Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi ! (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349. Giết Đến Gào Khóc

Chương 349. Giết đến gào khóc
Chương 349. Giết đến gào khóc

Hắn muốn tìm một chỗ an toàn để cho U Nguyệt đột phá Luyện Hư.

Lần này, tốc độ của Lý Tô nhanh hơn nhiều. Lần trước, đến đảo nhỏ bí mật của U Nguyệt thì dùng hơn một tháng, lần này chỉ dùng không đến hai ngày. Thực lực mạnh, đường xa cũng sẽ biến thành đường gần.

Nhưng mà nơi đây không phải là điểm kết thúc của hành trình lần này.

Vùng này chắc là địa bàn của Đông Hải Hải Tộc, U Nguyệt đột phá Luyện Hư động tĩnh quá lớn, sau đó lôi đình đến sẽ càng lớn, đương nhiên không thể ở chỗ này được. Lý Tô tiếp tục nhắm hướng đông nam mà đi, lại bay ra mấy ngày nữa, rốt cuộc phía trước xuất hiện thay đổi.

Mặt biển phía trước xuất hiện địa tầng đứt gãy.

Dường như hắn đi tới phần cuối của biển, khi Lý Tô bay đến chỗ đoạn đứt đoạn đó thì chứng kiến được nước biển đang đang điên cuồng chảy ngược xuống dưới, không biết là chảy tới nơi nào.

Đi lên trước nữa thì lại là một khu vực xám không thấy gì.

"Biên giới."

Lý Tô khẽ nói.

Nơi đây chính là biên giới của Thương Lan Giới.

Thương Lan Giới cực kỳ to lớn, đối với phàm nhân thì có thể nói là vô biên vô hạn. Dù cho đối với tu tiên giả Nguyên Anh trở xuống thì cũng lớn đến không có biên giới. Nhưng mà Thương Lan Giới cũng không phải là vô biên vô hạn thực sự, nó cũng có biên giới.

"Chắc là nơi đây."

Lý Tô lấy ra một kiện pháp bảo dùng để nhận biết phương vị, cẩn thận quan sát một phen, sau đó không lâu, hắn xác định được vị trí. Biên giới thì không thể đi loạn nhưng Thương Lan Giới không có Thánh Địa, không thể quản chế được khu vực biên giới. Có nhiều thông đạo ra vào biên giới lắm.

Không giống như những giới có Thánh Địa, những giới đó cũng có biên giới nhưng mà thông đạo có thể tiến vào thì có giới hạn. Đây cũng là biểu hiện của sjw cường đại và nội tình của Thánh Địa.

Đồng thời cũng vì Thánh Địa cường đại, đệ tử Thánh Địa mới vênh váo tự đắc, chỉ là một Nguyên Anh của Vấn Thiên Học Cung mà cũng dám không kiêng nể gì một nhất phẩm tiên môn.

Những thông đạo này cũng không có dễ tìm như vậy. Nhưng mà U Nguyệt tìm được phương pháp cho Lý Tô. Tìm được thông đạo, Lý Tô xông vào.

Trong thông đạo xám mịt mù, giống như có một mảnh sương mù trùng điệp không biết bao nhiêu dặm. Rất nhanh, Lý Tô chạy ra khỏi khu vực này. Vọt đi ra ngoài một cái, phía trước xuất hiện một khu vực biển khác, nhưng một khu vực biển này cũng không lớn, chỉ mấy giờ thì đã bay ra khỏi đó. Đi lên trước nữa là đại địa vô biên vô tận.

Linh khí nơi này cũng không nồng nặc, dãy đất bên bờ cũng không khác gì Vọng Tiên Giác trước kia. Nhưng mà càng đi vào khu vực trung tâm thì linh khí càng nồng nặc.

Đây là nơi U Nguyệt tới, cũng là khu vực ma môn đông đảo của Thiên Ma Cung.

Khoảng cách cách Thương Lan Giới cũng tương đối xa, khi còn là Nguyên Anh, U Nguyệt chạy tới Vọng Tiên Giác thì dùng hơn một năm. Cũng may bây giờ Lý Tô đến Luyện Hư mới có thể tới nơi đây nhanh như vậy.

Đây là một khu vực biên giới hỗn loạn không gì sánh được, tên trước kia gọi là Hắc Vân Giới, bởi vì nơi này có vô số hắc sắc thổ địa, trên bầu trời cũng luôn có vô số hắc vân, khiến cho không khí nơi này rất âm trầm.

bây giờ đã sửa tên lại, gọi là Ma Vân Giới, bởi vì bên trong có vô số ma môn. Những ma môn này thực lực theo Lý Tô trước đó thì cực kỳ cường đại. Bây giờ thì bình thường thôi.

Cái biên giới này, theo U Nguyệt nói thì là phần rìa của biên giới bị Thánh Địa ma môn chiếm cứ. Xem như là phần kéo dài của biên giới.

Bởi vì nơi đây có nhiều hắc sắc thổ địa, ở dã ngoại cũng có không ít độc vật, thêm bầu trời luôn âm u, rất ít khi thấy được thái dương, cho nên không nhiều tiên môn phát triển ở đây.

Sau đó, nơi đây trở thành nhạc viên của các ma tu, vô số ma môn tồn tại ở đây. Còn như phàm nhân thì cũng có một chút, không ít ma môn cũng biết duy trì liên tục phát triển, chăn nuôi một ít quốc gia thế tục.

Nơi đây không phải là không có tiên môn cường đại tới quét sạch, nhưng ma môn nơi này tương đối phân tán, còn cực kỳ giảo hoạt. Tiên môn tam phẩm trở xuống qua đây chính là chịu chết.

Cường giả qua đây, những ma môn này sẽ nhanh chóng giấu đi. Nếu như là Tiên Minh tổ chức tu tiên giả phát động tiến công trên phạm vi lớn thì những ma môn này sẽ dồn dập trốn đến biên giới của Thánh Địa ma môn, các tu tiên giả không thể nào một mực ở lại nơi này chứ?

Nơi này linh khí cũng không sung túc, đa số dược thảo cũng không thích hợp cho tu tiên giả, lại ở gần Thánh Địa ma môn, tiên môn cũng không muốn qua đây.

Các tu tiên giả cũng không có biện pháp quá tốt, chỉ có thể canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, không cho những ma tu này thấm vào khu vực tiên môn của mình. Thêm những ma môn này bình thường rất ít đi vào biên giới khác hoạt động, nói theo một cách khác là coi như bọn họ biết điều, cho nên mới có thể tồn tại.

Đương nhiên, cách một ít năm vẫn có một ít ma môn bị một cường giả tiêu diệt.

Nhưng bọn người đó thỏ khôn có ba hang, rất khó diệt sạch, sau đó dã hỏa thiêu bất tẫn, xuân phong xuy hựu sinh. Bản thân ma tu thay đổi cũng nhanh.

Bọn họ còn hay tranh chấp lẫn nhau, ngươi không diệt hắn nói không chừng vài năm sau ma môn này tự mình không còn người nào.

Hết chương 349.
Bình Luận (0)
Comment