Lại thêm bọn họ ở cách xa, uy lực Thiên Nhiên Phong Thủy Trận phản kích cũng suy giảm không ít, Nguyên Thần của Tôn Đông có thể sống sót nhưng mà mất đi thân thể thì tổn thất cũng lớn.
Nguyên Thần của hắn cũng bị thương không nhẹ.
Nhưng ngay lúc đó, chuyện làm cho Tôn Đông kinh hãi muốn chết xảy ra, Nguyên Thần của hắn còn chưa kịp trốn thì bóng dáng Lý Tô đột nhiên xuất hiện. Trên tay của hắn, mấy hạt châu bắn ra.
"Oanh!"
Vô biên lôi đình ầm ầm xuất hiện, từ bốn phương tám hướng vây quanh Nguyên Thần của Tôn Đông. Tôn Đông hoảng hốt, bây giờ hắn chỉ còn lại Nguyên Thần.
Nguyên Thần bị trọng thương. Lại bị lôi đình đáng sợ như vậy công kích. Nguyên Thần của Tôn Đông kinh hãi, nhắm một phương hướng mà chạy.
Sự lựa chọn của hắn là đúng, tuy bị những lôi đình này công kích đến vô cùng suy yếu nhưng Nguyên Thần của Tôn Đông vẫn xông ra.
Muốn giết chết cường giả Luyện Hư cũng không dễ.
Chỉ là hắn vừa mới xông ra ngoài thì chờ đợi hắn chính là một kích trí mạng của Lý Tô.
"Mạng ta xong rồi!"
Trong lòng Tôn Đông vô cùng hối hận, hắn không nên tham thù lao, đến Thương Lan Giới, cuối cùng chết ở trong tay một Hóa Thần.
Mà cảm giác hối hận này cũng là suy nghĩ cuối cùng trong đầu hắn.
Một giây kế tiếp, Nguyên Thần nhiều lần bị thương nặng của hắn bị Lý Tô diệt sạch sẽ.
Một cường giả Luyện Hư sơ kỳ lợi hại như vậy lại bị Lý Tô đánh cho hình thần câu diệt.
"Tôn Đông chết rồi!"
Hơn vài chục dặm, mắt thấy Nguyên Thần của Tôn Đông bị Lý Tô giết chết, hình thần câu diệt, Cảnh lão chạy trốn nhanh hơn, ánh mắt run rẩy.
Thực lực của hắn càng mạnh, con bài chưa lật cũng nhiều hơn, mượn tấm đạo phù đó cản Nguyên Từ bình phong phản kích, lại tốn không ít con bài chưa lật, cuối cùng cũng không có giống Tôn Đông, thân thể bị vỡ, Nguyên Thần còn trọng thương.
Nhưng hắn cũng bị tổn thương không nhẹ.
"Không ngờ được là hắn có thể lợi dụng Nguyên Từ bình chướng!"
Cảnh lão không rảnh lau máu ở khóe miệng, điên cuồng trốn xa. Lần này, tổn thất của bọn họ quá lớn. Luyện Hư Tôn Đông cũng xong phim. Đạo phù trân quý không gì sánh được mà nữ nhân đó cho cũng bị tiêu hao, hắn còn tiêu hao nhiều con bài chưa lật.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ được là trận pháp tạo nghệ của Lý Tô lại đạt tới trình độ như vậy, ngay cả Nguyên Từ bình chướng cũng có thể biến thành hộ sơn đại trận của Phi Tiên Tông.
Còn hại bọn họ.
Không chỉ có như vậy, Lý Tô trưởng thành nhanh đến đáng sợ, thực lực cũng mạnh đến kinh người. Bằng không, cho dù nhục thân của Tôn Đông bị vỡ nhưng Nguyên Thần muốn chạy trốn cũng không thành vấn đề.
Còn may, mặc dù hắn trọng thương nhưng tính mệnh vẫn còn.
