Bây giờ Thủy Nguyệt Môn xem như nhà mẹ đẻ của Liễu Tâm Nguyệt, tuy là lễ nghi thế tục đối với tu tiên giả thì không có ước thúc lớn lắm. Nhưng bây giờ Lý Tô là muội phu của mình, còn tặng chí bảo Quỳ Thủy Châu cho nàng.
Liễu Tâm Thủy đương nhiên không thể chạy đi bế quan.
Hơn nữa. . .
Tình huống hiện tại, nàng sao có thể bế quan được.
Trời vừa tối. . .
Đã tới rồi.
Mấu chốt là gần đây Lý Tô còn giày vò lâu. Hiện tại Liễu Tâm Thủy nhìn thấy Lý Tô đều có chút xấu hổ. Dù sao cảm giác truyền tới quá chân thật.
Nhưng.
Nàng lại không thể không gặp.
Vẫn không thể không ra vẻ cái gì cũng không biết. Điều này cũng làm cho Liễu Tâm Thủy cực kỳ bất đắc dĩ.
Nếu như nàng không phải Nguyên Anh tu sĩ, chắc chắn mắt sẽ xuất hiện vệt đen.
Lại qua nửa tháng, Lý Tô còn không hề rời đi, hắn ở Thủy Nguyệt Môn trọn một tháng. Một tháng này, Liễu Tâm Thủy có thể nói là sống một ngày bằng một năm.
Thật sự là mỗi đêm Lý Tô đều. . .
Ban ngày cũng khó, nàng vẫn không thể biểu hiện ra dị thường. Nếu không thì xấu hổ biết bao nhiêu.
Cũng chính vì vậy, Liễu Tâm Thủy không có phát hiện ra một ít đệ tử thay đổi.
Bây giờ Lý Tô ban ngày hoạt động ở tông môn, có không ít đệ tử đều xa xa lấy tay nâng cằm ngẩn người nhìn Lý Tô. Mà một tháng sau, ngày này, rốt cuộc Liễu Tâm Nguyệt cảm nhận được thay đổi.
"Phu quân, ta dường như có."
Liễu Tâm Nguyệt nói.
Có!
Lý Tô đưa đầu kề sát bụng Liễu Tâm Nguyệt, nghe nghe thử.
Quả nhiên.
Liễu Tâm Nguyệt cũng có con của hắn.
"Tỷ, không cần lo lắng, cũng chỉ làm lỡ một năm, tuổi thọ của ta còn có hơn một nghìn năm đâu ~ "
Liễu Tâm Nguyệt đã chuẩn bị tâm lý xong.
Liễu Tâm Thủy đương nhiên cũng không thể ngăn cản nàng. Liễu Tâm Thủy thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì Liễu Tâm Nguyệt mang thai, Lý Tô không có abc với Liễu Tâm Nguyệt.
Lý Tô cũng có ý tứ, ngoại trừ bồi Liễu Tâm Nguyệt, vừa lúc, thị thiếp hắn nạp ở Thủy Nguyệt Môn cũng xuất quan. Nửa tháng này Lý Tô cũng tổn hao một ít thời gian bồi nàng.
Thật ra thì hắn muốn cho Liễu Tâm Nguyệt đến Lý gia, nhưng mà ngẫm lại, Liễu Tâm Nguyệt hơn một nghìn năm đều ở Thủy Nguyệt Môn, vậy để cho nàng ở chỗ này.
"Lý Tô, ngươi yên tâm đi, ta sẽ chiếu cố Tâm Nguyệt."
Liễu Tâm Thủy nói. Lý Tô đương nhiên yên tâm.
"Tĩnh Bình, Điền Huyên, các ngươi cũng muốn gả cho Lý Tô?"
Nhưng mà rất nhanh, Liễu Tâm Thủy gặp phải vấn đề mới.
Lý Tô ở chỗ này sấp sỉ ba tháng, một ít đệ tử trong Thủy Nguyệt Môn cũng muốn gả cho Lý Tô. Nếu như không có tiền lệ còn tốt.
