Một ít thể tu cường đại thích dùng lôi đình thối thể.
Không chỉ có lôi đình, liệt diễm, băng phách, cương phong đều là phương thức thối thể của thể tu cường đại.
Muốn thân thể cường đại, phòng ngự cũng cường đại, bọn họ thông qua phương thức này thì có thể làm cho thân thể của mình trở nên càng cường đại. Sau này đối mặt công kích tương ứng cũng có thể chống được tốt hơn.
Còn như Nguyên Thần thì cần phải cẩn thận.
Thần hồn rất sợ lôi đình.
Nguyên Thần cũng không phải thần hồn đơn thuần, đây là do Nguyên Anh và thần hồn hợp hai thành một mà thành.
Bây giờ Nguyên Thần là trung tâm năng lượng toàn thân, có thể điều động lực lượng toàn thân của mình, bao quát chân nguyên và hồn lực.
Cho nên Nguyên Thần không sợ lôi đình giống thần hồn, nhưng trước khi đủ cường đại thì cũng không nên ly thể.
Bây giờ Lý Tô đang lợi dụng một ít năng lượng kiếp lôi rèn luyện Nguyên Thần.
Không chỉ như vậy, bên trong kiếp này ẩn chứa một ít năng lượng kỳ dị, nếu như Nguyên Thần có thể hấp thu một tia thì sẽ có càng nhiều thần diệu hơn.
"Lôi kiếp của Lý tiền bối thật đáng sợ, so với lôi kiếp Nguyên Anh Kỳ của ta thì mạnh gấp trăm lần."
Tông chủ Phong Lôi Tông lẩm bẩm nói.
Thân là chưởng môn tiên môn yếu nhất, đến bây giờ tông chủ Phong Lôi Tông cũng chỉ Nguyên Anh hai tầng, còn không có đột phá ba tầng.
Tư chất của hắn có hạn, làm chưởng môn cũng là vì muốn tự do tự tại.
Hắn thay đổi xưng hô với Lý Tô rất nhanh.
Thân là chưởng môn một tiên môn, phong thái chưởng môn vẫn phải có.
Dù cho trước đây tu vi Lý Tô vượt qua hắn, nhưng mọi người đều là Nguyên Anh, hắn xưng hô Lý Tô là "Đạo hữu". Nhưng bây giờ, hắn đã đổi giọng gọi "Tiền bối".
Dù cho tuổi Lý Tô thấp hơn hắn. Nhưng mà trong tu tiên giới, thực lực làm đầu.
Ở bên cạnh tông chủ Phong Lôi Tông, nhiều Nguyên Anh đều hâm mộ không gì sánh được nhìn Lý Tô.
Hóa Thần a!
Đó là cảnh giới bọn họ theo đuổi cả đời.
Nhưng trong số bọn họ, rất nhiều người cách Nguyên Anh hậu kỳ còn rất xa. Lý Tô cư nhiên thành tựu Hóa Thần như vậy.
Sao có thể không khiến cho bọn họ ước ao được!
Ngoại trừ ước ao, kinh ngạc trong đáy mắt bọn họ còn không có tiêu thất.
Không có biện pháp.
Lý Tô quá nhanh.
Nhanh kinh người.
Đến bây giờ, Lý Tô cũng mới hơn hai trăm năm mươi tuổi. Hơn hai trăm năm mươi tuổi Hóa Thần!
Quá là không thể nghĩ bàn.
Tuy là bọn họ nghe nói có thiên tài tuyệt đỉnh, trăm tuổi Nguyên Anh, gần hai trăm tuổi Hóa Thần.
Nhưng chỉ là nghe nói.
Bọn họ tuy là Nguyên Anh nhưng cả đời này cũng rất ít rời đi Bắc Cảnh. Đối với bọn họ mà nói, phát triển ở những địa phương khác chưa chắc có thể so với Bắc Cảnh.
Cho dù tiến vào một ít tiên môn phi thường lợi hại, ví dụ như là nhị phẩm tiên môn nhưng thật ra thì linh căn bọn họ có hạn, tương lai có hạn, tối đa chỉ mò được đến chức ngoại sự trưởng lão.
Hàng năm hưởng thụ một ít tài nguyên.
Cũng sẽ không bị coi trọng, chỉ là một người ngoài.
Vậy còn không bằng ở Bắc Cảnh, làm chưởng môn một tiên môn.
Còn đến chỗ càng phồn hoa khai tông lập phái, như vậy lại càng không hiện thực, đó là địa bàn của người ta, muốn đến là đến được sao? Cho dù có thể khai tông lập phái thì cũng kém xa an nhàn ở Bắc Cảnh, cũng khó có được địa vị như bây giờ.
Hơn nữa Bắc Cảnh cũng càng ngày càng phồn vinh.
Hiện tại, chứng kiến Lý Tô thành tựu Hóa Thần, những Nguyên Anh này mới ý thức được. Trời cao bao nhiêu, đất dày bao nhiêu, thiên tài chân chính nghịch thiên bao nhiêu.
Theo bọn họ não bổ, Lý Tô trăm phần trăm là Tiên Linh Căn. Như vậy cũng đỡ cho Lý Tô phải giải thích.
Chưởng môn Thượng Quan Tuyết cũng đưa mắt nhìn Lý Tô.
Thân là Tiên Linh Căn chân chính, sau khi căn cơ được chữa trị, đương nhiên chưởng môn sẽ không ước ao như Nguyên Anh Bắc Cảnh, bởi vì đối với nàng mà nói, Hóa Thần cũng không có độ khó.
Nàng đang cảm thấy vui vẻ thay cho Lý Tô.
Tuy là Lý Tô lại một lần nữa vượt lên trước nàng.
Nhưng trước kia nàng căn cơ bất ổn, tốc độ tu luyện có hạn.
Bây giờ nàng mạnh mẽ hơn trước đây nhiều.
"Ùng ùng ~ "
Lôi kiếp vẫn còn tiếp tục.
Cái lôi kiếp này cũng hấp dẫn đại lượng tu tiên giả tới Bắc Hải liệp sát Hải Thú. Hải Thú có rất nhiều loại, có Hải Tộc nuôi, cũng có rất nhiều loại không phải Hải Tộc nuôi.
Một ít Hải Thú dưới cơ duyên ăn một ít trân bảo trong biển cũng có thể trưởng thành, sau đó cho dù nhân loại hay là Hải Tộc hoặc là Hải Thú khác đều trở thành thức ăn trong mắt bọn chúng.
Quy tắc trong đại dương là biểu hiện trực quan nhất của quy luật sinh tồn tự nhiên. Cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn con tôm.
Sinh tồn vô tội.
Không ai sẽ khiển trách một con cá voi một lần ăn cơm thì ăn mấy tấn cá.
"Thật đáng sợ."
"Những người đó dường như đều là tiền bối Nguyên Anh Bắc Cảnh ~ "
"Đúng vậy a, ta thấy nhiều chưởng môn, bọn họ đang làm gì, hộ pháp cho tiền bối đang độ kiếp sao?"
"Lôi kiếp này mang tới cho ta cảm giác thật kinh người, so với Nguyên Anh lôi kiếp ta từng thấy còn đáng sợ hơn, đây là lôi kiếp gì!"
". ."
Xa xa, một lượng lớn tu sĩ tụ tập với nhau.
Có thể rời bến liệp sát yêu thú, những tu sĩ này lấy Trúc Cơ chiếm đa số, cũng có Kim Đan. Còn Luyện Khí, cho dù có thì cũng là Luyện Khí hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong. Bằng không, rời bến thì chết cũng không biết chết như thế nào.