Luyện Đan Sư tổng cộng bao nhiêu đó, nhu cầu lại quá lớn.
Đặc biệt là Bồi Anh Đan, vừa hiện thế, một ít Kim Đan tu sĩ đều ngồi không yên.
Lần này ngay Thăng Tiên đại hội, Lâm Tiên Thành lại nhiều tu tiên giả, Kim Đan tu sĩ cũng tới không ít.
Bồi Anh Đan lại áp dụng phương thức tương tự với bán đấu giá bán ra, người trả giá cao được, một lò mười hai hạt Bồi Anh Đan bán ra giá cao vô cùng.
Vốn không bằng một phần trăm giá bán, có thể nói là bạo lợi.
Vì vậy.
Vẻn vẹn một ngày, những đan dược này đã bị tranh mua không còn.
Cuối cùng thảo luận một chút, khấu trừ tất cả phí, bán ra sấp sỉ mười vạn linh thạch.
Phải biết rằng, những thứ này là linh thạch lớn như xà phòng, mỗi một khối đều tương đương với hai mươi mấy khối linh thạch của Phi Tiên Tông. Đổi thành linh thạch của Phi Tiên Tông thì hơn hai triệu khối linh thạch.
Linh thạch của Lý Tô thoáng cái nhiều hơn.
Mắt thấy Lý Tô ngắn ngủi vài ngày thì dễ dàng buôn bán lời nhiều linh thạch như vậy, cho dù là U Nguyệt Thánh Nữ hay là chưởng môn đều có chút nghẹn họng nhìn trân trối.
"Hắc, kiếm lợi lớn."
Lý Tô lộ ra nụ cười.
Luyện Đan Sư, muốn kiếm linh thạch đúng là dễ dàng, nhưng mà Luyện Đan Sư bình thường cũng không biện pháp giống như Lý Tô. Hơn nữa, lần này Lý Tô bán toàn bộ đan dược luyện chế trước đó mới bán nhiều như vậy. Đối với tu tiên giả Lâm Tiên Thành mà nói, lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, tranh mua đặc biệt tích cực.
Nếu như hành vi như vậy tới thêm mấy đợt, giá cả những đan dược này nói không chừng sẽ không có cao như thế. Quan hệ cung cầu quyết định giá cả.
Lần này bán đắt tiền nhất là Bồi Anh Đan, nếu như Bồi Anh Đan mỗi ngày đều có. . . cũng không đáng giá này, người mua cũng sẽ thiếu.
Rất nhiều người đến Kim Đan đỉnh phong đều không nhìn thấy bất cứ hi vọng gì thì chưa chắc sẽ mua.
Bất quá, tu tiên giả Bắc Cảnh số lượng không ít, sau này Lý Tô cần linh thạch, vẫn có thể tiếp tục thao tác một cái.
Một lớp này kiếm hết, cách Thăng Tiên đại hội cũng rất gần.
Lý Tô bắt đầu mua sắm thứ cần, đại mua. Trước tiên mua được hết tất cả những thứ có thể mua được, không mua được tính sao.
Tài liệu luyện khí thì dễ mua hơn một ít, bởi vì Bắc Cảnh cũng không có tiên môn am hiểu luyện khí, không có đại lượng mua sắm. Chưởng môn cô cô đối với Lý Tô càng ngày càng hiếu kỳ, nàng mơ hồ nhìn ra thái độ của chưởng môn với Lý Tô có chút không bình thường.
Cứ như vậy, hai ngày trôi qua rất nhanh.
Ngày này, Thăng Tiên đại hội bắt đầu.
Toàn bộ Lâm Tiên Thành, náo nhiệt không gì sánh được.
Phía đông Lâm Tiên Thành, trên một vách đá dựng đứng, có một cái quảng trường diện tích cự đại. Nơi đây so với Tiên Tuyệt Lĩnh thì lớn hơn nhiều lắm.
Nơi đây đã người đông nghìn nghịt.
Tu tiên giả nhiều lắm.
Mấy ngày nay, Lý Tô đã nghe được nội dung của Thăng Tiên đại hội.
Cái đại hội này, một là cho tu tiên giả Bắc Cảnh một cơ hội, tu tiên giả trải qua khảo nghiệm thì có cơ hội tiến nhập bảy đại tiên môn. Cái khảo nghiệm này không nhìn linh căn, mà là xem cốt linh và tu vi.
Nói cách khác, linh căn của ngươi cho dù kém nhưng có thể đạt tới tu vi vượt qua tầm thường ở tuổi tác nhất định thì nói rõ vận khí của ngươi nhất định rất tốt, có cơ duyên không tệ.
Bảy đại tiên môn cũng nguyện thu.
Đệ nhị, chính là bảy đại tiên môn tụ hội, sẽ thương nghị một chuyện, bao quát phân phối tư nguyên mới xuất hiện vân vân. Nói chung, là một việc trọng đại ở Bắc Cảnh.
Xem ra chưởng môn vẫn muốn bảo trì điệu thấp.
Tuy là Lý Tô cảm thấy thân nhân của nàng đều tìm tới rồi, nàng không cần thiết biết điều như vậy, nhưng mà Lý Tô cũng không có khuyên chưởng môn.
Cô cô của nàng, vẫn còn ở đây.
Chẳng biết tại sao, Lý Tô cảm giác cô cô chưởng môn đang lấy ánh mắt tương tự với mẹ vợ xem con rể quan sát hắn. Lý Tô cũng không để ý, ngược lại cảm thấy không tệ.
Đây cũng tính là gặp gia trưởng.
Sau đó bồi dưỡng cảm tình thì có thể tiến hành sinh con.
"??"
Thăng Tiên đại hội bắt đầu.
Bầu trời, xuất hiện bảy chiếc phi chu cực kỳ hoa lệ của bảy đại tiên môn.
Nơi này cấm không, chỉ nhằm vào người khác, nhân vật trong yếu trong bảy đại tiên môn vẫn có thể bay.
"Chư vị, Thăng Tiên đại hội chính thức bắt đầu. . ."
Một người của bảy đại tiên môn bay ra, chủ trì.
"Là nàng."
Lý Tô thấy được người quen, đối phương ở trên một chiếc phi chu, đây là Bích La của Bích Hà Tông.
Có lẽ là đã nhận ra ánh mắt quan sát của Lý Tô, Bích La cũng theo bản năng nhìn lại, thấy được Lý Tô trong đám người.
"Là hắn!"
Trên gương mặt đẹp của nàng nở một nụ cười sáng lạn.
Tiếng đàn êm tai vang lên.
Tiếng đàn này như tiếng trời, tất cả tu tiên giả nghe được như si như say.
"Có chút ý tứ."
Lý Tô nhìn một cái bạch ngọc võ đài nổi bồng bềnh giữa không trung, Cầm Tiên Tử đang diễn tấu, nghĩ bây giờ giống như "Lễ khai mạc" Thăng Tiên đại hội.
Cầm Thanh biểu diễn chính là một cái phân đoạn trong đó. Lý Tô cũng không thích nghe hát, nhưng cũng không thể không nói Cầm Thanh diễn tấu đúng là vô cùng tuyệt vời.
Tiếng nhạc của nàng có thể điều động tâm tình người ta, khiến tâm tình người ta vui mừng.
Nếu như một tu tiên giả chuẩn bị trùng kích một cái bình cảnh, trước đó có thể nghe nàng diễn tấu một khúc, xác xuất thành công cũng có thể đề thăng một chút. Trùng kích bình cảnh, trạng thái bản thân tu tiên giả, bao quát tâm tình đều là rất mấu chốt.