Hộ tông đại trận Phi Tiên Tông nhanh chóng run rẩy, linh thạch tiêu hao thoáng cái trở nên cực kỳ lớn.
"Không tốt!"
Cô cô của chưởng môn biến sắc, theo tình huống tiêu hao như thế này, hộ tông đại trận chống đỡ không được bao lâu.
"Mọi người, lấy linh thạch ra, toàn lực vận chuyển linh lực vào đại trận!"
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của chưởng môn vang lên.
Linh thạch trong kho Phi Tiên Tông đã được dời hết ra ngoài, chất thành núi ở trên quảng trường Phi Tiên Tông.
Theo giọng nói của chưởng môn vang lên, các đệ tử đều rối rít lấy ra linh thạch trong túi đựng đồ của mình, chưởng môn cũng lấy ra vô số linh thạch.
Ngay sau đó, dưới sự hướng dẫn của chưởng môn, mọi người đều vận chuyển linh lực của mình vào hộ tông đại trận, nhằm có thể làm cho đại trận vận chuyển được lâu hơn một chút. Bây giờ còn không đến thời cơ phát động thiên nhiên phong thủy trận.
"Ngoan cố chống cự, Tôn Đông, ngươi lưu ý Lý Tô đó."
Xa xa, lão giả Luyện Hư duy trì cái gương lớn, khẽ hừ một tiếng.
Phương pháp của hắn đơn giản thô bạo, còn có thể rảnh tay, lỡ như đại trận này có kỳ hoặc gì thì cũng không làm gì được hắn. Không có một Luyện Hư nào là đơn giản, dù cho tư chất hắn cũng không xuất chúng.
Luyện Hư sống nhiều năm như bọn họ thì có rất nhiều thủ đoạn, hơn nữa càng cẩn thận hơn. Chính vì bọn họ không phải thiên tài, bọn họ mới càng nhận rõ mình, sẽ không vì mình là Luyện Hư mà ngạo mạn khinh địch khi đối phó cảnh giới dưới Luyện Hư.
Nếu như là thiên tài Luyện Hư. . . thì không thể nào bị nữ nhân đó mời được.
. . .
Chùm sáng đáng sợ đó vẫn còn duy trì không ngừng công kích hộ tông đại trận Phi Tiên Tông.
Lúc này, đột nhiên.
Bầu trời phía nam có một đạo lưu quang lấy tốc độ cực nhanh vọt tới. Đạo lưu quang này vẫn còn ở xa thì linh áp thuộc về Hóa Thần đỉnh phong đã tràn ra.
"Là Lý Tô, hắn đến Hóa Thần đỉnh phong "
Vừa cảm nhận được linh áp của Lý Tô, lão giả Luyện Hư khẽ ồ lên một tiếng. Bởi vì trong tình báo hắn lấy được, Lý Tô đến Hóa Thần không bao lâu.
"Quả nhiên là thiên tài, Cảnh lão, giao cho ta."
"Ngăn cản hắn là được, đừng có gây chuyện khiến cho Thương Lan Giới nhúng tay."
"Cảnh lão yên tâm, ta có chừng mực."
Một Luyện Hư khác tên là Tôn Đông nói xong, bay ra ngoài, khi hắn lao ra đồng thời giữa bầu trời có vô số ngôi sao xuất hiện, biến thành một cái lưới lớn, nghênh đón lưu quang từ phía nam đến.
"Thiên tài thì như thế nào!"
Tôn Đông cười lạnh một tiếng.
Hắn cảm thấy Cảnh lão quá cẩn thận, sợ cái này sợ cái kia.
Chỉ là một hộ tông đại trận Phi Tiên Tông mà còn cẩn thận như vậy, bây giờ còn lo lắng đối phó Lý Tô sẽ khiến cho cường giả Thương Lan Giới nhúng tay.
"Ngày hôm nay không đánh ngươi gần chết thì ta không phải họ Tôn!"
Tôn Đông tự cho là đúng, không giết chết Lý Tô nhưng đánh Lý Tô gần chết. Thậm chí, nếu như cường giả Thương Lan Giới không đến, giết chết thì đã sao!
Vô số ngôi sao đó xông về phía Lý Tô, nó rõ ràng là một ít pháp bảo hình ngôi sao, số lượng khổng lồ, uy lực kinh người. Trước mặt Lý Tô, màn ánh sáng của Thanh Vân Kính được tạo ra trong nháy mắt, đỡ toàn bộ những pháp bảo hình ngôi sao đó.
Đỡ, đồng thời Phi Tiên Kiếm xuất kích.
Những Phi Tiên Kiếm này có phân nửa đánh tới Tôn Đông, một nửa còn lại đánh tới Cảnh lão.
"Cuồng vọng!"
Thấy Lý Tô không chỉ đỡ được pháp bảo của mình, vừa ra tay thì đồng thời đối phó hai đại Luyện Hư. Tôn Đông bị kích thích, triển khai toàn bộ hỏa lực.
Hai tay của hắn bóp quyết, vô số ngôi sao bỗng nhiên biến đổi, giống như quần tinh loạn vũ, uy lực phát huy đến lớn nhất, muốn đánh rơi toàn bộ Phi Tiên Kiếm của Lý Tô.
Nếu để Lý Tô quấy nhiễu Cảnh lão, mặt của hắn để nơi nào.
Nhưng mà sắc mặt Tôn Đông lập tức thay đổi, bởi vì dù cho quần tinh lộng lẫy nhưng vẫn không thể ngăn cản toàn bộ Phi Tiên Kiếm.
Xa xa, Cảnh lão nhấc tay, vô số cái khiên nhỏ bay ra, hợp thành một cái bình chướng mới cản được Phi Tiên Kiếm.
Lý Tô vọt tới, công kích hung mãnh hơn cũng tới.
Vô số Phi Tiên Kiếm đan thành một cái kiếm mạc, điên cuồng đánh thẳng tới Tôn Đông.
Tôn Đông sắc mặt tái xanh, không thể không khu động pháp bảo phòng ngự, vừa phòng ngự vừa điều động chân nguyên và pháp bảo, phát động phản kích. Thân là Luyện Hư, cư nhiên vừa giao thủ một cái đã bị Lý Tô chiếm thượng phong,
Tôn Đông không nhịn được.
Càng làm cho hắn chịu không nổi là. Người bị Lý Tô chủ công không phải hắn mà là không ngừng vòng qua hắn công kích Cảnh lão. Bởi vì Cảnh lão chủ trì cái gương lớn đó có uy hiếp quá lớn với Phi Tiên Tông.
Một khi đại trận Phi Tiên Tông bị công phá, dưới thiên địa chi uy như thế này thì không có một ai trong đó có thể chạy thoát.
"Chết!"
Tôn Đông thi triển nhiều thủ đoạn hơn, trên chiến trường, ngay cả thiên địa đều không ngừng ầm vang. Trong vòng ngàn dặm tràn ngập dư âm hai người giao thủ, ngay cả Nguyên Anh đều không dám tới gần khu vực này.
Cường giả Luyện Hư đáng sợ như thế.
Nhưng mà cho dù như thế thì Lý Tô vẫn thành thạo, ngăn cản rất nhiều thủ đoạn của Tôn Đông, đồng thời không ngừng công kích Cảnh lão.
"Ghê tởm!"
Tôn Đông đánh vô cùng phiền muộn, hắn đã bật hết hỏa lực, pháp bảo công kích cũng dùng mấy loại, còn dùng Phù Bảo và vô số thuật pháp công kích. Thiên địa chi lực có thể mượn cũng bị hắn mượn. Nhưng mà vẫn không làm gì được Lý Tô.