"Đào Thiên, Tô đúng là không tệ, nhưng mà ta không muốn lấy chồng."
Nháy mắt với Đào Thiên một cái. Tử Hà nói.
"Tử Hà, nếu như có một ngày ngươi muốn lập gia đình thì có phải phu quân là lựa chọn tốt nhất hay không?
Giả thiết này làm cho trong đầu Tử Hà không khỏi tưởng tượng ra cảnh nàng gả cho Lý Tô.
Trên mặt của nàng đỏ ửng.
"Đào Thiên, ngươi nên giúp ta nghĩ cách đi dù sao kiến thức của ngươi cao hơn ta."
Tử Hà chuyển trọng tâm câu chuyện sang chỗ khác.
Đào Thiên nói: "Tử Hà, đây chính là biện pháp tốt nhất."
"Biện pháp tốt nhất? Ngươi nói. . . gả cho phu quân ngươi?”
Trong đôi mắt xinh đẹp của Tử Hà lóe lên vẻ hoài nghi.
"Ừm. . . Tử Hà. . ."
Đào Thiên đi tới bên tai Tử Hà, nói nhỏ.
Theo nàng nói, trên gương mặt đẹp tuyệt mỹ của Tử Hà không ngừng thay đổi biểu cảm. Lúc mới bắt đầu thì trên mặt của nàng còn mang theo vẻ nghi ngờ nồng nặc.
Nhưng không lâu sau thì trên gương mặt đẹp của nàng hiện ra vẻ kinh hãi sau đó là bán tín bán nghi.
Sau đó, Đào Thiên làm mẫu một cái, Tử Hà hoàn toàn tin. Bởi vì Đào Thiên khôi phục thực lực quá nhanh.
Chỉ trong vòng mấy ngàn năm ngắn ngủn, thực lực của nàng đã khôi phục tới cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong, cách Huyền Tiên chỉ một chút xíu. Bởi Đào Thiên vẫn không có thể hiện ra thực lực của mình cho nên bây giờ Tử Hà mới biết.
Nàng bị kinh động.
Mắt thấy vẻ mặt Tử Hà như thế, Đào Thiên tiến một bước khuyên. Nói gần nửa ngày, Tử Hà có chút động lòng.
Đúng là nàng không muốn lấy chồng.
Nhưng Lý Tô mang tới cho nàng cảm giác vô cùng tốt, chỉ là trước giờ nàng không có tâm tư suy nghĩ tới chuyện tình ái, một lòng muốn bước vào cảnh giới Đại La.
Đương nhiên, cho dù gả cho Lý Tô có lợi ích như vậy thật nhưng nếu như không có Đào Thiên thì nàng cũng sẽ không nghĩ tới phương diện này. Tiên Nhân đa số đều có lòng tự trọng của mình.
Đâu thể chỉ vì một vài chỗ tốt mà luồn cúi. Đặc biệt là nữ tiên.
Vô số năm trước, đã từng có một Chân Tiên phi thăng, bởi vì dáng vẻ của đối phương quá đẹp hơn nữa nàng cũng có thể chất đặc biệt cho nên được một Tiên Tôn coi trọng, đưa cho nàng rất nhiều lợi ích muốn nạp nàng làm thiếp.
Nhưng mà nữ tiên đó dù có chết cũng không nghe theo.
Cuối cùng là Nguyệt Tiên Giới đứng ra nhận nàng, Tiên Tôn đó mới thôi. Nhưng mà tình huống Tử Hà lại không giống như vậy.
Những năm này ở chung, ấn tượng rất tốt, còn có Đào Thiên khuyên bảo, Đào Thiên lại còn gả cho Lý Tô. Trong lòng của nàng có chút dao động.
"Tử Hà, nếu như ngươi đồng ý, ta sẽ đi nói với phu quân ~ "
Gần nửa ngày sau, Đào Thiên thấy Tử Hà như đã bị thuyết phục cho nên nói.
