Trở Về Mạt Thế

Chương 43

Một ngày mới lại bắt đầu, thu xếp mọi thứ ổn thỏa chúng tôi lại tiếp tục hành trình tiến về thủ đô. Dù không có sự trợ giúp của cô các anh vẫn chuẩn bị tươm tất mọi thứ cho chuyến đi. Hành trình lại bắt đầu từ nhỏ đến lớn dù có khó khăn thử thách như thế nào? Bọn cô vẫn mãi bên nhau, vẫn mãi là một gia đình ấm áp. Dù có xa cách, dù có quên đi cuối cùng vẫn trở lại bên nhau. Gặp nhau một lần nữa xây dựng tình cảm lại từ đầu, ông trời xem như cho bọn cô một trò chơi trốn tìm thú vị.

Đường đi lần này thuận lợi hơn rất nhiều, con người dần dần đã thích nghi với mạt thế. Dù có sợ hãi tìm cách trốn chạy đi nữa, họ vẫn quyết tâm sinh tồn. Bọn họ bắt đầu đổ về thủ đô và những căn cứ quân sự, để quân đội bảo vệ cho họ. Bắt đầu xây dựng những căn cứ cho người tị nạn. Trên đường đi bọn cô cũng gặp rất nhiều người đang ồ ạt tiến về thủ đô. Có một số người muốn kết liên minh để đi đường thuận lợi hơn, lại có những người chuyên đi cướp lấy lương thực và vật tư ít ỏi của mọi người. Dần dần tâm mọi người bắt đầu lạnh hơn họ chỉ muốn bản thân tốt đẹp sống sót, họ bắt đầu ngó lơ những người xung quanh.

Ngày yên bình cứ thế trôi qua, không ngờ khi bọn cô đang nghĩ ngơi lại gặp phải tang thi triều. Bọn chúng có phần kiêng kỵ cái gì đó trong nhóm bọn cô, chỉ tấn công những người khác cùng trạm nghĩ. Nhưng bọn nó quá mức ồn ào làm cô và mọi người không tài nào nghĩ ngơi được nên đành đi giải quyết. Cô chợt nhớ ra hình như mình vẫn còn thiếu họ một trận pizza thì phải, nợ người ta đã 10 năm cũng cần phải trả rồi chứ: “ Mọi người nhanh giải quyết những những con quái vật kia. Ngày mai em mời mọi người ăn pizza có được không? “

“ Quyết định vậy đi. “ mọi người đồng thanh trả lời một cách sản khoái.

Rất nhanh chóng mọi người đã giải quyết xong lũ quái vật rồi đi ngủ để nhanh chóng tiếp tục hành trình của mình. Khi tất cả mọi người chìm trong giấc ngủ Hàn Dực lại trầm tư. Linh Nhi nói mời mọi người ăn pizza khôn lẽ em ấy đã nhớ lại mọi thứ. Khi anh biết mình mắc bẫy của kẻ thù đã vô cùng tuyệt vọng nhanh chống về bên cô. Nhìn cô hôn mê bất tỉnh, các anh em của anh thi nhau lo lắng chăm sóc cô từng chút một. Anh chỉ có thể đứng bên cạch nhìn vì bây giờ anh chỉ là một tang thi không có cảm xúc, không có hơi ấm để truyền cho cô. Trong lòng anh hụt hẫng, tự trách hơn bất kỳ ai hết, thật may mắn cô gái của anh không sao. Anh vẫn có thể âm thầm bảo vệ cho cô.

