Đào Thiên không giống với các Tiên Nhân chuyển thế khác, kiếp trước nàng là cây đào thành tiên, vốn đã vô cùng cường đại, nhất là khứu giác đối với vạn sự vạn vật càng khác biệt rất lớn so với người khác.
Sau khi phát hiện được cái ma nữ này, Lý Tô không vội vạch trần đối phương, cũng không có đưa nàng đến chỗ động phủ của Mộ Dung Tuyết cùng Liễu Phượng Nhi. Một cái Hóa Thần ma nữ mà thôi, để cho nàng bên ngoài cũng không lật lên nổi bất kì sóng gió gì.
Vì vậy, một ngày cái ma nữ này đột nhiên phát hiện, người trước kia còn đối xử rất ôn nhu với nàng như Lý Tô, trong lúc bất chợt trở nên không ôn nhu như trước nữa. Thậm chí còn muốn từ phía sau của nàng. . . Nhưng vì không lộ ra kẽ hở cái ma nữ này cũng chỉ có thể thuận theo Lý Tô.
Rất nhanh, cái ma nữ này cũng tiến nhập nhịp điệu điên cuồng sinh sản không ngừng.
Xác suất mà hệ thống vừa gia tăng dường như trở nên lớn hơn đối với mấy ma nữ này.
Thời gian ngắn ngủi khoảng mười năm, ước chừng cái ma nữ này sinh năm đứa bé, bình quân hai năm một đứa. Mà lúc này, hài tử thứ chín của Mộ Dung Tuyết cũng ra đời, còn Liễu Phượng Nhi là hài tử thứ bảy. Ba cái ma nữ cộng lại, mấy năm nay sinh hơn hai mươi đứa bé.
Hơn nữa, rất nhanh dưới sự tùy ý cấy cày của Lý Tô thì Mộ Dung Tuyết lại có hài tử. Ngày này cũng sắp đến sinh nhật 600 tuổi của Lý Tô.
Mộ Dung Tuyết cùng Liễu Phượng Nhi cũng được Lý Tô dẫn đến trong Động Thiên Phúc Địa lớn nhất Lý phủ để tham gia thọ yến của hắn. Lúc này cả hai cái kiều diễm ma nữ đều đang mang một cái bụng lớn.
Tuy là các nàng được Lý Tô an bài ở trong cùng một cái Động Thiên Phúc Địa, nhưng bình thường thời gian gặp mặt của hai người cũng không được nhiều. Lần này, sau khi hai người gặp mặt liền thấy được bụng đối phương cũng đang mang bầu.
Nhất thời thì có loại cảm giác nhìn nhau không biết nói gì.
Nếu như không phải Lý Tô ở đây, hai cái ma nữ này phỏng chừng muốn khóc. Mấy năm nay, các nàng ngoại trừ sinh, chính là sinh.
Đặc biệt là Mộ Dung Tuyết, sẽ không dừng lại chút nào.
Sau đó, ở trên tiệc sinh thần, các nàng gặp được cái thứ ba ma nữ. Ngay từ đầu các nàng còn không nhận ra được cái ma nữ kia, nhưng rất nhanh, các nàng cũng nhận ra.
Ma nữ thứ ba gọi Tô Thanh Nhi, lúc này đang mang thai. Mấy năm nay, nàng cũng không ngừng mang thai rồi sinh hài tử.
Tuy nhiên cả ba cái ma nữ này cũng không có sinh ra hoài nghi, dù sao một ít thị thiếp thể chất đặc thù của Lý Tô, sau khi gả vào Lý gia cũng là đang không ngừng sinh con.
Chỉ là, mắt thấy ba người đều mang cái bụng bự, trong khoảng thời gian ngắn ba cái ma nữ này đều có chút không biết nên nói gì cho phải.
Tương phản với tâm trạng của các nàng thì ngày sinh thần 600 tuổi của Lý Tô lại vô cùng náo nhiệt.
Ngoại trừ những thị thiếp đang bế quan thì Lý Tô cũng không có thông báo ra bên ngoài, người của Lý gia đều tới. Không chỉ có như vậy, cái này nghiễm nhiên cũng được coi như một việc lớn của Thương Lan Giới.
. . .
Nhiều thánh địa cũng lần lượt đưa tới lễ vật. Phượng Thiên tôn chủ cũng tự mình đến Lý phủ tham dự. Mấy năm nay, nàng một mực tọa trấn tại Tô Thành.
Vài ngày sau khi Lý Tô đầy 600 tuổi thì Đào Thiên bắt đầu trùng kích Nguyên Anh. Thời điểm nàng đột phá Nguyên Anh động tĩnh cũng không nhỏ, bất quá Lý Tô dùng trận pháp đem động tĩnh hoàn toàn che đậy.
Tuy là che đậy nhưng bốn phía của Ngọa Long Sơn vẫn xuất hiện hào quang nghìn dặm.
Nhưng là hiện tại cứ cách vài năm, Lý phủ thì có một số người đột phá Nguyên Anh, Hóa Thần. Tuy là động tĩnh Đào Thiên đưa tới có lớn hơn bình thường một ít nhưng cũng không có gây nên người khác hoài nghi.
Sau khi nàng đột phá, Lý Tô lập tức xuất hiện bên cạnh nàng.
Đào Thiên mặc một bộ váy hồng nhạt đang đứng ở dưới một buội cây đào, ngây người nhìn chằm chằm hoa đào. Từ sau khi Đào Thiên giác tỉnh ký ức, hoa đào ở nơi này đã không tiếp tục héo tàn nữa.
Lúc này nhìn qua nàng có chút cao lạnh, thậm chí khí chất cR người cũng ngày càng đạm mạc. Lý Tô không có quấy rối nàng.
Một lát sau, nàng quay đầu lại lập tức thấy được Lý Tô.
"Phu quân."
Sau đó, trên mặt Đào Thiên lộ ra nụ cười đẹp tựa như trăm hoa đua nở, khiến người ta không thể dời mắt.
Lý Tô nhẹ nhàng ôm nàng. Bóng đêm cũng biến đến ôn nhu.
Tối nay Đào Thiên cũng từ cao lạnh, từng bước biến đến ngày càng ôn nhu.
Đêm đã khuya.
Đào Thiên nằm ở trong lồng ngực của Lý Tô, ngón tay tại nơi này nhẹ nhàng vẽ nên các vòng tròn.
"Đào Thiên, sau khi đến Nguyên Anh, tốc độ tu luyện của ngươi sẽ nhanh hơn chứ ?"
Lý Tô hỏi.
Đào Thiên nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy phu quân, nhưng mà phu quân, chờ đến lúc ta đột phá Hóa Thần thì cần Trúc Tiên Cơ, sẽ phải gây nên sự chú ý của người khác."
Hóa Thần sao?
"Không sao cả, có ta."
Lý Tô nói.
"Ừm."
Đào Thiên nhẹ giọng nói, một chữ "Ừm" cũng đủ hiển lộ lòng tin của nàng đối với Lý Tô.
Sau đó, Lý Tô lật người lại. Bóng đêm, lại trở nên ôn nhu.
Lần này sau khi Đào Thiên đột phá Nguyên Anh, tốc độ tu luyện xác thực nhanh hơn trước. Cứ theo đà này, phỏng chừng tối đa vài chục năm nữa là nàng có thể đạt đến Hóa Thần. Người sở hữu Tiên linh căn có tiếng là trăm tuổi Nguyên Anh, 200 tuổi Hóa Thần.