Phải biết rằng, trước đây Kim Đan nữ tu của Thủy Nguyệt Môn cũng gả cho Lý Tô.
Bây giờ đối phương cũng ở Thủy Nguyệt Môn, Lý Tô cũng không có ép buộc nàng đến Lý gia. Có tiền lệ, sau đó một ít nữ đệ tử bị Lý Tô hấp dẫn, đương nhiên muốn gả cho Lý Tô.
"Được rồi."
Liễu Tâm Thủy cũng hết cách.
Bây giờ quan hệ với Lý Tô còn đó, Lý Tô đối xử với nàng còn tốt như vậy, đệ tử trong môn lại tự nguyện, hơn nữa gả cho Lý Tô cũng sẽ không rời khỏi Thủy Nguyệt Môn.
Liễu Tâm Thủy cũng đành cho phép.
Vì vậy.
Lý Tô trở về không bao lâu, lại bắt đầu cưới vợ bé.
Lần này đối tượng cưới cũng là mấy đệ tử trong Thủy Nguyệt Môn.
Đệ tử Thủy Nguyệt Môn đều là nữ tu xinh đẹp như hoa, lần này Lý Tô cưới vợ bé cũng đưa tới một ít tu sĩ quan tâm. Nhưng mà không có động tĩnh lớn như lúc cưới Liễu Tâm Nguyệt.
Đối với tu sĩ mà nói, tu luyện trọng yếu nhất.
Một ít tu sĩ bế quan thời gian dài, còn không biết Lý Tô cưới Liễu Tâm Nguyệt. Dùng sấp sỉ một năm, cưới mấy nữ tu này vào cửa.
Cái bụng mấy nữ tu cũng lần lượt lớn lên. Năm thứ hai, Liễu Tâm Nguyệt sinh cho Lý Tô một đứa bé.
"Là một khuê nữ!"
Liễu Tâm Nguyệt rất vui vẻ.
Nàng càng ưa thích khuê nữ hơn, khuê nữ có thể ở lại Thủy Nguyệt Môn mà không cần đưa đến tiên môn khác.
"Vậy gọi là Liễu Tiểu Tô đi ~ "
Liễu Tâm Nguyệt lấy tên cho đứa bé đầu tiên của nàng và Lý Tô.
Vốn là nàng muốn đặt là Liễu Tô, lấy một chữ trong tên của mình là Lý Tô.
Nhưng mà cái tên này nghe có chút đàn ông, cho nên nàng bỏ thêm một chữ "Tiểu".
"Lý Tô, là tam phẩm linh căn."
Rất nhanh, linh căn của khuê nữ này cũng được kiểm tra ra, cũng là một tam phẩm linh căn.
Vận khí không tệ.
Liễu Tâm Nguyệt linh căn bình thường, chỉ là tứ phẩm linh căn, không so được với U Nguyệt và chưởng môn. Phải biết rằng Liễu Tâm Nguyệt hơn một ngàn tuổi mà vẫn là Nguyên Anh bốn tầng.
Mà U Nguyệt đến bây giờ mới không đến bốn trăm tuổi.
Tuy nói có nhân tố ma tu nhưng tư chất tu luyện của U Nguyệt cũng tốt hơn. Có đôi khi vận khí cũng rất trọng yếu.
Tỷ như hai phàm nhân cũng có có thể sinh ra Thiên Linh Căn, thậm chí Tiên Linh Căn. Nhưng ngươi phải đếm thử xem phàm nhân trong thế giới này có bao nhiêu?
Nhiều phàm nhân như vậy, cũng chỉ có hai phàm nhân đó sinh ra Thiên Linh Căn.
Nhìn như vậy, Lý Tô lấy được phần thưởng tăng thêm tỷ lệ sinh ra linh căn ưu dị cũng bắt đầu tạo nên tác dụng. Chỉ là tác dụng này không thể thoáng cái bạo phát.
Mà là đặt ở số lượng lớn, thời gian dài thì sẽ càng nhiều hơn một chút. Sau khi sinh khuê nữ đầu tiên, vẫn để ở Thủy Nguyệt Môn nuôi nấng.