Cho nên Ninh Hiểu Vũ không có tiêu hao quá nhiều thời gian tu luyện mà đợi đến tiên giới mới tu luyện. Nàng bắt đầu quản lý chuyện nhà cho Lý Tô.
Nàng chủ yếu là hậu đại có linh căn của Lý Tô với trù tính đại cục Lý phủ, làm cho Lý Tô có thể bớt lo. Dù sao bây giờ Lý gia quá lớn.
Mặt khác là tạo lập cơ chế quản lý, dựng lên rất nhiều quy củ mới.
Ninh Hiểu Vũ là "Tiên tử" đầu tiên Lý Tô cưới, linh căn nàng tuy kém nhưng nàng có uy vọng không nhỏ ở Lý gia. Nàng biết Lý Tô tối đa còn có mấy nghìn năm nữa mới phi thăng, cho nên cũng chuẩn bị một chút chuyện của Lý gia sau khi phi thăng.
Làm cho sau khi Lý Tô phi thăng, Lý gia vẫn có thể duy trì liên tục không ngừng phát triển tiếp.
"Không có sao?"
Ninh Hiểu Vũ nói không có thì không có thật.
Lý Tô lại đi Bắc Hải một chuyến, hai năm qua hắn không đi mấy hải vực khác, đương nhiên không thể nào là những chỗ đó.
Nhưng mà Bắc Hải cũng không có.
Chuyện này kỳ quái.
Hắn còn có hai nữ nhân ở linh giới, nhưng các nàng không có khả năng. Mặc dù mấy người Đào Thiên đang ở tiên giới nhưng cũng không khả năng là các nàng.
Tạm thời không nói các nàng tuyệt đối không có khả năng phản bội Lý Tô, hệ thống thưởng là sinh con mới được thưởng, chỉ thưởng khi đó là con của Lý Tô.
Hệ thống đã cho phần thưởng, vậy nói rõ chắc chắn có con của Lý Tô ra đời. Vậy sẽ là ai?
"Không lẽ là các nàng?"
Trong đầu Lý Tô có linh quang lóe lên, nhớ tới Hoa Phi Yên và Bạch Chỉ.
"Chỉ có thể là các nàng."
Sau đó, hắn khẳng định. Chỉ có thể là Hoa Phi Yên và Bạch Chỉ. Không thể nào là người khác.
Vậy là Hoa Phi Yên hay là Bạch Chỉ?
"Hoa Phi Yên khả năng lớn hơn một chút."
Lý Tô nghĩ.
Hắn đã biết tên của các nàng.
Lý Tô không nghĩ tới hai Ma Tiên này còn có một người có con của mình. Không biết, Ma Tiên sinh con cho hắn sẽ nghịch thiên như thế nào.
Bây giờ hắn có chút muốn gặp đứa bé này một lần.
Nhưng mà đứa bé này ở Ma Tiên Giới, hắn không thấy được. Hơn nữa, đứa bé này hệ thống lại thưởng.
Như vậy há chẳng phải là nói. . . trong số hai Ma Tiên này có một người không kháng cự hắn. Cũng chỉ là không chống cự.
Không chống cự cũng không có nghĩa là tiếp thu.
Không giống cô gái tầm thường, cần trăm phần trăm nguyện ý. Đây là yêu cầu đối với ma tu, không cao như những cô gái tầm thường.
Hoa Phi Yên là Ma Tiên, yêu cầu cũng giống vậy.
"Mị lực của ta lớn như vậy sao?"
Lý Tô không khỏi nghĩ.
Lại nói tiếp, hắn và Hoa Phi Yên coi như là "lão phu lão thê" a.
So với Bạch Chỉ chỉ bị hắn khi dễ hai lần thì “Ân oán” giữa Hoa Phi Yên và hắn đã có hai ngàn năm, ngay sau đó, Lý Tô tìm tòi trong nhật ký hệ thống.
Tìm tòi gần nửa ngày, Lý Tô có một phát hiện kinh người.
Khi đứa bé này xuất sinh, hệ thống lại cho một phần thưởng, đây là đứa bé có tu vi phụng dưỡng. Phụng dưỡng này đối với hắn bây giờ thì nhỏ bé không đáng kể.
Nhưng từ số liệu phụng dưỡng đến xem, đứa bé này vừa sanh ra đã là Trúc Cơ!
"Vừa sanh ra đã Trúc Cơ!"
Lý Tô ánh mắt sáng lên.
Đứa bé này. . . quả là nghịch thiên a!
Hơn nữa, từ thời gian đến xem, sợ rằng đứa bé này mang thai chừng mười năm. Cũng không trách vừa sanh ra đã là Trúc Cơ.
Hắn có chút vội vã muốn gặp đứa bé nhà mình.
. . .
Lý Tô cũng không có gấp mà mỗi ngày chờ vào mộng của hai nàng. Chỉ là nếu như người ta không nằm mơ, hắn cũng không biện pháp.
Bây giờ hắn cũng có thể mộng du Ma Tiên Giới.
Nhưng nếu như không biết các nàng ở nơi nào, với sự to lớn của Ma Tiên Giới, Lý Tô mộng du trăm ngàn vạn năm cũng chưa chắc có thể tìm được các nàng, có lẽ là vận khí tốt, Lý Tô đợi mấy tháng thì đợi được Hoa Phi Yên nằm mơ.
Hắn tiềm nhập vào trong mộng của Hoa Phi Yên. Mới đi vào thì Hoa Phi Yên cũng đi vào giấc mộng.
Thật ra thì lần này Hoa Phi Yên cố ý đi vào giấc mộng. Nhìn khuê nữ mình mỗi ngày trưởng thành, mấy tháng đã biết nói chuyện.
Dù sao khuê nữ dựng dục ở trong bụng của nàng mười năm, còn sinh ra là Trúc Cơ, biết nói sớm rất bình thường. Khuê nữ còn luôn hiếu kỳ cha của mình là ai.
. . .
Hoa Phi Yên không có nói cho khuê nữ, cũng không gieo tiếng xấu cho phụ thân. Đương nhiên, cũng sẽ không nói lời tốt, chỉ là không đề cập tới.
Nàng còn chưa có hết giận Lý Tô.
Nhưng khuê nữ nói như vậy làm cho Hoa Phi Yên muốn gặp Lý Tô một lần.
Mộng thức của Lý Tô thấy được Hoa Phi Yên, chỉ nhìn thoáng qua, Lý Tô lập tức khẳng định đứa bé hơn phân nửa là Hoa Phi Yên sinh.
"Con của chúng ta dáng dấp ra sao?"
Sau đó, Lý Tô lên tiếng.
"Ngươi biết?"
Tuy đây là đang trong mộng, ánh mắt Hoa Phi Yên vẫn là trừng to. Nàng có chút ngoài ý muốn, Lý Tô cũng biết!
"Đương nhiên, đây là huyết mạch của ta, huyết mạch của Lý Tô ta, chỉ cần sinh ra thì ta lập tức biết, nếu như ta đoán không lầm, linh căn của nàng là nhất phẩm, còn có thể chất nghịch thiên chứ?"
Lý Tô lại lên tiếng.
Hắn lo lắng Hoa Phi Yên giống như lúc trước, một lời không hợp đánh nát mộng, cho nên vừa mở miệng thì lập tức khiến cho nàng kinh sợ.