Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi ! (Dịch Full)

Chương 147 - Chương 147. Chưởng Môn Lựa Chọn, Kiếm Lớn

Chương 147. Chưởng môn lựa chọn, kiếm lớn
Chương 147. Chưởng môn lựa chọn, kiếm lớn

Nơi đây không hổ là tiên thành, những gian phòng này đều có một chút cấm chế đơn giản, sau khi mở ra, nói chuyện ở bên trong, không cần lo lắng bị người nghe.

Lý Tô đương nhiên không có nghe chưởng môn nói cái gì.

"Lý Tô, sư tôn ngươi lai lịch cũng rất thần bí."

U Nguyệt Thánh Nữ nói.

Nàng và chưởng môn đã giao thủ, khi đó tuy chưởng môn đánh không lại nàng, cũng rất gian nan, nhưng chưởng môn cũng có thể đứng vững một ít thời gian. Tuy là thời điểm ấy nàng cũng không có phát động bí thuật nhưng đủ để chứng minh chưởng môn đặc thù.

U Nguyệt Thánh Nữ cũng không nghĩ tới, ở Vọng Tiên Giác linh khí mỏng manh lại có cường giả như chưởng môn. Hiện tại, chứng kiến thân nhân chưởng môn tìm nàng mấy trăm năm, U Nguyệt Thánh Nữ đương nhiên càng tò mò hơn.

Hiếu kỳ thì hiếu kỳ, nàng cũng không có nghe trộm.

Tuy nếu như nàng thật lòng muốn nghe trộm, cấm chế khách sạn này đối với nàng mà nói thì chẳng khác nào không tồn tại.

Lý Tô đương nhiên cũng tò mò.

Bất quá, hắn cũng không có nghe trộm. Đó là hành vi không lễ phép.

"Thánh Nữ, nếu có Nguyên Anh mặt đối mặt với ngươi, ngươi có nắm chắc không cho đối phương nhận ra được ngươi là ma tu hay không?"

Lý Tô hỏi.

Ma Trần Đan cần dược thảo, cần U Nguyệt Thánh Nữ nhận rõ.

Cùng một loại dược thảo, ở khu vực khác nhau, tên có thể không giống, dược thảo càng hi hữu càng như vậy. Cho nên, Lý Tô chỉ có thể dẫn U Nguyệt Thánh Nữ đi theo.

"Thiên Ma Công rất đặc thù, chỉ cần ta không dùng ma nguyên, đối phương không phát hiện được dị thường của ta."

"Ma nguyên?"

"Giống như chân nguyên, nhưng mà tính chất không giống."

Lý Tô minh bạch rồi.

Hứng thú đối với Thiên Ma Cung cũng tăng thêm mấy phần, chờ giải trừ Thiên Ma Ấn, Lý Tô có thể thông qua U Nguyệt Thánh Nữ biết Thiên Ma Cung này rốt cuộc là tình huống gì.

Lý Tô suy nghĩ một chút, sau đó lại lấy một cái đan lô ra để một viên Địa Hỏa Hoàn vào trong đó.

Hắn muốn luyện đan.

U Nguyệt Thánh Nữ có chút ngạc nhiên, nhưng thời gian nàng đi theo bên cạnh Lý Tô, tính ra thì cũng không nhiều lắm.

Hầu hết thời gian Lý Tô không nói lời nào, nàng cũng không nói chuyện, mà chỉ yên lặng hầu hạ ở bên cạnh Lý Tô.

Cho nên nàng chỉ tò mò nhìn.

Nàng mơ hồ đoán được Lý Tô muốn làm gì.

Bởi vì trước đó tuy là Lý Tô chỉ mua được hai loại dược thảo, nhưng Lý Tô tốn hầu như hơn phân nửa linh thạch ở trên người, mua mấy chục loại dược thảo, số lượng mỗi một loại cần mua cũng không ít.

