Cho nên tai hoạ ngầm này là chỉ nhất định phải ổn căn cơ mỗi một cảnh giới, đồng thời cũng không để cho tâm ma có cơ hội nảy sinh. Biết được tình huống của U Nguyệt, Lý Tô yên tâm.
Năm nay, hắn hai trăm năm mươi tuổi.
"Nam Minh, phân phát những thứ này."
Lý Tô lấy ra một đống phù triện, đưa cho một đứa con trai đắc lực của mình.
Đứa con trai này là đứa con đầu tiên của hắn, không có linh căn, chỉ là một phàm nhân, hiện tại đã tóc trắng xoá.
Nhưng Lý Tô một mực kéo dài thọ mệnh cho hắn.
Nguyên nhân là vì nhi tử này vô cùng xuất chúng, ở trong gia tộc cũng có thể phục chúng, có hắn quản lý, Lý Tô tiết kiệm rất nhiều thời gian. Một phàm nhân, có đan dược của Lý Tô, gắng gượng sống đến hơn hai trăm tuổi.
Trừ cái đó ra, Lý Tô kéo dài tuổi thọ của lão bà, con trai và vợ của con trai hắn. Đây là vì Nam Minh cực kỳ chung thủy, cả đời chỉ cưới một vợ.
Những chuyện khác hắn đều nghe Lý Tô, chỉ có chuyện này là phi thường quật cường.
Lý Tô tùy ý hắn.
Chính mình bởi vì có kim thủ chỉ, có muốn chung thủy cũng không chung thủy được, đứa con trai đầu tiên của mình muốn chung thủy thì tùy hắn đi.
Hai đứa con của Nam Minh, Lý Tô cũng kéo dài thọ mệnh cho bọn họ.
Bằng không, nếu như hắn chỉ còn một mình, sợ là sẽ mất hết can đảm.
Suy cho cùng thì hắn vẫn là phàm nhân.
Cũng có tâm tính phàm nhân.
Lý Tô cũng không biết mình có thể kéo dài bao lâu nữa cho hắn.
"Rốt cuộc viên mãn."
Ngày này, khi Liễu Tâm Thủy sinh cho Lý Tô một hậu đại có linh căn nữa, Lý Tô khẽ nói. Từ cưới Liễu Tâm Nguyệt, đến bây giờ đã qua mười mấy năm.
Rốt cuộc tu vi Lý Tô bước vào Nguyên Anh viên mãn. Không phải đỉnh phong.
Mà là viên mãn.
Mười mấy năm qua, hậu đại có linh căn của Lý Tô đã đột phá bốn trăm, cách năm trăm rất gần.
Số lượng đời sau thì đã đột phá năm mươi vạn.
Số lượng hậu đại này có thể nói là trực tuyến, bởi đời sau của Lý Tô có rất nhiều phàm nhân, đến bây giờ, hàng năm cũng sẽ có một ít hậu đại hao hết thọ mệnh.
Đan dược của hắn tuy là có thể kéo dài thọ mệnh nhưng Lý Tô không thể cho mấy trăm ngàn hậu đại. Nếu như là phàm nhân, chỉ có hậu đại đủ ưu tú mới có được đan dược.
Nhưng mà hậu đại của Lý Tô thọ mệnh cũng đang gia tăng.
Đặc biệt là hậu đại đản sinh sau này, rất nhiều hậu đại phàm nhân cũng có thể sống đến một trăm tuổi trở lên. Lý Tô cảm thấy chuyện này có liên quan đến huyết mạch gia tộc.
Theo thực lực Lý Tô không ngừng tăng thêm, huyết mạch cả gia tộc cũng đang không ngừng tăng cường. Đương nhiên, sinh trước thì không hưởng thụ được.
Muốn hưởng thụ được thì phỏng chừng phải chờ Lý Tô thành tiên, nói không chừng có thể kéo huyết mạch một cái. Đưa đến hiệu quả tương tự với "Một người đắc đạo, gà chó lên trời".
Không chỉ tu vi đến Nguyên Anh viên mãn, Lý Tô cũng nhận được không ít phần thưởng khác.
Bây giờ tu vi luyện đan, trận pháp, luyện khí của hắn là ba ngàn năm trăm năm, Lý Tô không tiếp tục thêm, tạm thời không cần.
Thế nhưng.
Tu vi phù triện của Lý Tô đã đạt đến ba ngàn năm trăm năm, tiêu hao kinh nghiệm là ba ngàn năm kinh nghiệm. Bởi vì lúc trước tu vi phù triện có một ngàn năm.
Mà tu vi phù triện đến ba ngàn năm, giống như những kinh nghiệm khác, mỗi một ngàn năm kinh nghiệm thì tăng thêm năm trăm năm tu vi. Tu vi thể tu của hắn thì đạt tới một ngàn năm, đây là có thể so với Nguyên Anh sơ kỳ thể tu.
Nói cách khác, bây giờ Lý Tô chỉ dựa vào thân thể là có thể so chiêu với Nguyên Anh Kỳ.
Đương nhiên, tay không vẫn có một chút khó.
Cho nên Lý Tô chế tạo cho mình hai kiện hạ phẩm bảo khí.
Một cây thương, một tấm khiên.
Hai kiện hạ phẩm bảo khí này chính là hắn chuẩn bị ở lúc mấu chốt dùng thân thể tác chiến. Sở dĩ dùng thương là bởi vì đối với thể tu, vũ khí càng nặng càng sắc bén càng tốt. Nếu như là kiếm, như vậy thì phải là kiếm cực lớn.
Kiếm nhỏ dài trong kịch ti vi, đối với thể tu cường đại mà nói, một kích thì gãy. Pháp bảo của tu tiên giả, cho dù là kiếm cũng rất ít có dáng dấp đẹp.
Giống như Phi Tiên Kiếm, đến hạ phẩm bảo khí thì vẫn là rất ngắn rất sắc bén, như vậy càng thêm sắc bén. Trường kiếm không phải không được nhưng giai đoạn hiện tại, quá dài thì sẽ mang đến rất nhiều ảnh hưởng bất lợi. Cũng không thể vì muốn đẹp mắt mà bỏ qua khuyết điểm.
Còn như Đại Diễn Kiếm, nó là trường kiếm nhưng Đại Diễn Kiếm cũng thuộc về đại kiếm.
Tu vi thể tu đột phá một ngàn năm, sau đó lại phát sinh biến hóa, trước đây một ngàn năm kinh nghiệm có thể tăng thêm năm trăm năm tu vi thể tu.
Bây giờ chỉ có thể tăng thêm hai trăm năm mươi năm, giảm nửa lần nữa. Tuy là giảm nửa nhưng Lý Tô nhanh chóng phát hiện một điều.
Đó chính là tu vi thể tu không có bình cảnh, chỉ cần tăng thêm kinh nghiệm là được rồi. Phải biết rằng, thể tu cũng gặp phải bình cảnh.
Hiện tại, Lý Tô chỉ cần thêm kinh nghiệm là được rồi. Nhưng giảm nửa quá nhiều, cho nên Lý Tô thêm một ngàn năm tu vi thể tu rồi cũng không thêm nữa.
Chờ sau này kinh nghiệm nhiều hơn rồi tính tiếp.
Sau đó, Lý Tô tăng tu vi khôi lỗi đến ba ngàn năm, mấy trăm kinh nghiệm còn lại bỏ thêm thần hồn. Nói cách khác, lần này Lý Tô đến Nguyên Anh viên mãn.
Những phương diện khác của hắn cũng tăng nhiều.