Thật ra anh đâu biết rằng cô đã nhớ ra được mọi thứ, sau khi tính toán xong kế hoạch trả thù cô đã vào không gian xem hệ thống đã về chưa để hỗ trợ mình. Hệ thống đại nhân và ngóc hồn thấy không thấy cô 3 ngày 3 đêm thì không ngừng khóc lóc ỷ ôi tự trách mình không bảo vệ tốt cho cô. Thật đúng là hai đứa trẻ mà, Ngọc Hồn nhờ có năng lượng tinh thạch mạnh mẽ lúc trước mà đã được thăng cắp. Bây giờ không gian của cô ngày càng rộng lớn và trù phú, còn có thêm suối nước nóng trị bệnh và một phần biển nhỏ nữa chứ. Còn hệ thống đại nhân thì cũng được nâng cấp mới hơn nhiều tính năng hơn. Cô cũng coi như trong họa có phúc. Sau khi nhớ lại tình cảm của mình và Hàn Dực cô rất đau lòng anh. Vì sao ông trời lại luôn bất công với anh như vậy, cô nhờ hệ thống kiểm tra anh xem có cách nào cứu được không? Không ngờ lại ra được một kết quả bất ngờ anh là tang thi vương. Anh rất đặc biệt có thể điếu khiển và uy áp những con tang thi khác, hơn nữa anh còn có thể tiến hóa nhanh hơn bọn chúng rất nhiều. Hệ thống đại nhân nói cũng có cách có thể cứu anh trở lại làm người bình thường. Nhưng cô phải tích được thật nhiều kim tệ để đổi, còn phải nâng cấp hệ thống làm nhiều nhiệm vụ khó khăn hơn. Dù có ra sao cô cũng nhất định phải chữa trị cho anh trở lại bình thường, anh là người thân của cô cơ mà. Bao nhiêu năm qua anh đã âm thầm lặng lẽ hy sinh vì cô quá nhiều rồi. Bây giờ đến lượt cô đối tốt với anh, vì sợ dọa anh và mọi người sợ hãi cô phải từ từ thực hiện thôi, không thể quá lộ liễu được.

Một đêm cứ thế trôi qua hôm sau cô lấy từ trong không gian ra pizza chiêu dãi mọi người như đã hứa. Mọi người cùng nhau ăn thật vui vẻ. Đó chỉ là ngoài mặt của câu chuyện thật ra trong lòng mọi người vô cùng nghi hoặc hơn, trước đó đã từng nghi ngờ cô là Tiểu Linh Linh của bọn họ. Bây giờ lại càng nghi ngờ Tiểu Linh Linh lúc nào cũng thích lấy pizza làm phần thưởng cho họ. Hơn nữa Tiểu Linh Linh còn thiếu bọn họ một bữa tiệc pizza, nợ đã 10 năm rồi. Nhưng Tiểu Linh Linh đã hoàn toàn quên mất bọn họ, quên mất lời hứa làm sao có thể là cô chứ. Dấu hỏi trong đầu họ ngày càng lớn hơn.

Dù có nghi ngờ như thế nào họ vẫn phải tiếp tục hành trình của mình đi được nữa ngày không hiểu sao mây đen ùn ùn kéo đến. Mưa mỗi lúc một to hơn, màng mưa trắng xóa che khuất tầm nhìn rất nguy hiểm. Gió lốc nổi lên như muốn cuốn bay mọi thứ. Bọn cô cố gắng ghé vào một trạm dừng chân bên đường tránh tạm cơn bão. Thời tiết trong mạt thế vốn dĩ rất kỳ lạ nắng đó đột nhiêu mưa to gió lớn, nhiệt độ có khi nóng đến cháy cả da lại đột nhiên lạnh thấu xương. Mọi thứ càng trở nên khắc nghiệt ý chí co người cũng mạnh mẽ hơn quen dần với nó.

Vừa vào trạm dừng chân bọn cô đã thấy rất nhiều đội, nhóm tập hợp ở đó để trang bão. Khi cô vừa bước xuống xe thì đã bắt gặp 2 gương mặt tươi cười quen thuộc đang tiến về phía bọn cô chào hỏi. Đó không phải bạn trai trên danh nghĩa của cô Hứa Chí Vỹ và cô em gái Mạc Nguyệt sao. Đúng là trái đất tròn oan gia ngõ hẹp thật mà, cô không nghĩ sẽ gặp bọn họ ở đây đâu. Cô vốn nghĩ họ đã về thủ đô ở đó hưởng thụ rồi chứ. Sao lại ở đây chịu khổ như thế này, thật là thú vị. Dạo này cô đang có chút nhàm chán.

