần, hôm nay biểu hiện thất thường, nhất định không qua được rồi, vốn đang có chút khó chịu, bị các người ầm ĩ một trận như vậy, ngược lại tâm trạng tốt lên không ít. Các người đang đợi Minh chủ? Tôi cũng chờ cùng với mọi người đi.”

Người đưa đồ ăn vặt cho anh ta buồn bực nói: “Minh chủ khả năng cùng không ở trường thi, cuộc thi trị liệu sư bên này đều đã kết thúc rồi. Cũng không biết cái tên chó má đăng bài kia là ai, quay đầu lại nhất định phải cho anh ta đẹp mặt!”

“Khụ.” Bách Độ rốt cuộc nhịn không được ra tiếng: “Tôi chính là người đăng bài kia.”

Vừa dứt lời, lập tức có mấy người xông tới, một phen nắm chặt lấy anh ta, hung hăng nói: “Anh còn dám thừa nhận! Không phải nói Minh chủ ở chỗ này thi sao? Người đâu rồi hả?”

Bách Độ vô ngữ nói: “Chẳng lẽ các người cũng chưa thấy rõ chủ đề bài đăng sao? Tôi nói chính là cuộc thi đánh giá cấp bậc ‘ dược sư ’.”

“Dược sư?” Đầu tiên mọi người đều sửng sốt, ngay sau đó đồng thời nhìn về phía bảng hiển thị bên phải tường.

Lúc này cách cuộc thi kết thúc chỉ có hơn mười phút, trên bảng hiển thị chỉ còn lại có ba người, đặc biệt dư lại ba người đều là số 4 - Lạc Y, số 15 - Lạc Y, số 27 - Lạc Y.

Nhóm fans: “……” Này, có phải trùng hợp quá như vậy hay không? Ba người Lạc Y các anh không phải là đã ước định trước rồi đấy chứ?

Đúng lúc này: “số 4 - Lạc Y” đèn tắt. Nhưng chỉ một lát, từ trong lối đi đi ra một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi và loại trừ.

Ngay sau đó: “số 15 - Lạc Y” cũng kết thúc, Bách Độ dẫn đầu chạy đến cửa lối đi, chuẩn bị nghênh đón Minh chủ đại giá.

Những người khác thấy thế, cho rằng lần này khẳng định không sai, cũng đi theo vây lại đây.

Sau đó xuất hiện ở trước mắt mọi người lại là một thiếu nữ hơn hai mươi tuổi tóc ngắn

Vèo vèo vèo, từng tia ánh mắt sắc bén như đao bay vọt về phía Bách Đội.

Bách Độ cũng rất kinh ngạc: số 15 lại không phải là Minh chủ? Cho nên Minh chủ hẳn là……

Giờ phút này trên bảng biển hiện ra chỉ còn lại có một cái tên.

Số 27 - Lạc Y.

Bình Luận (0)
Comment