"Phụ thân, chuyển thế cũng không phải tùy tùy tiện tiện là được, cũng may ta may mắn, đã từng lấy được một trái Luân Hồi Quả, nhưng cho dù có Luân Hồi Quả, dưới tình huống bình thường thì Tiên Nhân cũng sẽ không chọn chuyển thế, quá hung hiểm."
Lý Tuyết nói.
Nói đến đây, nàng lại không khỏi có chút may mắn.
Nàng lại chuyển thế đến Lý gia, có phụ thần mạnh mẽ và thần kỳ như Lý Tô.
Lý Tuyết lại đi bế quan một lần nữa.
"Ghê tởm, lại thua rồi!"
Bên trong thế giới mộng vang lên tiếng hô của Ma Tiên.
Mới nãy Lý Tô lại vào trong mộng nàng, mấy trăm năm qua, Lý Tô vẫn như vậy.
Nàng từ bắt đầu trực tiếp tiêu diệt mộng thức của Lý Tô đến bây giờ biến thành so chiêu với Lý Tô. Lý Tô muốn lấy nàng làm bia luyện tập, nàng rơi vào đường cùng, cũng lấy Lý Tô ra luyện tập.
Nhưng mà so chiêu trong mộng, không sử dụng bất kỳ lực lượng thì nàng sao có thể so được Lý Tô, luôn thua. Sau đó, trong cơn tức giận nàng lấy thần niệm cường đại trực tiếp tiêu diệt mộng thức của Lý Tô.
"Lại qua mấy trăm năm nữa là lão nương có thể giết qua, thiên đao. . . không, bắt hắn về làm nô!"
Ma Tiên tức giận nghĩ.
Ngày này, Lý Tô đón sinh nhật bốn ngàn tuổi.
Bốn ngàn năm.
Bốn ngàn năm đi qua, người của thế giới này thay đổi không biết bao nhiêu lần.
Cho dù là tu tiên giả, ngoại trừ những người có thọ mệnh rất dài thì cũng thay đổi không biết bao nhiêu đời. Lý gia hậu đại không ngừng sinh sôi nảy nở, đã qua mấy trăm đời.
Các nữ nhân của Lý Tô, cho dù là phàm nhân thị thiếp từng người vẫn còn xinh đẹp như hoa. Chỉ cần thọ mệnh của Lý Tô không ngừng tăng cường thì các nàng cũng không cần lo lắng tuổi thọ.
Bây giờ, Lý gia hậu đại trải rộng toàn bộ tu tiên giả, trong mỗi thánh địa đều có Lý gia hậu đại. Sinh nhật bốn ngàn tuổi của Lý Tô đương nhiên là cực kỳ náo nhiệt, có thể nói là việc trọng đại.
Tất cả tu tiên giả đều rất là hiếu kỳ.
Lý Tô rõ ràng đã binh giải thành Tán Tiên, tại sao mấy nắm nay vẫn còn ở lại trong tu tiên giới. Mọi người còn tò mò một chuyện khác đó chính là thực lực của Lý Tô bây giờ đến cảnh giới gì.
Từ sau khi linh giới thông đạo đóng cửa, trong hơn hai ngàn năm qua, Lý Tô chưa bao giờ công khai ra tay. Bây giờ tu tiên giả, kẻ địch đáng cho Lý Tô xuất thủ đã không tồn tại.
Dù cho Ma Thánh Cung bây giờ, nếu như Lý Tô muốn diệt thì cũng có thể tiêu diệt sạch. Nhưng Lý Tô cũng không có làm.
Mục tiêu của hắn không phải là Ma Thánh Cung nho nhỏ này mà là Phụng Tiên sau lưng Ma Thánh Cung.
Giải quyết Phụng Tiên cũng là triệt để giải quyết sự uy hiếp của ma tu.
Cho nên trước khi linh giới thông đạo mở ra một lần nữa, Lý Tô sẽ không xuất thủ. Tránh cho đến lúc đó Phụng Tiên không dám tìm hắn.
Sinh nhật bốn ngàn tuổi qua, lại qua mấy trăm năm, lần này, dùng thời gian dài hơn, Lý Tô thành công hoàn thành Ngũ Chuyển.
Ngũ Chuyển Tán Tiên!
Bây giờ Lý Tô, về mặt cảnh giới đã ngang hàng với Phụng Tiên.
Về mặt chiến lực, tuyệt đối là có thể vững vàng ngăn chặn Phụng Tiên. Hơn nữa, mạnh hơn không chỉ một chút.
Thế nhưng, Phụng Tiên cũng tuyệt đối không thể khinh thường. Nàng là Phượng Hoàng.
Chân Phượng.
Đặt ở thế giới nhân loại cũng có thể nói là thiên tài trong thiên tài.
Tuy nói như thế nhưng cho dù bây giờ Phụng Tiên tới thì Lý Tô cũng có thể bắt sống nàng. Chỉ là sẽ phí một chút tay chân.
Đương nhiên, thời gian còn dài mà.
Còn có chừng ba ngàn năm thì linh giới thông đạo mới mở ra.
Đến lúc đó, không nói cửu chuyển, hoàn thành Thất Bát Chuyển không thành vấn đề. Sau khi hoàn thành Ngũ Chuyển, tâm tình Lý Tô cũng không tệ.
Hắn lại tới mặt trăng.
Không ngoài dự liệu, "Đại nhân" trên mặt trăng diễn dịch Nguyệt Thần đệ ngũ âm cho Lý Tô. Đệ ngũ âm này đúng là thâm thuý tối nghĩa hơn.
Dù cho Lý Tô tích lũy kinh nghiệm trong thời gian dài như vậy phỏng chừng cũng khó khăn lắm mới có thể học được. Nhưng mà hắn còn chưa học xong Nguyệt Thần đệ ngũ âm thì Ma Tiên có động tác. Nàng xuất hiện ở dưới đất.
"Đã đến rồi sao?"
Vừa cảm nhận được nàng tới, Lý Tô nhất niệm đến Đông Hải. Rất nhanh, hắn xuất hiện ở dưới đất.
Quả nhiên.
Bóng dáng Ma Tiên đã đứng ở nơi đó chờ Lý Tô.
Vừa nhìn thấy Lý Tô, nàng lại nghĩ đến chuyện bị Lý Tô khi dễ một lần lại một lần với bị Lý Tô đùa giỡn mấy trăm năm trong mộng.
Tất cả tức giận bộc phát.
Hơn nữa, Lý Tô cũng không có hủy diệt nơi đây, xem ra là cố gắng giữ lại nơi đây chờ nàng tới. Ma Tiên vốn thích cười cợt nhưng lúc này cũng bị Lý Tô bị chọc giận.
Thù mới hận cũ chung vào một chỗ, nàng không nói hai lời, trực tiếp xuất thủ. Lần này nàng qua đây, cũng có chuẩn bị.
Tốn mấy trăm năm, lại nghe ngóng khắp nơi trong Ma Tiên Giới, nàng đoán được Lý Tô dùng tiên thuật gì. Đó là một môn thượng cổ tiên thuật.
Đồng thời cũng hỏi thăm chỗ đặc thù của môn tiên thuật này.
Tiên thuật này, nếu như là thi triển với người cùng thực lực thì khi đối phương bật hết hỏa lực cũng không dễ dùng. Bình thường chỉ có thể làm cho đối phương dừng lại một chút.
Mà nếu đối phương có phòng bị thì càng không dùng được. Cho nên tiên thuật này tốt nhất là dùng khi đối phương không có phòng bị mới được.
Lần trước nàng trúng chiêu là do không đề phòng.