Muốn cho cái tên này mở miệng nói cũng không dễ dàng.
Khoảng cách bắt được gia hỏa này đến nay đã qua vài chục năm, cái tên này mới chịu mở miệng khai.
Về phần các loại thủ đoạn như là sưu hồn, Phi Tiên Tông không biết có hay không.
Trước mắt đến xem, có thể là không có, dù sao thủ đoạn này cũng có chút tà ác, sử dụng một lần tổn thương hồn phách của người bị sử dụng rất nhiều, nếu không thì bất cứ ai trong số tu tiên giả đều có thể lục soát hồn phách của người khác.
Cũng có thể là không thể dùng đối với tu sĩ họ Bạch này, cái tên này thân là ma tu, nói không chừng vừa sưu hồn thì hồn phách của người ta sẽ tự động tiêu tán.
Chưởng môn búng ngón tay một cái, tu sĩ họ Bạch lập tức hôn mê bất tỉnh.
"Lý Tô, dẫn hắn theo, chúng ta đi vào, Tô Vân, ngươi ở trong sơn động tiếp ứng."
"Vâng, chưởng môn."
Cái sơn động này nhìn bình thường không có gì lạ, tu sĩ họ Bạch cũng không có ẩn nấp che giấu gì.
Cách làm thông minh như thế.
Nơi này quá bình thường, bất kỳ ai đi tới chỗ này cũng sẽ không nghĩ tới nơi đây đang vây nhốt một ma tu.
Nếu như ẩn giấu đi, lỡ như có tu tiên giả mạnh hơn đi ngang qua nơi này phát hiện ra dị thường thì đó chính là dấu đầu lòi đuôi.
Chưởng môn cầm một bộ địa đồ trong tay, mặc dù phía dưới tối thui không thấy ánh sáng nhưng không gây trở ngại đến nàng.
Kim Đan hậu kỳ tu sĩ, cho dù không tu luyện công pháp tăng thần thức thì thần thức cũng có thể nhẹ nhõm quan sát được phạm vi trăm dặm xung quanh.
Mà nếu như tu luyện công pháp tăng thần thức hoặc là ăn đan dược có thể tăng cường thần thức thì phạm vi sẽ càng lớn hơn nữa.
Thần thức rất là quan trọng đối với Kim Đan kỳ tu sĩ, cho nên Kim Đan kỳ tu sĩ bình thường đều sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để tăng cường thần thức của mình.
Chưởng môn không nói một lời đi xuống, Lý Tô dẫn theo tu sĩ họ Bạch đã hôn mê đi theo sau.
Thân hình của hắn cao, tu sĩ họ Bạch trong tay hắn giống gà.
Đường đi xuống dưới có chút quanh co.
Hơn một giờ sau, chưởng môn ngừng lại.
Phía trước xuất hiện một cái động rộng rãi.
Bên cạnh còn có một mạch nước ngầm.
Trong động đá vôi, nhìn như cũng không có thứ gì hết.
Chưởng môn búng ngón tay một cái, một hòn đá bị nàng bắn vào bên trong.
"Sưu!"
Một thanh trường kiếm cổ điển xuất hiện, trong nháy mắt chém nát hòn đá.
Chưởng môn lại bắn ra những thứ khác nhưng đều bị trường kiếm chém cho vỡ vụn.
"Trận pháp."
Lý Tô nghĩ.
Hơn nữa còn là một cái sát trận cực kỳ lợi hại.
Nói như vậy, ma tu đó đang bị vây ở bên trong sát trận này?
Có thể vây khốn một ma tu lợi hại như thế, cái sát trận này. . . có chút lợi hại a!
Vừa nãy trong số những thứ mà chưởng môn bắn ra có một ít vật liệu luyện khí cực kỳ cứng rắn, nhưng mà ở trước mặt của trường kiếm cổ phác đó thì nó giống như là đậu hũ, đụng một cái là nát bấy.
"Lý Tô, làm cho hắn tỉnh lại."
Chưởng môn nói.
Lý Tô làm cho tu sĩ họ Bạch tỉnh lại.
"Hắn bị nhốt bên trong, chỉ có thể dùng phiến đá câu thông, cái sát trận này quá lợi hại, hắn sử dụng Thánh Lệnh đỡ kiếm, còn trả một cái giá không nhỏ mới có thể đưa mấy thứ đồ ra cho ta."
Tu sĩ họ Bạch nói.
Mấy thứ đồ mà hắn nói chính là Thánh Lệnh, cờ đen và Lôi Hỏa Châu mà hắn sử dụng.
Về phần phiến đá, là do cái tên đó liều mạng đưa ra ngoài trước khi bị nhốt, chất liệu đặc thù, có thể dùng để giao lưu.
Quyển sách ghi chép các loại thuật luyện đan tà ác của tu sĩ họ Bạch chính là do ma tu thông qua phiến đá truyền tới, sau đó cái tên này tự ghi nhớ lại.
Chưởng môn ném phiến đá cho tu sĩ họ Bạch.
Tu sĩ họ Bạch sau khi nhận lấy, cắn nát ngón tay, nhỏ máu lên trên mặt.
Chẳng trách Lý Tô lại cảm thấy ở trên mặt phiến đá này có mùi máu tươi nhè nhẹ.
Máu không ngừng chảy, rất nhanh, văn tự ở trên phiến đá bị máu lấp kín.
"Ta cần vận dụng một chút linh lực."
Tu sĩ họ Bạch nói.
Chưởng môn giải bớt cho hắn một chút trói buộc, để cho hắn có thể vận dụng được một chút linh lực.
Tu sĩ họ Bạch vận khởi linh lực, bắt đầu di động những văn tự bút họa đó.
Không, những bút họa đó là từng đường cong có thể tự động uốn lượn và đẩu họp lại với nhau.
Rất nhanh, bọn nó tổ hợp thành từng con chữ mới tỏa ra huyết quang.
"Hóa ra là như vậy."
Bây giờ thì Lý Tô biết được tại sao mình không đọc được những chữ này rồi, sau khi tu sĩ họ Bạch sử dụng xong phiến đá, chắc chắn sẽ cố gắng làm cho trở nên rối loạn, thứ trước đó chắc chắn không phải là chữ cho nên mới không nhận ra.
"Nói cho hắn biết, ngươi đến Kim Đan kỳ, hỏi bước kế tiếp làm thế nào."
Chưởng môn nói.
Tu sĩ họ Bạch tổ hợp văn tự ra, Lý Tô xem xét, bây giờ cái tên này đúng là không có giở trò quỷ.
Sau khi tổ hợp ra, tu sĩ họ Bạch vừa thu linh lực lại thì những văn tự đó lập tức phai nhạt xuống.
Chỉ chốc lát sau, những văn tự đường cong đó bắt đầu chuyển động tổ hợp lên một lần nữa và tạo thành một câu nói: "Ta cho ngươi địa đồ, cứ liên tục đi về hướng đông, đến Thánh Minh tìm Huyết Tôn Giả, không được tin tưởng bất kỳ một đệ tử nào của Thánh Môn."