Một tháng này, Băng Mộng Tiên Tử vẫn không có phi thăng, đại điển bị chậm trễ không ít thời gian. Ngày này, trên Phù Đảo của Lý Tô lại có một người tới bái phỏng.
Đây là một tôn chủ của Bắc Đẩu Thánh Địa. Tên là Ngô Nhất tôn chủ.
"Lý đạo hữu, lần này Ngô mỗ tới là vì tặng một phần quà cho đạo hữu."
Ngô Nhất tôn chủ lấy ra một cái hộp nhỏ, đưa đi ra.
"Xin chỉ giáo cho?"
Lý Tô không gấp nhận mà lên tiếng hỏi thăm. Đang yên đang lành, tặng quà làm gì.
"Đây là Băng Mộng Tiên Tử cố ý giao cho đạo hữu, lần này bắt được mấy ma tu, hỏi ra được một số thứ, chúng ta cũng sẽ làm một ít phòng bị, đối với Băng Mộng Tiên Tử thì cũng có chuẩn bị tâm lý, cho nên phần quà này xin đạo hữu nhận lấy."
Ngô Nhất tôn chủ nói.
"Đã như vậy, Lý mỗ cung kính không bằng tòng mệnh."
Lý Tô nhận lấy.
"A.. A.. A..!"
Lúc này, đột nhiên, tiếng kêu to vang lên. Lý Tô nhìn một cái, là Đông Phương lão tổ.
Lúc này Đông Phương lão tổ tóc tai bù xù, giống như bị điên.
Ánh mắt hiện lên tia máu nhìn xung quanh một cái, sau đó phát ra tiếng cười to.
"Ha ha ha ha ha ~ "
Đông Phương lão tổ cười lớn, thậm chí móc ra gia hỏa, đi tiểu trước mặt mọi người.
Cường giả Độ Kiếp làm gì có chuyện đi tiểu, nhưng hắn không chỉ có, còn làm ra chuyện như thế trước mặt mọi người. Một ít nữ tu đều rối rít sợ hãi dời hai mắt đi.
Cũng may gia hỏa này đưa lưng về phía Phù Đảo của Lý Tô, Lý Tô phản ứng nhanh, nhanh chóng thi pháp che lấp mới không có làm cho gia hỏa này làm bẩn hai mắt của khuê nữ nữ nhi của mình.
"Hắn điên rồi."
Ngô Nhất tôn chủ không khỏi nói.
"Điên rồi, Đông Phương lão tổ điên rồi.”
Những người khác đều đã nhìn ra.
Đông Phương lão tổ bị Tam Suy dằn vặt điên rồi. Thân thể hắn cũng đang điên cuồng già yếu.
Coi như chân nguyên trong cơ thể hắn còn hùng hậu, những chân nguyên này có thể tự động ngăn cản suy kiếp, theo tình huống hiện tại, hắn cũng sống không được mấy năm.
"Thành tiên, ta muốn thành tiên ~ "
Đông Phương lão tổ điên điên đi xa.
"Trước đây hắn chính là nhất đại thiên kiêu, lại bị một nữ nhân hại thành như vậy, ai~"
Ngô Nhất tôn chủ không khỏi lắc đầu, hơi xúc động.
Mắt thấy Đông Phương lão tổ đã điên mất, rất nhiều tôn chủ đang có mặt ở đây mỗi người đều hơi xúc động. Tuy là chuyện này là Đông Phương lão tổ gieo gió gặt bão.
Nhưng Đông Phương lão tổ tu hành đến nay cũng có hơn một vạn năm.
Hơn một vạn năm tu hành, thật vất vả trở thành Độ Kiếp đại năng, Đông Phương gia tộc cũng bởi vậy mà quật khởi, có thể so với nửa cái Thánh Địa. Hắn đã từng tiên y nộ mã, hăng hái, danh dương thiên hạ.
Nhưng bây giờ, một nhân vật truyền kỳ như vậy lại rơi vào kết quả như vậy. Sao không khiến người ta thổn thức.
Độ Kiếp, Độ Kiếp, vốn muôn vàn khó khăn.
Tất cả tôn chủ đang có mặt ở đây ai không có trải nghiệm qua độ khó khi độ kiếp.
"Không nghĩ tới Đông Phương lão tổ lại điên rồi."
"Hắn tự tìm, nếu như hắn không dính dáng tới nữ nhân đó, đi chính đạo không đi, nếu không sao lại rơi vào kết quả như thế này."
"Đúng vậy a, nữ nhân đó cũng ngốc, tại sao phải đối nghịch với Lý tiền bối, lấy thành ý ra, hảo hảo xin lỗi, đền bù một chút khuyết điểm, có khó như vậy sao?"
"Đúng vậy a, chẳng lẽ nàng không biết Lý tiền bối đáng sợ như thế nào sao?"
"Hơn một vạn năm tu luyện, nói điên là điên, tu tiên chi lộ, nghịch thiên, đúng là gian nan."
". ."
Mắt thấy Đông Phương lão tổ điên mất, tất cả tu sĩ đang có mặt ở đây cũng bàn tán ầm ĩ. Rất nhanh, thân ảnh Đông Phương lão tổ biến mất trong tầm mắt.
Cũng không có tôn chủ ngăn cản, nhưng đã có Hợp Thể tu sĩ được lệnh, lặng yên đi theo.
"Lão tổ điên rồi."
"Ai~, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, trước khi nữ nhân đó chết kéo lão tổ xuống nước, sớm biết có ngày hôm nay, trước đây chúng ta nên quả đoán một chút, lão tổ dẫn nữ nhân đó trở về thì giết nàng."
Hai Luyện Hư của Đông Phương gia tộc cũng không khỏi có chút bi thương. Cô cô và cha mẹ của chưởng môn thần sắc đều có một ít phức tạp.
Đông Phương gia tộc đã từng cường thịnh, không chỉ có tứ phân ngũ liệt, lão tổ cũng điên mất rồi, không được mấy năm sẽ thân tử đạo tiêu. Cho dù là chưởng môn, trong con mắt cũng toát ra một tia cảm khái như vậy.
"Sau ngày hôm nay, Đông Phương gia tộc triệt để trở thành lịch sử, cũng không cần hoài nghi, đi đến một bước này, không phải là lỗi của chúng ta."
Cô cô của chưởng môn lên tiếng nói ra.
Những tu sĩ từ Đông Phương gia tộc chia ra dồn dập gật đầu. Cảm khái là chuyện thường tình.
Nếu như bọn họ thờ ơ, ngược lại thì vô tình.
Đông Phương gia tộc, theo Đông Phương lão tổ điên mất, triệt để trở thành lịch sử. Chuyện này cũng đưa tới rất nhiều tu sĩ bàn tán ầm ĩ.
Bây giờ, Băng Mộng Tiên Tử vẫn không có phi thăng.
Rất nhiều tu sĩ Luyện Hư trở lên trong Thánh Địa liên tiếp xuất động, xem dáng vẻ này là đang bố trí cái gì.
Lần này chộp được mấy ma tu, mấy ma tu này cho dù cứng miệng như thế nào đi nữa, chỉ là bọn họ xuất hiện cũng đại biểu cho Ma Thánh Cung có hành động.
Băng Mộng Tiên Tử phi thăng sẽ đối mặt một ít phiêu lưu không lường được, Ma Thánh Cung lại tới quấy rối thì có chút phiền toái. Nhưng Băng Mộng Tiên Tử cũng không hề từ bỏ.