Nhưng thời điểm này, phía sau, Lý Tô đã biến thành một đạo lưu quang, lấy tốc độ đáng sợ vọt tới. Tốc độ đó còn nhanh hơn cả Luyện Hư!
"Đây là bí pháp gì!"
Cảnh lão luống cuống, hắn tuy là Luyện Hư ba tầng nhưng bây giờ đang bị thương nặng, một khi bị Lý Tô đuổi kịp thì kết cục khó mà dự tính được.
Mắt thấy trong thời gian ngắn ngủi Lý Tô đã sắp đuổi kịp hắn, Cảnh lão cắn răng, bỗng nhiên bỏ nhục thân, Nguyên Thần phóng lên cao.
Lý Tô đã tới gần, công kích cũng đã đến.
Dưới tình thế cấp bách, Nguyên Thần của Cảnh lão lập tức nhắm một hướng độn đi. Tốc độ của Nguyên Thần nhanh hơn tốc độ của thân thể nhiều, nếu không thì sao Luyện Hư có thể khống chế vạn dặm chiến trường.
Cường giả Luyện Hư ba tầng này bị Lý Tô làm cho bỏ nhục thân. Nhục thân có tác dụng cực lớn với tu tiên giả. Không còn nhục thân, Nguyên Thần cũng sẽ không có chỗ trú.
Luyện Hư Kỳ, Nguyên Thần không có thân thể bảo hộ thì lực lượng sẽ không ngừng xói mòn. Cho dù đoạt xá thì cũng sẽ sinh ra rất nhiều vấn đề, càng mạnh mẽ thì vấn đề càng lớn.
Bằng không, sao một ít cường giả mặc dù tư chất kém nhưng lại trưởng thành được lại không bỏ thân thể linh căn kém của mình để đoạt xá những tu tiên giả còn chưa trưởng thành, có linh căn ưu tú?
Thân thể của mình mới là tốt nhất.
Đoạt xá thiên tài, thường chỉ có ma tu mới làm.
Đối với tu tiên giả, thường là dưới tình huống bất đắc dĩ mới chọn đoạt xá.
"Oanh!"
Nhục thân của Cảnh lão bị Lý Tô không chút nương tay đánh bể.
"Gia hỏa này chạy rất nhanh, trễ một hơi thở nữa thì ta có thể giữ hắn lại."
Bên cạnh Lý Tô, giọng nói của chưởng môn Huyền Thiên Tông vang lên.
Lý Tô nhìn một cái, Nguyên Thần của chưởng môn Huyền Thiên Tông xuất hiện bên người.
Ngay sau đó, Nguyên Thần của Điệp Vân phong chủ cũng từ đằng xa trở lại, đưa cho Lý Tô một cái túi trữ vật. Xem ra nàng cũng đi truy kích Cảnh lão.
Tốc độ của Nguyên Thần nhanh hơn nhục thân nhiều.
"Hắn chạy nhưng mà ta đánh hắn trọng thương, cho dù hắn đoạt xá cũng không trở lại cảnh giới Luyện Hư được."
Điệp Vân phong chủ nói.
Thấy Lý Tô chiếm thượng phong, trước đó nàng không định nhúng tay nhưng khi Lý Tô lấy thực lực yêu nghiệt mượn Nguyên Từ bình chướng giết chết Tôn Đông, nàng quyết định ra tay.
Bây giờ ra tay là dệt hoa trên gấm, hiệu quả cũng rất tốt.
Đưa than trong ngày tuyết rơi thì tốt hơn nhưng mà Lý Tô quá mạnh mẽ, nàng cũng không có cơ hội này, vậy thì dệt hoa trên gấm.
Chỉ là muốn đánh bị thương Luyện Hư thì dễ, muốn giết thì khó, Cảnh lão lại cực kỳ cẩn thận, thấy tình thế không đúng thì không đối cứng với Lý Tô mà trực tiếp bỏ nhục thân chạy.