Thiên tài gặp phải thiên tài, đương nhiên sẽ so sánh một phen.
Hiện tại, thân phận của Lý Tô được chứng minh, những thiên tài này chỉ muốn biết Lý Tô lớn lên ở nơi cằn cỗi như Bắc Cảnh thì có chỗ gì hơn người. Bởi cách khá xa, một ít thiên tài không có nghe được Lý Tô nói chuyện với chưởng môn họ Lục.
Nhưng mà chứng kiến thái độ của chưởng môn họ Lục, cường giả Luyện Hư nhiệt tình với Lý Tô như vậy, thậm chí còn có chút ý lãnh giáo, đám thiên tài Quy Nguyên Tông đều hiếu kỳ, Lý Tô đang nói gì với chưởng môn họ Lục.
"Kiếm trận của tiền bối, chân nguyên liên tiếp thì vấn đề không lớn, nhưng chỗ đứng của tu sĩ và mỗi tu sĩ khống chế chân nguyên còn có thể cải tiến. . ."
Lý Tô đã đọc xong ngọc giản chưởng môn họ Lục đưa, nhỏ giọng nói. Chưởng môn họ Lục nghe cực kỳ chăm chú, thường còn trầm tư một chút.
Mắt thấy Lý Tô ba câu vài lời đã nói cho chưởng môn họ Lục sửng sốt, vị trí thủ tọa, Điệp Vân phong chủ đang im lặng không lên tiếng ánh mắt nhìn Lý Tô càng ngày càng sáng. Đánh giá dành cho Lý Tô cũng cao hơn.
Chưởng môn họ Lục nghiên cứu trận pháp không ngắn. Pháp trận của Huyền Thiên Thư Viện cũng tương đối nổi tiếng. Quy Nguyên Tông đã từng tốn đại giới mua được một bộ pháp trận từ Huyền Thiên Thư Viện.
Huyền Thiên Kiếm Vũ cũng không phải pháp trận quá cao thâm, chủ yếu dùng để biểu diễn, nhưng cũng là một mặt bài của Huyền Thiên Thư Viện. Không ngờ được là Lý Tô nhìn ra chỗ thiếu hụt của Huyền Thiên Kiếm Vũ nhanh như vậy, còn đưa ra cải tiến.
"Tiểu hữu một lời đánh thức người trong mộng, chờ lần sau tiểu hữu tới Tây Cảnh, chúng ta lại tham thảo nhau một cái!"
Chưởng môn họ Lục có chút vui vẻ.
Lúc này, Tây Hải Hải Tộc cũng diễn tiết mục chúc mừng. Một số Hải Tộc nữ tử xinh đẹp diễn một buổi Hải Tộc chiến vũ đặc sắc tuyệt luân, lại phô hiển thực lực Hải Tộc.
Tây Hải Hải Tộc và Bắc Hải Hải Tộc không khác nhau nhiều, lần này trong đám người tới, thủ lĩnh là một nữ tử trên đầu có Long Giác, giống như là Tiểu Long Nữ.
Thực lực của đối phương chắc cũng là Luyện Hư.
"Hải Tộc mỹ nữ thật là nhiều a ~ "
"Đúng vậy, nghe nói Lý Tô nạp hai mỹ nữ Hóa Thần Bắc Hải Hải Tộc ở Bắc Cảnh, không biết thật hay giả."
"Chắc chắn là thật, khi nạp Hóa Thần Hải Tộc thứ hai, mấy nhị phẩm tiên môn đều đi tặng quà."
"Sang năm ta sẽ đi Bắc Cảnh du lịch, những năm này, sợ là Bắc Cảnh thay đổi không ít."
Một ít tu sĩ vừa nhìn vừa thảo luận, đề tài thảo luận của bọn họ là Lý Tô.
Rốt cuộc.
Tây Hải Hải Tộc kết thúc biểu diễn.