Mạc Nguyệt vừa thấy cô đã vội chạy đến ôm chầm: “ Chị thật sự là chị. Thật may quá chị bình an vô sự. Chị không biết em đã lo lắng cho chị như thế nào đâu. Mạt thế quá nguy hiểm một người mong manh như chị làm em thật sự rất lo lắng. Chị biết không em và anh Vỹ luôn đi tìm chị, lo lắng cho chị đến mất ăn mất ngủ. Thật may mắn quá chị không sao, ông trời phù hộ, em nhất định sẽ ăn chay cảm tạ.” vừa nói cô ta vừa nghẹn ngào. Khóc đến hoa lê đáy vũ chị em tình thâm, làm mọi người xung quanh thật cảm động.

Trong lòng cô lại cười lạnh cô em gái này của cô lúc nào diễn xuất cũng tốt như vậy. Sao cô ta không đi làm diễn viên cơ chứ đúng là phí phạm tài năng mà. Trong lòng cô ta không phải luôn cầu mong cô bị tang thi ăn đến một mảnh xương cũng không còn. Lúc đó cô ta mới mở tiệc ăn mừng cô vẫn còn sống sờ sờ ở đây đương nhiên cô ta tức giận tới mức không muốn ăn cơm đây mà. Bây giờ cô cũng phải diễn bạch liên hoa chị em tình thân với cô ta mới được nha. Một vở diễn chỉ có 1 người làm sao mà diễn, cô phải phối hợp thật tốt mới đúng: “ Hu Hu hu Tiểu Nguyệt thật may quá gặp em ở đây. Chị còn tưởng em và bạn trai chị đã về thủ đô rồi chứ, bỏ chị một mình ở đây cô đơn sợ hãi. Hu hu hu thật sự chị rất sợ, em không biết đâu mấy con tang thi kia rất đáng sợ.”

Mạc Nguyệt trong lòng cười thầm, khi cô thấy Âu Dương Linh ở đây còn tưởng ả ta đã thay đổi trở nên lợi hại. Có thể ả ta đã kích hoạt được dị năng nên mới có thể hoàn hảo, sạch sẽ đứng ở đây. Xem ra là cô nghĩ quá nhiều rồi với 1 đứa vừa ngu ngốc, yếu đuối và nhát gan như vậy làm sao có thể thay đổi. Âu Dương Linh hoàn hảo đứng ở đây chắc là người trong đoàn xe bảo vệ cho. Còn cái giá phải trả đương nhiên là phải phụ vụ cho bọn đàn ông trong đội rồi. Không biết mặc hàng ả ta phục vụ như thế nào nữa, thật đúng là ghê tởm mà. Ả ta làm sao cao quý như Mạt Nguyệt cô được vừa thức tỉnh dị năng hệ hỏa, lại còn được Vỹ yêu thương chiều chuộng. Tất cả người trong đoàn đều kính trọng cô đó. Trong lòng dù có ghê tởm không biết bao nhiêu lần cô vẫn phải diễn vai em giá tốt với ả ta: “ Chị đó đều là hiểu lầm thôi. Chị nhất định phải tin em, sau này em sẽ bảo vệ chị thật tốt. Chị không cần lo lắng bất kỳ điều gì cả, em sẽ chăm sóc thật tốt cho chị. Đoàn xe của tụi em mạnh lắm, có rất nhiều thực phẩm. Hu hu hu có phải thời gian qua chị rất khổ sở phải không? Đều tại em không tốt, không nên vì bị chị hiểu lầm không gặp mà bỏ đi,hại chị chịu nhiều khổ sở như vậy. Hu hu hu em thật có lỗi.”

Mọi người xung quanh nhìn cô ta với ánh mắt đồng tình đúng là một đứa em gái tốt có tình có nghĩa, người chị kia cũng có chỗ quá đáng khi hiểu lầm em gái tốt của mình như vậy.

“ Chị xin lỗi, thật không ngờ em vẫn còn quan tâm lo lắng cho chị như vậy. Vốn chị nghe người khác nói hiểu lầm em và bạn trai chị quan hệ lén lút với nhau nên mới như vậy. Bây giờ chị thấy em vì chị mà thương tâm như vậy chị biết mình sai hiểu lầm em. Nhưng những sự việc kia thật sự có thể khiến người ta hiểu lầm. Em tha lỗi cho chị nha.” Mạc Nguyệt cô muốn đóng kịch gì tôi đều sẽ bồi cô tới cùng. Để xem cô có đủ bản lãnh không đã.

