Nàng dự đoán rất chính xác.
Bởi vì vẻn vẹn mấy phút sau, khí tức Băng Mộng Tiên Tử tăng lên lần nữa, một đạo công kích đáng sợ hơn bị nàng đánh ra. Hiển nhiên, phía trước nàng công kích còn chưa tới cực hạn.
Phía trước nàng còn bảo lưu lại thực lực, bởi vì phi thăng tới một mức độ nào đó là liều tiêu hao.
Không gian nghiền nát lần nữa.
Ngay sau đó, một cái cửa không biết lớn bao nhiêu, không biết cao bao nhiêu, nhan sắc như bạch ngọc, tản ra huy hoàng thiên uy xuất hiện, cái cửa này vừa xuất hiện, toàn bộ biên giới, mọi người đều như nghe được giữa thiên địa tấu vang lên giai điệu đẹp đẽ không gì sánh được.
Mỗi tu sĩ chỉ cần vừa nhìn thấy cái cửa này thì đều sẽ theo bản năng sinh ra khát vọng và hướng tới.
"Tiên môn."
Đào Thiên khẽ nói.
Đây chính là tiên môn!
Ánh mắt Lý Tô dừng lại ở trên cánh cửa này, cái tiên môn này cũng không phải là đứng ở nơi đó, giống như là. . . phủ lên toàn bộ biên giới này.
Giống như còn lớn hơn biên giới này.
Tất cả tu sĩ, nếu như thông qua ánh mắt xem thì phải ngửa đầu mới có thể chứng kiến. Đây cũng là Tiên Giới Chi Môn, vừa hiện thân thì bao quát chúng sinh.
Mắt thấy Tiên Giới Chi Môn hiện thân, trong biên giới, rất nhiều tu sĩ từng người há to miệng. Tiên môn ở trong mắt mỗi người đều khác nhau.
Nếu dùng ánh mắt để nhìn thì không nhìn thấy được bao nhiêu, chỉ có một cảm giác duy nhất là lớn.
Cái tiên môn này lớn đến vô biên vô hạn, giống như che phủ bầu trời, che khuất cả thế giới. Dùng thần niệm, thần thức cảm nhận mới có thể cảm nhận được chỗ đáng sợ của nó.
Trong thần niệm và thần thức của tu sĩ khác nhau thì cảm giác mà tiên môn mang tới cũng hoàn toàn khác nhau.
Nhưng đều có một điểm giống nhau.
Đó chính là tiên uy mênh mông, bao trùm chúng sinh.
"Oanh ~ "
Lúc này, thiên địa nguyên khí trong hơn nửa cái biên giới đều sôi trào lên.
Băng Mộng Tiên Tử lấy thiên tâm dẫn động thiên địa, phát ra một đòn mạnh nhất của mình lần nữa.
Một đòn này, kinh thiên động địa, đánh vào tiên môn, nguyên khí chấn động kịch liệt, bên tai của mỗi tu sĩ đều "Ong ong" rung động.
Tiếng động muốn lan truyền thì cần thời gian nhưng mà một đòn này làm cho toàn bộ đất trời cũng chấn động, tiếng vang trực tiếp truyền vào trong tai của rất nhiều tu sĩ.
Nhưng mà một đòn mạnh mẽ đủ để bắn thủng đại địa như thế đánh vào mà tiên môn đó lại không hề động đậy một chút nào.
"Oanh!"
Băng Mộng Tiên Tử phát ra công kích lần nữa. Nàng muốn đánh vỡ tiên môn.
Uy lực do công kích của nàng đánh ra lớn hơn trước đó rất nhiều lần.
Hiển nhiên, lúc này Băng Mộng Tiên Tử mới chính thức hiển hiện ra thực lực của một tu sĩ Đại Thừa. So với phá toái hư không, đánh vỡ tiên môn mới là chuyện quan trọng nhất, cũng là một bước mấu chốt nhất.
Biên giới, vô số tu sĩ đều ngửa đầu nhìn lấy.
Lúc nãy, cho dù những thuật pháp có thể hiển thị ra cảnh tượng như là Thủy Kính Thuật cũng vô dụng.
Bởi vì thiên địa nguyên khí kịch liệt chấn động, Thủy Kính Thuật hoàn toàn không thể dò xét được gì.
Tu sĩ mạnh mẽ thì đang toàn lực cảm nhận, muốn cảm ngộ ra cái gì đó từ lần phi thăng này của Băng Mộng Tiên Tử.
Lúc này Băng Mộng Tiên Tử tương đương với dắt cả giới chi lực đánh vỡ tiên môn.
Lực lượng cực hạn của phàm trần mở ra tiên lộ. Đây là phàm và tiên đụng nhau.
Ở vào thời điểm này, đối với tu sĩ Nguyên Anh trở lên mà nói, đây là thời gian tốt nhất để tiến hành cảm ngộ thiên địa, thiên nhân cảm ứng. Tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần đều có thể nhân cơ hội này mà thu hoạch được nhiều.
Thậm chí có thể bởi vì vậy mà đột phá bình cảnh bước vào cảnh giới cao hơn.
Tu sĩ đã ngưng tụ thiên tâm thì thu hoạch sẽ càng nhiều hơn.
Thu hoạch trong một ngày này có thể so với một ngàn năm, thậm chí thời gian dài hơn, thu hoạch cũng lớn hơn. Đây cũng nguyên nhân tại sao đại điển phi thăng của một tu sĩ Đại Thừa lại hấp dẫn nhiều tu sĩ tới tham dự như vậy. Cho dù là tu sĩ bế quan rất nhiều năm cũng dồn dập tới đây tham dự.
Xung quanh Lý Tô, tất cả nữ nhân của hắn cũng đều tập trung tinh thần quan sát. Lúc này, không có ai lên tiếng nói chuyện.
Tất cả mọi người đều đang cảm ngộ.
Toàn bộ biên giới, trong khoảng thời gian ngắn, không có tiếng người.
Chỉ có Băng Mộng Tiên Tử phát ra từng đòn công kích mang tới tiếng vang và động tĩnh cực lớn.
"Nếu như ta muốn phi thăng, thì cũng cần phải đánh vỡ tiên môn này chứ?"
Lý Tô nghĩ.
Đối với phi thăng, hắn hiểu được cũng không nhiều.
Tạm thời cũng không biết là trong trí nhớ của Đào Thiên có ký ức có liên quan tới phi thăng hay không. Đào Thiên hẳn là phải đến Hợp Thể trở lên mới có thể dung hợp nhiều ký ức của kiếp trước hơn.
Lý Tô tò mò là khi mình phi thăng thì có cần phải giống như Băng Mộng Tiên Tử, cũng cần mình phá toái hư không, đánh vỡ tiên môn.
Hắn trưởng thành đến bây giờ vẫn là nằm mà được.
Cũng không biết đến lúc hắn phi thăng thì có thể tiếp tục nằm nữa hay không.
"Có lẽ cũng cần mình đánh vỡ, nhưng chắc chắn là có thể nằm mà qua được từ đó thu hoạch được nhiều lợi ích hơn."
". ."
Lý Tô nghĩ.
Tiên môn này độ khó đánh vỡ cực lớn, muốn đánh vỡ một tia cũng không dễ dàng.