Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực

Chương 17


Trong tay cô lúc này cũng còn không ít tiền, tương lai dựa vào nấu ăn còn có thể kiếm được thêm càng nhiều.

Trình Nguyên Hoa quyết định vẫn là nên mua một chiếc xe, như vậy sẽ thuận tiện hơn.

Ông bà ngoại cô, mặc kệ là cô quyết định như thế nào cũng đều sẽ ủng hộ, nói muốn mua xe ông ngoại liền vô cùng cao hứng cùng cô đi mua xe.

Cửa hàng 4S này hiện có chút vắng vẻ, nhưng thái độ phục vụ vẫn rất tốt, không có bởi vì bọn họ chỉ là một cô gái trẻ tuổi và một cụ già mà tỏ vẻ coi thường.

Hiện tại cạnh tranh ngày càng khốc liệt, ngành dịch vụ đã có thái độ phục vụ rất tốt, những việc như nhân vật chính bị chế giễu trong các bộ phim truyền hình hiếm có khi xảy ra.

Có hai người dẫn bọn họ đi xem xe, thái độ vô cùng ôn hòa, còn nhiệt tình giải thích ở bên cạnh, nhận thấy Trình Nguyên Hoa thật sự có ý muốn mua xe, người phụ trách của cửa hàng cũng đích thân lại tiếp đãi bọn họ.

Cũng có người cùng Dương Lâm nói chuyện, tận tình rót trà.


Trình Nguyên Hoa rất nhanh quyết định chọn một chiếc xe cũng không tệ lắm, bên trong còn phải điều chỉnh một chút, vì thế hiện tại giao tiền đặt cọc trước qua thêm một đoạn thời gian nữa mới đến nhận xe.

Cô từ nhỏ mưa dầm thấm đất, cái xe nhìn trúng cũng không hề rẻ, nếu không có hệ thống cùng công thức, có thể cô đã không mua xe.

Nhưng hiện tại nếu đã mua cô khẳng định sẽ không mua chiếc xe quá kém.

Bên trong cửa hàng, nhân viên đang làm thủ tục còn quản lý cửa hàng thì vẻ mặt tươi cười cùng Trình Nguyên Hoa nói chuyện phiếm.

“Em còn đang đi học sao?” Người quản lý cười hỏi.

“Đã tốt nghiệp rồi.

”“Thế em hiện tại đang làm công việc gì?” Người quản lý không nhịn được tò mò hỏi, trong lòng cô ta lúc này khẳng định gia đình Trình Nguyên Hoa chắc chắn là có điều kiện, nếu không sẽ không có khả năng mua một chiếc xe tốt và thoải mái như vậy.


“Bán trứng luộc nước trà ạ.

”Người quản lý: “???”Mãi cho đến khi tiễn Trình Nguyên Hoa đi rồi, vẻ mặt của người quản lý vẫn còn đang ngơ ngác.

Đợi cho bọn họ rời đi rồi, một nhân viên khác mới kích động nói: “Aaa hôm nay đúng là khởi đầu tốt đẹp! Vị mỹ nữ này thật là sảng khoái, hơn nữa có vẻ rất có tiền!”Người quản lý nhìn về phía nhân viên vừa hét, nhịn không được hỏi: “Hiện tại người bán trứng luộc nước trà, so với 30.

000 người bán bánh kếp trái cây ở Bắc Kinh đều nhiều tiền hơn sao?”… … …Dọc theo đường đi, tâm tình ông ngoại Dương rất tốt.

Về đến nhà, Từ Tú Uyển cũng biết bọn họ hôm nay bán trứng luộc nước trà vô cùng thuận lợi, rầm rộ đến mức mọi người tranh nhau mua, mùi hương hấp dẫn kia bay đến đâu liền đem người ta mê hoặc đến không chịu nổi, ngay cả người bán đồ ăn vặt bên cạnh cũng không nhịn được mua hai trứng.

Tuy bảy giờ hơn bọn họ mới bày hàng nhưng tám giờ đã bán xong hết tất cả rồi, hơn hai trăm trứng đấy!!Lưu lượng người qua lại ở ga tàu điện ngầm kia cũng không phải quá lớn, nhưng đoán chừng số lượng có đủ đến ba trăm trứng cũng có thể bán hết.

“Vậy ngày mai chúng ta bán nhiều thêm chút đi?” Từ Tú Uyển đề nghị.

Đối bà cụ mà nói, tuy bản thân bà cụ bán đồ ăn sáng cùng bánh bao nhiều năm như vậy rồi nhưng vẫn chưa bao giờ thấy việc buôn bán này lại có lãi đến như vậy.

Trình Nguyên Hoa đặt tay lên bả vai bà ngoại, giúp đỡ bà cụ ngồi xuống nghỉ ngơi: “Bà ngoại, chúng ta chỉ có ba người, làm nhiều như vậy sẽ rất mệt mỏi?".

Bình Luận (0)
Comment