Trở Về Niên Đại: Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Làm Giàu

Chương 5

Lý Tú Lệ khó chịu nhíu mày lại, xắn tay áo lên rồi chạy vào bê thùng nước tiểu trong phòng ra ngoài.

‘ Ào ’ một tiếng, bà hắt hết nước tiểu khai rình bên trong lên trên đầu Vương Chiêu Đệ.

“Cút mau! Nếu không cút thì bà đây lại mời mày uống thêm một thùng nước tiểu nữa đấy!”

Trong phòng của người dân nông thôn không có nhà vệ sinh riêng, sân cũng không có đèn nên mọi người đều chuẩn bị một thùng nước tiểu đặt trong phòng.

Nước tiểu màu vàng nhàn nhạt tuy không tính là quá khai nhưng mùi hương tuyệt đối là không dễ ngửi chút nào.

Vương Chiêu Đệ quả thực suýt bị mùi khai làm ngất đi.

“…… A a a……”

Cô ta tức đến dậm chân, đang tức giận hét ầm lên thì giẫm phải tảng đá bên cạnh.

Giây tiếp theo, một tiếng ‘ rầm ’ vang lên từ sân bên cạnh, tiếp theo là một tiếng kêu rên đau đớn

“A! Eo của tôi.”

Lý Tú Lệ nhổ ‘ phì ’ về phía bên kia tường rồi thầm mắng con nhỏ cách vách đúng là quá ngứa đòn, sau đó bà vội vàng chạy đi rửa tay.

“Đường Đường, con mau về phòng nghỉ đi, đừng để vết thương trên đầu nghiêm trọng thêm. Có đói bụng không? Chờ một chút nhé, mẹ mang cơm vào phòng cho con ngay đây.”

Đầu Lâm Đường đúng thật là có chút đau, sau khi đáp lời mẹ thì đi về phòng.

Trước khi đi, cô nhàn nhạt nhìn lướt qua bờ tường, đáy mắt hiện lên ánh sáng lạnh lẽo.

Kiếp trước nếu không phải vì cô ta thì cô đã không chết, cũng sẽ không phải sống cô đơn một mình ở một thời đại xa lạ hơn hai mươi năm.

Thế cho nên hiện giờ cô có chút không biết nên chung sống với người nhà như thế nào nữa……

Lâm Đường vừa mới ngồi lên trên giường thì hệ thống đã lên tiếng.

“Ký chủ nhận được quà tặng dành cho người mới, hiện giờ cô có muốn quay luôn không?”

Lâm Đường rất chờ mong đáp lại, “Quay!”

Nói xong thì cô lập tức nhìn chằm chằm vào vòng quay trước mắt với vẻ mặt chờ mong.

Đĩa quay bắt đầu quay vòng vòng, kim đồng hồ ngừng ở một ô hình quạt nhỏ trong góc.

“…… Tinh…… Chúc mừng ký chủ nhận được một lần tẩy tinh phạt tủy……” Hệ thống nói.

Nó vừa nói xong thì Lâm Đường bỗng cảm giác được có một nguồn năng lượng chợt tràn đầy trong cơ thể.

Cả người đều có sức lực, ngay cả vết thương đau nhức ở sau ót cũng đỡ hơn chút.

Đỉnh thật đấy!

Thế nhưng tác dụng phụ chính là cô cảm thấy càng đói bụng hơn!!

Đúng lúc này thì hệ thống bắt đầu truyền các quy tắc của hệ thống vào trong đầu Lâm Đường.

Thì ra đây là một hệ thống điểm danh!

Vào không giờ hằng ngày có thể điểm danh một lần.

Cô có thể nhận được phần thưởng vật phẩm và phần thưởng tích phân.

Mỗi tháng có một cơ hội rút thăm trúng thưởng.

Ngày lễ hoặc ngày tết cũng có thể rút thăm trúng thưởng.

Phần thưởng tùy thuộc vào mình quay. Có các loại kỹ năng như tay nghề nấu nướng, lái xe, trồng trọt, cũng có thể có tích phân để đổi vật phẩm, còn có các vật phẩm khác như xe đạp, ô tô nhỏ, máy may, lương thực linh tinh nữa.

Cần cái gì cũng đều có hết!

Chỉ có cô không thể tưởng tượng được chứ không có chuyện bên trong thiếu vật phẩm.

Phần thưởng nhận được khi rút thăm trúng thưởng hoặc điểm danh sẽ tự động được cất giữ ở trong không gian hệ thống, khi cần dùng mới lấy ra.

Trong hệ thống có cửa hàng vật phẩm, chẳng qua phải tốn 100 tích phân mới có thể mở ra được.

Lâm Đường nhìn vào giao diện của hệ thống ——

【 Họ và tên: Lâm Đường 】

【 Giới tính: Nữ 】

【 Tuổi: 16】

【 Tổng tích phân: 0】

Nhìn cái tích phân kia trông tổn thương thật đấy.

Thảm quá đi mất!

Hơn nữa, cô còn hơi có cảm giác không thể tin nổi.

Lâm Đường nhìn quầng sáng trong suốt trước mắt, vẻ mặt có hơi cứng lại, trên mặt tỏ ra không tin được.

“Tích phân là không?”

“Kiên trì điểm danh thì sẽ có phần thưởng tích phân, mong ký chủ kiên trì điểm.” m thanh của hệ thống không hề gợn sóng.

Lâm Đường: “……” Chỉ cảm thấy trong lòng có thứ gì đó nhanh chóng chạy qua, hoàn toàn không muốn nói chuyện nữa.

Thôi được rồi, hiện giờ việc này không quan trọng.

Quan trọng là nếu không ăn cơm nữa thì cô sẽ chết đói mất.

Lúc này, cửa phòng chợt mở ra.

Lý Tú Lệ bước vào trong.
Bình Luận (0)
Comment