"Ai. . . chờ. . . ta còn chưa chuẩn bị xong. . . ."
"Được rồi."
Đào Thiên cũng không có gấp.
Mấy chục năm sau, Đào Thiên đi tới chỗ của Tử Hà lần nữa.
"Tử Hà, ta đi nói với phu quân."
Đào Thiên nói.
"À?"
Tử Hà đỏ mặt.
Nhưng mà lần này nàng không có phản ứng cũng không có tỏ thái độ rõ ràng. Nhìn thấy như vậy thì Đào Thiên cũng hiểu được tâm tư của nàng.
Nếu như muốn nàng tỏ thái độ thì cũng không được. Vì vậy, Đào Thiên tìm Lý Tô.
"Cưới Tử Hà? Nàng đồng ý sao?"
Lý Tô không nghĩ tới Đào Thiên làm mai.
"Phu quân, yên tâm đi, chắc chắn Tử Hà đồng ý, chỉ là da mặt của nàng rất mỏng mà thôi, phu quân cưới Tử Hà, vừa có lợi ích cho Tử Hà vừa có lợi ích cho phu quân."
Đào Thiên tràn đầy lòng tin nói.
Lý Tô ôm nàng.
Đào Thiên đối xử với hắn cũng càng ngày càng tốt. Đêm này, Lý Tô lại trải qua một buổi tối lãng mạn với Đào Thiên.
Ngày thứ hai, Lý Tô gặp được Tử Hà dưới một thác nước cực kỳ đẹp trên một ngọn núi cao.
...
...
Ngọn núi cao này vẫn ở bên trong tiên phủ.
Lần này, Tử Hà không có tự nhiên phóng khoáng như trước đây. Bây giờ nàng rất xấu hổ, thậm chí có chút không dám nhìn Lý Tô.
"Phu quân, ta giao Tử Hà cho ngươi."
Đào Thiên làm mai cũng làm tới nơi tới chốn, nắm lấy tay của Tử Hà để vào trong tay của Lý Tô.
Thân thể mềm mại của Tử Hà run lên.
Đào Thiên khẽ cười một tiếng, biến mất.
Sau khi thành tiên, nàng càng yểu điệu hơn.
Cảm giác từ trên tay truyền tới làm cho thân thể của Tử Hà giống như là bị điện giật. Vô cùng khẩn trương.
Lúc này, Lý Tô cũng buông lỏng nàng ra.
Động tác này làm cho trong lòng Tử Hà buông lỏng, hảo cảm dành cho Lý Tô càng nhiều hơn, cũng không còn cảm thấy khẩn trương nữa.
"Tử Hà, Bách Hoa Thiên có đạo âm hay không?
Lúc này, Lý Tô lên tiếng hỏi thăm.
"Có, chỉ là đạo âm của Bách Hoa Thiên tương đối tán loạn, ở phương diện ngộ đạo thì chúng ta kém hơn một chút, ngộ tính không bằng nhân loại, cho nên đạo âm còn chưa có hoàn chỉnh."
Khi nói chuyện với Lý Tô, Tử Hà trở nên buông lỏng.
"Ngươi biết không?"
Lý Tô nhìn về phía nàng.
"Ừm!"
Ánh mắt Lý Tô làm cho Tử Hà giống như là được cổ vũ. Nàng kích thích đạo âm.
"Đây là Hoa Tiên Chi Âm, bây giờ chỉ có ngũ âm, ngũ âm này cũng không có nối liền với nhau, sáng tạo đạo âm so với ngộ đạo còn khó hơn."
Tử Hà nói.
Lý Tô nhắm mắt lại, cảm nhận.
Đạo âm này còn hay hơn cả âm nhạc hay nhất, nghe hoài không chán.
Lý Tô bắt đầu thảo luận với nàng. Hắn rất là tò mò với mấy đạo âm này.