Rất nhiều tu sĩ bản địa Vọng Tiên Giác đều không khỏi hoan hô.
Đặc biệt là tu sĩ của ba đại tiên môn trước đây, những tu sĩ này còn sống đến bây giờ cũng không nhiều lắm. Nhưng cũng có một chút.
Nguyên Từ bình chướng mang tới ảnh hưởng quá lớn cho Vọng Tiên Giác, nhưng đã nhiều năm rồi mà không người có thể giải quyết. Phương án giải quyết không phải là không có nhưng sẽ khiến cho toàn bộ Bắc Cảnh gặp tai hoạ.
Giống như Phượng Thiên tôn chủ, nàng muốn mạnh mẽ giải quyết thì cũng có thể nhưng mà nàng không khống chế được Từ Trường Phong Bạo tràn ngập toàn bộ Bắc Cảnh. Hơn nữa, coi như nàng giải quyết Nguyên Từ bình chướng nhưng cũng không tìm được chỗ của mảnh vỡ Tiên Khí.
Trừ phi nàng đánh nát Mãng Thương Sơn cao vạn trượng, dài tới mấy vạn dặm. Còn phải đánh xuống cực kỳ sâu mới được.
Bởi Lý Tô chuẩn bị vô cùng sung túc, lần này, chỉ mấy tháng sau thì Nguyên Từ bình chướng đã hoàn toàn tiêu thất, trở thành lịch sử.
Ngay sau đó, Lý Tô đánh ra pháp quyết, dung hợp những đại trận hắn bày ra và Thiên Nhiên Phong Thủy Trận lúc trước lại với nhau.
"Ùng ùng ~ "
Kèm theo chấn động lớn xuất hiện trong thiên địa, rốt cuộc, một cái đại trận càng lớn thành hình. Ngay sau đó, có tiếng vang như núi lở, như biển động vang lên.
Đó là linh triều xuất hiện sau khi Vọng Tiên Giác nối liền với Bắc Cảnh. Toàn bộ linh khí trong Bắc Cảnh điên cuồng trào vào Vọng Tiên Giác.
"Thật tốt quá!"
"Không ngờ được là Lý tiền bối giải quyết được Nguyên Từ bình chướng thật, có thể nói là công đức vô lượng ~ "
". ."
Vô số tu sĩ Vọng Tiên Giác hoan hô.
"Từ hôm nay trở đi, Mãng Thương Sơn không gọi là Mãng Thương Sơn nữa mà gọi là Phục Long Sơn!"
Lúc này, giọng nói của Lý Tô vang vọng mảnh thiên địa này.
Giải quyết xong Nguyên Từ bình chướng, hắn lập tức đổi tên Mãng Thương Sơn thành Phục Long Sơn.
Lý Tô bố trí vô số Tụ Linh Trận ở chỗ này, lại tăng thêm thế núi đẹp của Phục Long Sơn, sau này nơi đây chắc chắn sẽ biến thành một tòa tiên sơn chân chính.
"Hay cho một Phục Long Sơn!"
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Kèm theo giọng nói này, một thân ảnh đột nhiên bước ra một bước. Lý Tô nhìn một cái, thân ảnh ấy nhìn cực kỳ thương lão, thậm chí có một ít câu lũ.
Nhưng khí thế cũng cực kỳ kinh khủng.
Nhưng mà không biết là tại sao.
Có lẽ là Lý Tô từng gặp cường giả Thiên Nhân Nhất Suy là mẫu thân của Điệp Vân cho nên lão nhân trước mặt mang tới cho Lý Tô cảm giác tuy là mạnh mẽ nhưng Lý Tô lại nhận ra một tia suy nhược trong thần vận của hắn.
"Hẳn là người này cũng là một cường giả Thiên Nhân Ngũ Suy chứ?"
Lý Tô nghĩ.
"Đông Phương lão tổ!"
Ở trên bầu trời, Phượng Thiên tôn chủ đang ẩn giấu ánh mắt cũng cứng lại một cái. Nàng nhận ra đối phương là ai.
Lão tổ Đông Phương gia tộc!
Đối phương đích thân tới.
Phượng Thiên tôn chủ mặc dù không có hiện thân nhưng cũng cảnh giác.
"Ngươi chính là Lý Tô?"
Đông Phương lão tổ đưa mắt nhìn về phía Lý Tô, lên tiếng hỏi thăm.
"Không sai, các hạ người phương nào?"
Mặc dù Lý Tô không biết thân phận của đối phương nhưng cũng cảm nhận được lãnh ý trong ánh mắt đối phương.
"Ngươi ngay cả nhi tử của ta cũng bắt, còn không biết ta là ai sao?"
Đông Phương lão tổ nói.
Tiếng nói của hắn vừa dứt, Lý Tô lập tức biết hắn là lão tổ Đông Phương gia tộc.
Đối phương tự mình chạy đến Vọng Tiên Giác.
Hơn nữa, thái độ của Đông Phương lão tổ rất kỳ quái, cũng không có quá khổ đại cừu thâm. Dường như còn có chút ôn hoà.
Chỉ là Lý Tô cũng không phải là người bị lừa dễ dàng như vậy, Đông Phương lão tổ mà hòa ái thật thì sao chưởng môn lại gặp chuyện như vậy. Hắn cũng đâu có dung túng nữ nhân đó làm xằng làm bậy như vậy.
"Lão tổ!"
"Lão tổ, ngươi xuất hiện quan rồi, mấy năm nay nữ nhân đó làm cho cả gia tộc đều sắp sụp đổ a."
Lúc này, bên trong Phi Tiên Tông, một ít tộc nhân Đông Phương gia tộc bay ra.
Cô cô của chưởng môn cũng trong đó.
Một vị tằng thúc gia gia của chưởng môn vô cùng kích động.
"Ta bế quan quá lâu, chuyện này ta mới biết, các ngươi đều chịu khổ."
Đông Phương lão tổ nhìn những tộc nhân từ trong gia tộc đi ra ngoài, hít một hơi, nói. Hắn nói như vậy nhất thời khiến cho một vị tằng thúc gia gia của chưởng môn cảm động không thôi.
Nhưng mà cô cô của chưởng môn vẫn đứng cách tương đối xa, cũng không có tiến lên. Trừ cái đó ra, cũng có một chút tộc nhân cũng đứng cách tương đối xa.
"Lý Tô, nghe nói cảm tình giữa ngươi và Tiểu Tuyết không tệ, như vậy đi, ta thân là lão tổ gia tộc, làm chủ gả Tiểu Tuyết cho ngươi, từ nay về sau, ngươi chính là con rể Đông Phương gia tộc ta, cũng là một thành viên của Đông Phương gia tộc ta, như thế nào?"
Đông Phương lão tổ không để ý tộc nhân, hòa ái dễ gần nhìn Lý Tô, nói.
"Còn Đông Phương Bình, các ngươi xử trí như thế nào cũng được, chỉ là nể mặt ta, tha cho hắn một con đường sống là được."
Đông Phương lão tổ lại bổ sung một câu.
"Mục đích của hắn quả nhiên là Lý Tô, lão hồ ly này!"
Phượng Thiên tôn chủ đang ẩn nấp nói.
Nàng nhìn ra được mục đích của Đông Phương lão tổ, rõ ràng là Đông Phương lão tổ muốn lợi dụng Đông Phương Tuyết, kéo Lý Tô vào Đông Phương gia. Hơn nữa, vì đạt được mục đích này, Đông Phương lão còn từ bỏ nhi tử của mình.