Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 77


Khi về đến nhà, tôi thấy mẹ mình chờ sẵn ở ngoài cổng, bà ấy nói đã hơn 11 giờ đêm rồi mà tôi chưa về và định gọi cho tôi nhưng biết tôi lâu rồi mới gặp lại bạn nên không gọi.

Bà ấy cũng không quên hỏi thăm con dâu của mình, tôi nói mình đã đưa cô ấy về nhà nhưng mẹ tôi không tin tôi, tôi muốn giải thích cho bà ấy nghe nhưng bố tôi lại bảo lên phòng nghỉ ngơi nên tôi vội vàng cất xe rồi đi lên phòng mình ngủ.
Tôi thức dậy vào lúc 5 rưỡi sáng hôm sau, vệ sinh cá nhân khoảng 5 đến 10 phút, tôi bắt đầu tập thể dục buổi sáng và chẳng nhận thấy dấu hiệu mệt mỏi nào dù tối hôm qua đã uống rất nhiều rượu.

Khi tôi thể dục xong và trở về nhà ăn sáng, bố tôi nói với tôi rằng hôm qua thằng Chiến đã được em gái nó đưa về nhà và lúc lên phòng nó đá cho câu lạc bộ tận ba bàn thì mới chịu đi ngủ (câu lạc bộ nào tôi không nói chắc ai cũng biết).

Tôi chẳng biết phải trả lời hay nói câu gì, cho chừa cái tội mời rượu từng đứa một trong lớp.


Ăn cơm xong, tôi lên phòng và nhận được tin nhắn rằng lớp cấp ba rủ đi ăn tất niên vào trưa nay, tôi vui vẻ nhắn tham gia, thấy tôi tham gia, Ly hỏi tôi tỉnh chưa mà lại đi, và nếu uống rượu nữa sẽ biết tay cô ấy, tôi nói mình đã tỉnh và hứa không đụng đến rượu, cô ấy trả lời rằng tạm tin tôi.
Vì 10 giờ là có mặt tại nhà đứa bạn cấp ba nên tôi và Ly đi sớm hơn nửa tiếng do nhà bọn tôi cách khá xa nhà nó.

Khi đến nơi, bọn tôi thấy mọi người gần như đã ở đây đông đủ cả lớp (lớp cấp ba của tôi gồm 24 nam và 27 nữ nên tổng là 51 người) và mỗi người chia nhau ra làm một việc nên rất nhanh đã chuẩn bị xong.

Bọn tôi sẽ ăn ở tầng hai của nhà đứa này và nhanh chóng ngồi vào từng chỗ sau khi đã dọn đồ ăn lên, tôi lần này ngồi cạnh Ly để tiện cho cô ấy giám sát mình.

Tôi nhìn quanh thì thấy Đức bạn tôi (không phải Đức ở đại học) ngồi chung mâm với mấy thằng uống rượu và bị bọn nó chuốc cho mấy chén khi mới ngồi vào mâm, tôi cười thầm và nghĩ rằng thằng này uống rượu được nhỉ.

Tôi quay lại mâm của mình, chỉ ăn những món có ở đó mà không hề đụng chạm vào rượu bia, kể cả nước ngọt.

Mấy đứa con trai khác đến rủ tôi uống thì tôi liền từ chối nhưng chúng nó vẫn cứ mời mãi nên tôi đành lấy thìa múc nước lẩu từ trong nồi vào bát và uống cùng chúng nó, chúng nó bất lực với cách làm của tôi.
Sau một hồi, hầu như cả lớp đều đã đứng dậy, chỉ còn mỗi mâm của mấy thằng uống rượu và tôi nhận ra Đức đã say bởi vì mặt cậu ta đỏ bừng.


Mấy đứa ngồi chung mâm khuyên cậu ta nên ngừng lại nhưng cậu ta không nghe, vẫn uống tiếp, kết quả cậu ta say đến mức miệng cứ liên tục nói rượu đâu và tay cầm chén giơ ra trước mặt, một thằng trong nhóm đấy đã kéo Đức ra ngoài nhưng cậu ta cố níu lại, nhất quyết muốn uống tiếp, tôi chẳng biết nên nói gì, rồi sau đó cậu ta đá cho câu lạc bộ một bàn và nằm ngủ ngay tức thì.

Mấy thằng ngồi mâm đó thấy thế liền đứng dậy, tôi và mấy đứa khác nhanh tay đến dọn dẹp hiện trường, còn những đứa khác đã xuống dưới phòng khách ngồi chơi, có vài đứa nằm ngủ rải rác tại gian bếp (thực ra gian bếp là tầng lửng, nó nằm giữa hai tầng của ngôi nhà và ngay gần cầu thang).
Ở trên tầng này, tôi nghĩ rằng mình và vài đứa khác đã có thể yên bình dọn dẹp và nghỉ ngơi khi dọn xong thì bỗng nhiên cái đứa hát hay nhất lớp xé tan bầu không khí ở đây.

Các bạn chắc cũng biết nó đã say, tôi không biết nó say rượu hay say bia mà khi nó say, nó nhiễu thật sự, nó không ngồi yên một chỗ, cứ chạy nhảy lung tung và miệng luôn nói linh tinh, đã thế nó lại còn bắn cả tiếng Trung nữa.

Mấy đứa khác nhìn nó với ánh mắt ngao ngán, bọn họ nói nó cứ như thằng Đức có phải tốt không (à quên không cho các bạn biết thì cái đứa đó tên Hương), nó nói hết tiếng này xong lại sang tiếng khác và rồi nó còn cầm chổi giả vờ quét dọn cho mấy đứa khác.

Một số đứa con trai ở đây đã cố giật lấy chổi từ tay nó và bắt nó ngồi xuống.


Nhưng chỉ được một lúc thì nó lại đứng dậy, miệng thì cứ kêu đi chơi, đi chơi, tôi lắc đầu chán nản, sau đó cả bọn hoảng hốt khi thấy nó định mở cửa ban công đòi ra đấy chơi, bọn con trai liền kéo nó lại chứ không nó nhảy từ tầng hai xuống thì hỏng.
Khoảng một tiếng sau, Đức và Hương dường như đã tỉnh rượu, Đức thì ổn rồi còn Hương thì vẫn nói nhiều và không còn đòi đi chơi nữa.

Hơn hai giờ chiều, tôi và Ly lại xin phép ra về trước, trên đường, Ly thắc mắc liệu cô ấy khi say có giống như Hương không, tôi trả lời cô ấy là không (không thể không giống).

Ly vẫn hỏi tôi nếu như cô ấy giống như Hương thì tôi sẽ làm gì, tôi bình tĩnh trả lời là đè cô ấy xuống đất (không như các bạn nghĩ đâu) và, tôi chưa kịp nói hết thì Ly đã bịt miệng tôi lại..

Bình Luận (0)
Comment