Người xung quanh lại nhìn cô với ánh mắt đồng tình nếu em gái và người yêu có chút mập mờ ai mình không nổi giận hiểu lầm chứ. Đó cũng là điều hiển nhiên cô gái kia xem ra cũng không phải cô em gái đơn thuần như mọi người nghĩ.

Mạc Nguyệt lại bắt đầu khóc đến thương tâm: “ Chị đó đều là hiểu lầm mà thôi, chị và em đều không hề có lỗi. Lỗi là do người ta đặt điều vu khống chia rẽ tình cảm chị em đôi ta. Chị không bị họ lừa gạt em đã cảm thấy may mắn lắm rồi. Sau này chị em mình phải thương yêu, chăm sóc, bảo vệ nhau thật tốt.”

“ Đó là đương nhiên rồi em gái tốt của chị.” nói xong cô cũng ôm cô ta vào lòng. Âu Dương Linh trong lòng thật vui vẻ hảo hảo tìm cách chăm sóc tốt cho em gái ngoan hiền của mình.

Một hồi chị em tình thâm mọi người trong xe bắt đầu bước xuống thu hút không ít ánh mắt của mọi người. Một đội người nào người nấy cũng là nhân trung chi long, soái khí bức người. Hơi thở lãnh khốc, một số cô gái vây quanh bắt đầu thét chói tai. May mà kịp thời ngăn cản nếu không sẽ dụ không ít tang thi đến. Đến ngay cả Hàn Dực là một tang thi bọn họ cũng không nhận ra.

Mạc Nguyệt và Hứa Chí Vỹ cũng vô cùng kinh ngạc khi gặp họ ở đây. Phải biết rằng họ đều là cin cháu của những gia tộc lớn lại là nhân tài kiệt xuất ở thủ đô. Rất khó để làm quen họ, Mạc Nguyệt nắm chặt hai tay mình. Trong lòng vô cùng tức giận phải biết rằng cô đã tốn rất nhiều tâm sức để quyến rũ họ, nhưng họ đối với cô chỉ khách khí xả giao thôi. Không ngờ nam thần trong lòng cô lại đi cùng con ả ti tiện Âu Dương Linh đó. Vậy là thời gian qua bọn họ đã bảo vệ cho cô ả, không biết con ả ti tiện đó đã dùng cách gì quyến rũ các anh. Thật làm cô ta tức chết đi mà.

Dù có tức giận cô ta và Hứa Chí Vỹ vẫn nhiệt tình chào đón bọn cô. Hứa Chí Vỹ còn có ý định ôm cô nhưng bị Lãnh Hàn ngan cản, khiến anh ta vô cùng gượng gạo: “ Thật may quá đều là người quen mọi người hãy vào đoàn xe của chúng tôi. Cùng chiếu cố lẫn nhau thật tốt, dù sao chúng ta cùng về thủ đô mà. Lại là người quentin tưởng chiếu cố nhau. Đoàn xe của chúng tôi tốt lắm, mọi người đừng chê, cũng không cần ngại phiền phức chúng tôi.” vừa nói trong đầu anh ta vừa nghĩ ra kế hoạch lôi kéo bọn họ. Vừa nghĩ đến lợi ích khi về đến thủ đô, các đại gia tộc làm sao cảm kích anh ta, đưa anh ta lợi ích.

Các anh vốn dĩ muốn từ chối nhưng lại nhận được ánh mắt ra hiệu từ cô mọi người đều đồng ý gia nhập đoàn xe kia. Mọi người cùng nhau vào trong trạm nghĩ.

Oan gia ngõ hẹp đã gặp nhau, bí mật gì lại sắp được bật mí đây. mọi người chờ chap sau nhé.

Tg ta thấy đại từ xưng hô của ta trong chap này có vấn đề. Mọi người đọc thấy sao có vần đề gì thì nói ta nhé.
Bình Luận (0)
Comment