Sau đó, Lý Tô cất bước, đi vài bước về phía trung tâm của động rộng.
Không có kiếm công kích hắn.
Lý Tô ngừng lại, tiếp tục nghiên cứu.
Không cần nghiên cứu như thế không ngừng đi như thế.
Trọn vẹn một tháng sau, rốt cuộc Lý Tô đi tới trung tâm động rộng, hắn cất bước lần nữa.
Một giây sau, thân ảnh hắn biến mất ngay tại chỗ.
Khi xuất hiện lại thì hắn đã ở trong một cái không gian.
Nơi này vẫn nằm bên trong động rộng nhưng cũng nằm bên trong sát trận.
Nơi này tương đương với khu vực khống chế sát trận.
Lý Tô xem xét, dưới đất có có hai bộ khô lâu.
Trừ cái đó ra, còn có một cái trận bàn, xung quanh cái trận bàn này cắm không ít trận kỳ.
Xung quanh trận kỳ còn có một đống linh thạch.
Nơi này còn có một cái trận pháp khác.
Cái trận pháp này có tác dụng là hấp thu địa khí không ngừng cung cấp năng lượng cho trận bàn.
Những linh thạch này cũng là nơi phát ra năng lượng.
Linh thạch hãng là trước đây có rất nhiều, dưới đất đều bị lún xuống thành một cái hố chứng tỏ nơi này đã từng có linh thạch chồng chất như núi.
Nhưng đã nhiều năm như vậy, tiêu hao nhiều như vậy.
"Chỗ bố trí sát trận này suy cho cùng thì vẫn không được, nếu như ma tu đó biết được tình hình thực tế, vận dụng một chút thủ đoạn không ngừng tiêu hao sát trận thì cái sát trận này sẽ không vây khốn được hắn quá lâu."
Lý Tô nghĩ.
Cái sát trận này quá mức sắc bén, cho nên ma tu đó không dám tùy tiện thử.
Hoặc có thể nói là trong tay của ma tu đó có bảo vật đặc thù gì đó chỉ có thể tự vệ ở bên trong sát trận, hoàn toàn không có quá nhiều thủ đoạn để dùng.
Nếu như là khả năng này, chỉ sợ ma tu đó bị thương không nhẹ.
Nơi này có tới tận hai bộ khô lâu.
Chứng tỏ rằng nơi này đã từng có hai người, liên thủ đối phó ma tu.
Lý Tô không có vội vã dây vào trận bàn mà là tìm kiếm bên cạnh hai bộ khô lâu, không lâu sau thì hắn đã tìm được một trang giấy, kèm theo đó còn có hai cái túi trữ vật.
Tờ giấy này viết lít nha lít nhít chữ.
Lý Tô nhìn lại.
Mấy phút sau, Lý Tô xem hết mặt chữ.
"Gia hỏa này, quả nhiên là Nguyên Anh kỳ ma tu."
Lý Tô khẽ nói.
Không chỉ là Nguyên Anh kỳ, mà còn là Nguyên Anh trung kỳ.
Giống như sự chênh lệch giữa Kim Đan sơ kỳ và Kim Đan trung kỳ.
Nguyên Anh sơ kỳ và Nguyên Anh trung kỳ chênh lệch cũng cực kỳ lớn.
Hai ba cái Nguyên Anh sơ kỳ liên thủ cũng chưa chắc sẽ là đối thủ của một Nguyên Anh trung kỳ.
Mà hai bộ khô lâu này, một người là một Trận Pháp Sư Kim Đan kỳ, một người khác thì là một cường giả Nguyên Anh sơ kỳ.
Trận Pháp Sư tu vi của bản thân cũng quan trọng, nhưng mà tu vi bản thân không đồng cấp với trận pháp tạo nghệ.
Luyện Đan Sư cũng giống vậy.
Trúc Cơ kỳ Luyện Đan Sư đều có thể luyện chế đan dược Kim Đan kỳ cần.
Tu vi bản thân không thể quá thấp, quá thấp cũng không được, hơn nữa nếu như thấp thì tuổi thọ cũng không đủ dài, trận pháp tạo nghề cũng không mạnh bao nhiêu.
Trận Pháp Sư Kim Đan kỳ này còn là một Trận Pháp Sư có chút danh tiếng.
Hai người bọn họ liên thủ, mai phục một chi đội ngũ ma môn.
Nguyên Anh sơ kỳ tu tiên giả phối hợp sát trận của Trận Pháp Sư này, Nguyên Anh sơ kỳ ma tu bên trong đều không thể chạy ra.
Sau đó, hai người này cướp đi Thánh Lệnh mà đội ngũ này vận chuyển.
Ai mà ngờ được khiến cho Nguyên Anh trung kỳ ma tu này truy sát.
Hơn ba trăm năm trước hai người đến khu vực Hắc Mộc Lâm, chuẩn bị từ nơi này vượt qua Mãng Thương Sơn.
Nhưng chưa từng nghĩ tới đối phương có được bí thuật truy tung, sắp đuổi tới.
Đến khi hai người bọn họ phát hiện ra được thì đã quá muộn, trong lúc khẩn cấp, hai người này tìm được cái sơn động đó.
Còn vừa khéo phát hiện ra được nơi đó thông xuống dưới mặt đất.
Thế là bọn họ tiến vào sâu dưới lòng đất, bày ra ẩn nặc trận pháp.
Ngay từ đầu, ma tu cũng không có tìm được bọn họ, nhưng đối phương lại sử dụng ta pháp để tìm kiếm bên trong Hắc Mộc Lâm.
Lợi dụng thi thể và tàn hồn của đệ tử ma môn bị bọn họ giết chết, ma tu này thành công tìm được bọn họ.
Một trận chiến bạo phát.
Trong cái động rộng ở sâu dưới lòng đất này chính là nơi xảy ra trận đại chiến đó.
Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ hoàn toàn không phải là đối thủ của ma tu, cũng may Trận Pháp Sư bố trí ra cái sát trận này, nhưng lúc này hai người đã trúng chiêu của ma tu.
Ma tu đó cũng cực kỳ bưu hãn, thủ đoạn ra hết, chống lại sát trận.
Trận Pháp Sư và Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ kỳ có cơ hội chạy ra sát trận nhưng nếu như bọn họ trốn, lấy lúc ấy ma tu cường hãn, cái sát trận này chưa hẳn vây được đối phương.
Trận pháp có người chủ trì và không có người chủ trì, uy năng có chênh lệch rất lớn, huống chi trận pháp này còn là một cái sát trận.
Thế là hai người đành phải lưu tại nơi này.
Trận Pháp Sư chủ trì sát trận, Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ cũng không thể không ra ngoài chiến đấu, bởi vì ma tu này quá mạnh, bảo vật lại nhiều, chỉ riêng sát trận thì cũng không làm gì được hắn.
Hai người tổn thương càng ngày càng nặng, ma tu cũng bị trọng thương, nhưng gia hỏa này lấy một kiện bảo vật đặc biệt che lại chính mình.
Lúc này, hai người này đã sắp không được.
Ma tu này công kích đến hồn phách của bọn họ, cho dù bọn họ có thể chạy đi được, sử dụng bí pháp đoạt xá đều vô dụng.