"Chuyến này linh thạch cần phải tiêu pha chỉ sợ cũng không ít, linh thạch ta đem theo trong người chưa chắc sẽ đủ, thừa dịp hiện tại luyện đan, bán đi, nói không chừng còn có thể kiếm được một món tiền lớn."

Lý Tô nói không sai, Lý Tô muốn luyện đan.

Thật ra thì linh thạch trong tay Lý Tô cũng không tính là ít, mấy đợt chiến lợi phẩm đều nhận được một lượng lớn linh thạch. Nhưng mà lần này hắn cần phải mua quá nhiều thứ, hơn nữa ai sẽ ngại khi mình có nhiều linh thạch.

Luyện một ít đan dược trước đã, lo trước khỏi hoạ.

Lần này đan dược mà hắn luyện ra đều có tác dụng với Trúc Cơ, Kim Đan, không có đan dược dành cho Nguyên Anh, bởi vì không mua được dược thảo.

Giống như Bồi Anh Đan, ở Lâm Tiên Thành đều có thể mua được một ít dược thảo, một ít dược thảo khác, Lý Tô cũng có thể tìm được vật thay thế. Đúng vậy, Lý Tô luyện đan, cho dù dược thảo nào đó trên đan phương không có thì hắn cũng có thể thoải mái tìm được thứ thay thế.

Hắn kinh nghiệm luyện đan cũng đã đột phá ngàn năm, trong ngàn năm kinh nghiệm này đương nhiên có nhận thức và lý giải khá sâu về những dự thảo khác biệt.

Những thứ này đều là cơ sở luyện đan. Luyện đan, nhận biết dược trước.

"Tiểu Tuyết, ngươi thực sự không quay về sao?"

"Không được, tam cô, đừng có nói tin tức ta ở chỗ này cho trong nhà biết, ta không muốn cho bất kỳ kẻ nào biết."

Khi Lý Tô vùi đầu luyện đan, gian phòng cách vách, chưởng môn và cô cô của nàng vẫn còn nói chuyện phiếm.

Cô cô của nàng nghe được chưởng môn nói như vậy, hít vào một hơi.

"Ai~ chuyện năm đó, cũng đúng là khiến cho ngươi đau lòng, nhưng mà mẹ con bọn họ đã bị trừng phạt nghiêm khắc, bị lão tổ nhốt một trăm năm."

"Bọn họ đúng là kỳ cục, sau khi người bỏ nhà ra đi thì nữ nhân đó không biết bắt được một đứa bé có nhị phẩm linh căn ở đâu, dùng bí pháp tàn nhẫn chuyển linh căn cho tên nhi tử cặn bã của nàng ta."

"Cũng may năm đó khi muốn đụng tới linh căn của ngươi thì bị ta phát hiện, tuy là làm tổn thương tới căn cơ của ngươi nhưng cuối cùng cũng không có gì đáng ngại… thôi được, không nói tới hai tên cặn bã đó nữa. . ."

Cô cô nói đến phân nửa, phát hiện chưởng môn không muốn nghe, ngừng lại. Sau đó, nàng lấy túi trữ vật ra, lấy một thứ từ bên trong ra.

Thứ đó có nhũ bạch sắc, tản ra sinh mệnh khí tức cực kỳ nồng nặc.

"Đây là Vạn Niên Linh Tủy, cho nên ta một mực tìm ngươi chính là muốn đưa Linh Tủy này cho ngươi, thứ này có thể bù đắp lại căn cơ đã bị hao tổn của ngươi."

Cô cô nói.

Chưởng môn không có nhận.

"Cô cô, ngươi giữ lại để cho mình dùng đi, ta đã đến Nguyên Anh, có thể chậm rãi tu bổ căn cơ."

Chưởng môn nói.

"Ngươi đã đến Nguyên Anh? Tiểu Tuyết, ngươi cũng quá lợi hại rồi, ngươi năm nay mới ba trăm hai mươi tuổi, nếu như căn cơ của ngươi không bị hao tổn thì tốt biết bao nhiêu!"

Hết chương 147.
Bình Luận (0)
Comment