Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một ( Dịch Full )

Chương 306

Chương 306 -
Chương 306 -

Về đến nhà, Bạc Đình vừa đặt chiếc sọt xuống, liền bế Thẩm Thanh Ca vào phòng ngủ.

"Anh Đình! Anh làm cái gì vậy?"

"Không phải em nói thế sao? Nếu em tiêu tiền bừa bãi thì sẽ bị trừng phạt? Anh cũng đã nhắc nhở em rồi mà."

Bạc Đình đặt cô lên giường rồi cúi người xuống.

Lúc này cô mới nhận ra, chẳng trách vừa rồi Bạc Đình hỏi cô có chắc chắn muốn mua không.

Thật đúng là vô liêm sỉ!

"Không tính! Em mua cái này cho mẹ mà!"

Bạc Đình cắn nhẹ vào má cô, "Thanh Ca, em muốn chơi xấu đúng không?"

Cô che mặt, rên rỉ nói, "Anh cắn em!"

Thẩm Thanh Ca giận dữ, nhìn chằm chằm vào anh với vẻ mặt khó chịu, Bạc Đình vẫn ung dung thoải mái nhìn cô, chờ xem cô định làm gì.

Anh thấy như vậy hình như cũng có chút thú vị, khuôn mặt lộ ra biểu cảm tìm tòi nghiên cứu.

Xem ra anh chưa bao giờ bị vợ đánh nên muốn thử cảm giác đây mà!

"Hừm! Buổi tối mới được làm." Cô dùng sức đẩy anh ra.

Anh chợt thấy tim mình như muốn nổ tung, sao cô có thể dễ thương đến thế cơ chứ?

Thẩm Thanh Ca đẩy anh ra, đứng dậy, cất nhân sâm đi rồi cầm sọt vào bếp cẩn thận như đang cầm bảo bối.

Đời trước cô rất thích mua khoai tây nhỏ trên đường về để ăn.

Cô dùng dao gọt vỏ những củ khoai tây nhỏ, rửa sạch từng củ rồi cho vào nồi luộc.

"Để anh làm cho. Không phải ngày mai em phải đi học sao?" Bạc Đình đi vào bếp, vòng tay qua ôm eo cô, nói nhỏ.

Cô tự hào nói: "Vậy anh có biết em muốn làm món gì không? Anh nấu được không? Nó có ngon bằng của em nấu không?"

"..." Bạc Đình nghe xong cũng phải ngoan ngoãn ra khỏi bếp.

Anh làm mấy món khoai tây chính là như làm cơm cho heo vậy, vì vậy không nên động tay vô thì hơn.

Cô cho khoai tây đã luộc vào chảo để chiên, dùng đũa lật lại cho đến khi bên ngoài có màu vàng nâu và giòn.

Sau đó cô lấy dầu hào, bột thì là và hạt tiêu ra.

Trong bếp đã có sẵn bột ớt xay, muối và hạt vừng rồi.

Cô cắt nhỏ hành lá rồi đổ nguyên liệu vào nồi.

Mùi thơm từ từ bay ra ngoài sân, người đi ngang qua đều nói: "Vợ Bạc Đình lại làm món ngon nữa rồi!"

Đến tối, Thẩm Thanh Ca mang ra hai bát khoai tây và hai bát sữa đậu xanh.

Món khoai tây núi này cô cho rất nhiều ớt, nếu ăn quá nhiều sẽ bị nóng người.

“Anh mau nếm thử đi.” Thẩm Thanh Ca nhẹ nhàng nói với vẻ mặt đầy tự hào.

Bạc Đình gắp một miếng cho vào miệng, “Nóng quá…”

“Anh ăn từ từ thôi.” Cô thổi vào miệng anh.

Anh thấy vậy thì cười nhẹ, anh chỉ bị bỏng nhẹ thôi, cô đây là coi anh thành trẻ con sao?

"Thời tiết sắp nóng rồi, ban ngày bán thịt nướng cũng không còn hợp nữa. Hay là để A Long bán mấy món từ khoai tây nhỏ đi." Thẩm Thanh Ca đề nghị.

"Được, em dạy cho anh đi, ngày mai anh lại đi dạy cho cậu ta."

Hai người ăn được một nửa thì Hoàng Anh tò mò thò đầu vào.

Bạc Đình cau mày, nhìn ra ngoài cửa với đôi mắt sắc bén.

"Chị... Chị Thanh Ca, em chỉ tò mò chị làm món gì mà thơm vậy thôi." Hoàng Anh sợ hãi giải thích.

"Vậy thì em đến muộn rồi, nhưng ngày mai Bạc Đình sẽ làm thử, em có thể đến ăn một ít."

Hoàng Anh nhăn mặt như sắp bị cho uống thuốc diệt chuột, "Vậy, vậy thôi đi... Ngày mai em không có đói bụng."

"Em như vậy là có ý gì?" Bạc Đình không hài lòng hỏi.

"..." Hoàng Anh nhanh chóng bỏ chạy.

Thẩm Thanh Ca sợ tâm trạng anh không tốt liền nhanh chóng đổi chủ đề: “Anh Đình, cuối tuần chúng ta cùng nhau đến nhà đưa nhân sâm cho mẹ nhé.”

“Được.”

Ban đêm, thời tiết không lạnh cũng không nóng.

Bạc Đình cũng chỉ đun nước nóng cho một mình Thẩm Thanh Ca tắm, còn anh, ngoại trừ mùa đông lạnh giá, về cơ bản thì quanh năm anh đều dùng nước lạnh.

Hôm nay Thẩm Thanh Ca không gội đầu, chưa đầy mười phút cô đã bước ra khỏi nhà tắm.

Cũng vì vậy mà bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi...

Trong sân, Bạc Đình cởi trần, trầm tư lau người.

Cơ ngực và cơ bụng của anh lộ rõ ra, tấm lưng vững trãi, gợi cảm...

Kèm với đó là ít nước chưa lau khô, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh trăng, cảnh sắc tuyệt đẹp này đúng là quá chói mắt.

Bình Luận (0)
Comment