Khi Tử Hà dẫn động dao động, kinh động vô số Tiên Nhân, lúc này tất cả cánh hoa của nàng đều đã mở ra.
Ở chân trời, đại đạo hiển lộ.
Lúc này Tử Hà dựa vào đạo của nàng để dẫn đạo vạn đạo, dẫn động vô số đạo quang từ chân trời rũ xuống. Thật ra thì đạo quan cũng không có màu sắc.
Nhưng khi chúng nó rũ xuống, trải qua thiên địa ấn chiếu, lộ ra màu sắc rực rỡ. Giống như có vô số cực quang từ trên trời giáng xuống bao phủ bản thể của Tử Hà.
Cảnh tượng này khiến cho người ta nhìn vô cùng tráng lệ. Đạo quang vạn dặm, chiếu rọi chư thiên.
Ngay cả bên trong một số linh vực cũng có thể cảm ứng được.
"Xem, đó là cái gì?"
"Có người đột phá a, nhưng mà tại sao lại không có động tĩnh gì khác?"
Bên trong một cái linh vực, mấy tu sĩ Nguyên Anh đang kết bạn du lịch làng đột nhiên nhìn thấy ở chân trời xuất hiện một mảnh băng quang kéo dài liên miên không biết bao nhiêu dặm.
Nhuộm toàn bộ bầu trời thành một màu sắc khác.
Nhưng nó lại biến mất rất nhanh làm cho những tu sĩ Nguyên Anh này không hiểu ra sao.
Với cảnh giới của bọn họ thì bọn họ hoàn toàn không tưởng tượng nổi đây là dấu hiệu có người đang chứng đạo Đại La, khiến cho đại đạo hiển lộ, một lần tình cờ ấn chiếu đến cái linh vực này.
"Nhất định phải thành a!"
Trong số rất nhiều hoa tiên thì có một hoa tiên nhìn giống như là một quý phu nhân khẩn trương tự lẩm bẩm. Thực lực của nàng không đến Huyền Tiên, không dám nhìn thiên thượng, chỉ dám nhìn Tử Hà.
Với cảnh giới của nàng thì không nhìn ra được nhiều lắm và cũng không biết được là Tử Hà đã tiến hành đến mức nào rồi. Chẳng qua là cảm thấy tia sáng đó vô cùng huyền ảo, chỉ nhìn một cái thì đã cảm thấy được nó có rất nhiều huyền bí. Nàng một lòng hy vọng Tử Hà có thể thành công.
Tử Hà tính cách phóng khoáng, ở chung với nàng thoải mái giống như là đang tắm gió xuân cho nên nàng được rất nhiều người ở Bách Hoa Thiên yêu thích. Trên đỉnh núi cao, Đào Thiên cũng có chút khẩn trương.
Đến lúc này thì Lý Tô đã không thể làm gì khác, hắn cũng đang quan sát. Bước này là bước then chốt.
Sau khi đại đạo hiển lộ, bây giờ phải xem xem Tử Hà có thể tìm được và cũng khắc ghi đạo của mình ở trong thiên địa đại đạo rối ren và phức tạp, một lần hành động hái được Đại La đạo quả hay không.
Toàn bộ quá trình có chút phức tạp, cũng có chút rườm rà. Thời gian lại có hạn.
Độ khó ở chỗ, một là tìm được đạo của mình, đắp nặn đạo tâm, hai là trồng đạo. Trồng đạo chính là khắc ghi ta chi đạo, dựa vào đạo ta chiếu vạn đạo.
Bước này độ khó vô cùng lớn, nó tương đương với một phàm nhân muốn để lại tên của mình trên một dòng sông với dòng nước chảy xiết cuồn cuộn.
Không phải là ở trong lòng sông mà là ở trên nước sông đang chảy.
Tên cũng không được tán loạn theo nước sông chảy.
Sau khi làm xong hai bước này thì mới tới bước cuối cùng, cũng là một bước quan trọng nhất. Cũng chính là trồng đạo thành quả, thành tựu Đại La.
Tuy quá trình không nhiều phân đoạn nhưng mà nếu như đi sai một bước thì sẽ có nguy hiểm thân tử đạo tiêu.
"Cũng không có vấn đề.”
Lý Tô yên lặng mà quan sát.
"Có người đang quan sát ta."
Mí mắt của hắn giựt một cái, điều này làm cho Lý Tô nhận ra được là có một tồn tại mà hắn không phát hiện được đang quan sát hắn! Với sự mạnh mẽ của Lý Tô bây giờ, cho dù có Tiên Vương đang âm thầm quan sát hắn thì cũng không thể nào không làm cho hắn không phát hiện được.
Trong vòng mấy nghìn năm này, hắn sống cũng không phải là uổng phí.
Bây giờ, nói theo một cách khác thì hắn đã tương đương với nửa Đại La.
"Tiên Tôn hoặc là Tiên Tôn trở lên?"
...
Lý Tô nghĩ.
Hắn không có quá để ý.
Nếu không thì hắn sẽ không kích thích đạo âm để trợ giúp Tử Hà. Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Bên ngoài Bách Hoa Thiên, càng ngày càng có nhiều Tiên Nhân tới, trong số những Tiên Nhân này cũng không có nhiều người có tư cách tiến vào Bách Hoa Thiên.
"Quả nhiên là Bách Hoa Thiên."
"Bách Hoa Thiên, hơn hai vạn năm trước mới có người chứng đạo, bây giờ lại có một người nữa, không biết là người này có thể thành công hay không."
"Sao Bách Hoa Thiên lại đột nhiên toát ra hai người chứng đạo?"
"Chuyện này rất bình thường, ngươi phải suy nghĩ một chút, Bách Hoa Thiên yên lặng đã bao nhiêu năm rồi?"
"."
Một ít Tiên Nhân mặc dù không vào được Bách Hoa Thiên nhưng cũng đang đứng ở bên ngoài để mà quan sát.
Thời gian một tháng trôi qua, gần hai tháng trôi qua. Mãi cho đến tháng thứ mười một.
"Còn một tháng nữa!"
Đào Thiên bắt đầu khẩn trương.
...
Một tháng còn lại này là một tháng cực kỳ quan trọng!
Chứng đạo Đại La, mặc dù thời gian chuẩn bị rất dài nhưng mà thời gian mấu chốt mang tính quyết định chỉ có một năm. Tuy là tin tưởng Tử Hà nhưng đến lúc này thì ngay cả Lý Tô cũng cảm thấy khẩn trương theo.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, cách thời hạn một năm cũng càng ngày càng gần. Rất nhanh, chỉ còn mười ngày.
"Xem!"
Lúc này, Đào Thiên ánh mắt sáng lên.
Lý Tô đã thấy.
Chỉ thấy nghìn vạn đạo ánh sáng rũ xuống đó nổ bắn ra kim quang. Giống như có phù văn thần bí gì lóe lên trên đó một cái rồi biến mất.
"Nàng trồng đạo thành công!"
Đào Thiên đại hỉ. Lại qua vài ngày nữa.