Tiên môn có tư cách diễn tiết mục chúc thọ Điệp Vân phong chủ cũng đã hết.
Tiệc sinh nhật cũng sắp kết thúc.
"Điệp Vân tiền bối, tại hạ cũng có một khúc, tặng cho tiền bối."
Lúc này, giọng nói của Lý Tô vang lên.
Lý Tô vốn cũng không có chuẩn bị tiết mục, nhưng mà mắt thấy Điệp Vân phong chủ cho hắn và các cường giả Luyện Hư ngồi cùng nhau, những cường giả Luyện Hư này đều tặng tiết mục. Đương nhiên hắn cũng phải biểu hiện một phen.
Lý Tô nói như vậy làm cho ánh mắt mọi người dừng lại ở trên người của hắn.
Điệp Vân phong chủ không nghĩ tới Lý Tô cũng chuẩn bị tiết mục, không khỏi lộ ra vẻ mong đợi.
"Lý đạo hữu, mời ~ "
Tiểu Ngọc mời.
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người đang có mặt ở đây, Lý Tô đi tới bình đài.
Tân khách xung quanh và các đệ tử Quy Nguyên Tông đều không ai nói chuyện, từng người nhìn Lý Tô, muốn biết Lý Tô muốn tặng tiết mục gì cho Điệp Vân phong chủ.
Sau đó, bọn họ nhìn thấy Lý Tô lấy ra một cái đàn cổ giống như Cổ Tranh.
Đàn cổ này là Lý Tô dùng một loại ngọc đặc thù chế tạo, âm sắc cực kỳ thanh thúy, nó không chỉ là nhạc khí, còn là một kiện pháp bảo đặc thù phẩm cấp không thấp.
Phương pháp luyện chế là Lý Tô tìm được trong một tàn quyển ở Huyền Thiên Thư Viện.
"Xem ra Lý Tô định diễn tấu nhạc khúc."
Mắt thấy Lý Tô lấy đàn cổ ra, rất nhiều tu sĩ hiểu Lý Tô chuẩn bị diễn tấu nhạc khúc. Trong tu sĩ cũng có một số người hiểu âm luật, giống như Cầm Tiên Tử, ban đầu cực kỳ được hoan nghênh ở Bắc Cảnh.
Lý Tô bày Cổ Tranh ra, hai tay hắn hơi đưa lên, vén tay áo, sau đó ngồi ở trước đàn cổ. Lúc này nhìn hắn có chút giống như trích tiên giáng trần. Làm cho không thiếu nữ tu ánh mắt đều sáng lên.
Sau đó, ngón tay Lý Tô bắn nhẹ dây đàn cổ. Không cần thử, Lý Tô trực tiếp diễn tấu.
Đàn cổ phát ra tiếng vang thanh thúy.
Tiếng vang đầu tiên làm cho tâm thần mọi người run lên.
Nếu có phàm nhân ở chỗ này, tiếng vang đầu tiên này có thể làm cho phàm nhân đó nghe đến ngây dại.
Ngay sau đó, Lý Tô gảy dây thứ hai, từng tiếng vang nối liền nhau, đan thành một khúc nhạc hay không gì sánh được.
"Nhạc khúc thật hay!"
Rất nhiều tu sĩ nghe như si mê như say sưa, ngay cả linh hồn đều tản mát ra cảm giác vui sướng.
Một ít nữ tu hai mắt phát quang, bởi vì động tác nước chảy mây trôi lúc Lý Tô diễn tấu hoàn toàn hiển lộ sức hấp dẫn của hắn.
Lúc này hắn giống như là ngồn hóc môn sống, cả người đều như đang phát sáng. Lại phối hợp với nhạc khúc như tiếng trời, lực sát thương mang tới cho phái nữ lớn không gì sánh được. Cho nên diễn tấu bắt đầu không bao lâu, tu sĩ đang có mặt ở đây hầu như đều đắm chìm trong đó.
"Tiếng nhạc này. . ."