Nàng khẽ phất tay một cái.
"Tiên chủ, ngươi giúp hắn che đậy thiên cơ sao?"
Tử La Tiên Tôn phát hiện mình không thấy rõ. Nàng biết là Bách Hoa Tiên Chủ đang giúp Lý Tô che đậy thiên cơ. Đây là che lấp giữa ban ngày ban mặt, che lấp ở trước mặt của ngươi.
"Nếu hắn ở chứng đạo ở Bách Hoa Thiên, ta không thể để cho người khác nhìn trộm hắn, được rồi, Tử La, ngươi nhìn chằm chằm xung quanh, ta nghỉ ngơi một hồi."
Bách Hoa Tiên Chủ ngồi xuống.
Sau đó, một cái ghế nằm do hoa tươi bện thành xuất hiện.
Nàng nửa nằm ở trên ghế dựa hoa tươi, rất nhanh, cái ghế dựa này còn biến thành ghế đu, chậm rãi lay động. Bách Hoa Tiên Chủ hơi gối đầu lên tay, nhìn như đang nhắm mắt dưỡng thần.
Người khác nhìn không thấy, nàng thân là Tiên Chủ Bách Hoa Thiên, nàng muốn nhìn thì vẫn có thể nhìn thấy được. Nhưng nàng quyết định. . . không nhìn!
Trên phù đảo, Lý Tô còn đang không ngừng trồng đạo.
Trên thực tế, Bách Hoa Tiên Chủ không che lấp cho hắn, để cho tồn tại cảnh giới Tiên Tôn và Tiên Tôn trở lên thoả thích quan sát thì bọn họ cũng sẽ nhìn mà không hiểu ra sao, bởi vì Lý Tô trồng đạo nhiều lắm, cũng không giống như Tử Hà, gần như chỉ liên quan đến "Sinh mệnh".
Không ngừng trồng đạo của mình lên trên ánh sáng đó.
Hoa tiên có rất nhiều loại hình, Tử Hà thân là hoa sen thành tiên, đạo của nàng có chút khác với Đào Thiên. Nhưng mà thực vật thành tiên, khi chứng đạo đại thể vẫn là có liên quan đến "Sinh mệnh".
Nơi đây nói là "Đại thể”.
Bất cứ chuyện gì cũng không có tuyệt đối.
Chuyện có xác suất thành công lớn như thế nào cũng sẽ có xác xuất nhỏ xảy ra tình huống ngoài ý muốn. Không có chuyện gì là tuyệt đối cả.
Đạp thiên chi đạo, đạp thiên cũng không phải là tên của đạo mà là ý cảnh. Còn tên, ngay cả Lý Tô cũng không biết nên gọi là cái gì.
Đạp thiên chi đạo là hái chúng đạo sở trường mà thành.
Lý Tô tự mình chứng, độ khó cũng là cấp địa ngục, cũng sẽ không thất bại, chỉ là cần chuẩn bị lâu hơn rất nhiều.
Thông qua hệ thống thì đơn giản.
Dù sao cũng là nằm chứng, Lý Tô cũng không có quá lười.
Sau khi năng lượng chứng đạo liên tục không ngừng tiêu hao, cần Lý Tô làm cái gì thì Lý Tô thì làm cái đó.
Từng đạo kim sắc quang mang không ngừng được Lý Tô khắc sâu lên trên tia sáng đó, trồng đạo có tỷ lệ thành công cao tới đáng sợ.
Tình huống của Tử Hà trước đó, quá trình nàng trồng đạo chính là không ngừng thất bại, lại trồng, lại thất bại, lại trồng. . tạo thành một vòng tuần hoàn như thế.
Không biết đã trải qua bao nhiêu lần thì cuối cùng nàng mới thành công. Toàn bộ quá trình cũng vô cùng hung hiểm.
Cũng là một quá trình khảo nghiệm tâm tinh.
Giống như là muốn cho người bình thường khắc chữ lên trên nước sông đang lưu động, chuyện này ở trong mắt người bình thường vốn là chuyện không thể nào làm được, ngươi để cho hắn thử một nghìn lần, một vạn lần, thời gian còn càng ngày càng gấp, nếu không thành công được thì phải ngủm.
Làm như vậy, cho dù là người có tính cách hiền lành như thế nào đi nữa thì cũng sẽ trở nên táo bạo và bất an. Nhưng mà Lý Tô vừa trồng là thành công.
Nhưng mà đạo mà hắn muốn trồng hơi nhiều.
Hắn muốn hái đạo quả là tập chúng đạo sở trường.
Vị trí của hắn bị đạo quang và kim quang bao phủ, người bình thường đương nhiên không thấy rõ.
Sau khi Bách Hoa Tiên Chủ giúp hắn che lấp thiên cơ, Đại La trở lên cũng không nhìn ra được manh mối gì.
"Ấu trĩ."
Trên bầu trời giống như vang lên một giọng nói như có như không.
Bách Hoa Tiên Chủ ngồi ở trên ghế dựa hoa tươi, đôi mắt nhỏ nhắm lại, hơi loạng choạng, tựa như nghe được lại tựa như không nghe được.
Thời gian không ngừng trôi qua.
Một tháng, lại một tháng.
"Sẽ thành công sao?"
"Cửu trọng hiển cảnh cũng đi ra rồi, thành công hẳn không có vấn đề gì chứ?”
"Chắc chắn có thể thành công."
Phía dưới, không ít hoa tiên từ đốn ngộ tỉnh lại, thu hoạch hoặc nhiều hoặc ít tụ tập lại thảo luận với nhau. Sắc mặt của các nàng có chút khẩn trương, giống như là đang lo lắng cho Lý Tô.
Mặc dù không biết Lý Tô là ai nhưng các nàng được cửu trọng hiển cảnh của Lý Tô trợ giúp, đương nhiên hy vọng Lý Tô có thể thành công. Rất nhanh, chỉ còn một tháng cuối cùng.
Sau đó, ngày cuối cùng.
"Ngày cuối cùng!"
"Tuyệt đối đừng có thất bại đó!"
Rất nhiều hoa tiên rất là lo lắng.
Lúc này, ở chân trời, tất cả đạo quang đột nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt, điên cuồng trào tới chỗ của Lý Tô. Trong cơ thể Lý Tô, một viên đạo quả vàng chói lọi nhanh chóng thành hình.
"Thành."
Rất nhiều hoa tiên thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Tiên Chủ, thành, hơn nửa năm trước hắn đã hoàn thành trồng đạo, kéo dài tới ngày hôm nay, xem ra là muốn cho cửu trọng hiển cảnh mang tới nhiều lợi ích hơn cho Bách Hoa Thiên!"
Tử La Tiên Tôn tuy nhìn không thấy rốt cuộc Lý Tô chứng đạo gì nhưng cũng nhìn thấu đầu mối.
Lý Tô chứng đạo. . . đúng là ung dung và khoái trá. Vô cùng đơn giản.
Tuy nói là ngày cuối cùng mới hái được đạo quả nhưng Tử La Tiên Tôn đã nhìn ra không phải là Lý Tô gặp khó khăn mà là do Lý Tô cố tình kéo dài quá trình mà thôi.
Có thể tận lực khống chế thời gian thì chứng tỏ là lần này Lý Tô chứng đạo dễ dàng như thế nào!