Bách Hoa Tiên Chủ lại nói.
Sau khi nói chuyện với Bách Hoa Tiên Chủ xong, Lý Tô lại tiếp tục mộng du thế giới đó. Thế giới này không bằng phẳng mà phân tầng.
Có hạ giới, cũng có thiên giới, thiên giới là thế giới của thần.
Thần trong này, mỗi người đều có quốc gia của mình, lấy thần quang soi sáng quốc gia của mình, thu thập chúng sinh tín ngưỡng để mạnh lên. Tương tự với hương hỏa thành thần.
Nhưng so với hương hỏa thành thần thì tiến bộ hơn một bước, hương hỏa chính là hương hỏa, không cần tín ngưỡng.
Mà các thần linh trong thế giới này hấp thu tín ngưỡng nhưng lại không ỷ lại tín ngưỡng. Trong thần lực của bọn họ, ngoại trừ tín ngưỡng còn có nhân tố khác.
Nói chung là tạo thành một hệ thống hoàn chỉnh.
Từ Chân Thần là yếu nhất đến Hạ, Trung, Thượng Vị Thần, sau đó Pháp Tắc Chi Chủ vân vân. Còn sức mạnh đỉnh phong, Lý Tô cảm thấy mạnh nhất chắc là Chủ Thần.
Ví dụ như là Bạch Y Chủ Thần mà hắn gặp, thần danh của đối phương ở thế giới này là Sinh Mệnh Nữ Thần, chấp chưởng Sinh Mệnh Chi Nguyên.
"Nữ Thần, Thâm Uyên ngày càng lớn mạnh, chúng ta thảo phạt mấy lần cũng không có kết quả, tiếp tục như vậy nữa thì sợ là thế giới của chúng ta sẽ bị Thâm Uyên thôn phệ."
Lúc này, trong thần Sinh Mệnh Nữ Thần Điện, một Nữ Thần đến bẩm báo.
"Ma nữ đó xuất hiện không đến mấy nghìn năm, sao lại mạnh mẽ như thế!"
"Lôi Đình Chủ Thần tự mình xuất thủ lại không thể làm gì được nàng!"
". ."
Trong thần điện, rất nhiều Thần Linh thảo luận.
Mấy nghìn năm?
Trong lòng Lý Tô hơi động.
Mộng thức lặng lẽ rời đi.
Một năm sau, rốt cuộc mộng thức của Lý Tô bước vào một chỗ khác trong thế giới này.
Thâm Uyên.
Trong này toàn là sinh vật thâm uyên cực kỳ nguy hiểm với người bình thường. Còn có Ác Ma.
Mạnh nhất là các Ma Thần.
Mộng thức của hắn lẻn vào, tìm một thời gian, rốt cuộc tìm được ma nữ khiến cho rất nhiều Thần Linh kiêng kỵ trong một thần quốc.
"Thần, Thần Linh thiên giới tiến công lần thứ hai nhưng đều bị chúng ta đánh lùi."
"Thần khí thần ban cho có thể nói là vô địch, cho dù là Chủ Thần công kích cũng không làm gì được."
"Không chỉ vậy đâu, Thần Trận chủ nhân xây dựng mới lợi hại, mấy ngàn Thần Linh liên thủ cũng không đánh tan được."
Trong thần quốc, không ít Ma Thần đang nịnh bợ ma nữ đó.
Đối phương là một Ma Thần lười biếng ngồi trên ngai vàng.
Nghe những Ma Thần này thổi phồng, trên mặt ma nữ đó không có cảm xúc gì, lộ ra vẻ không thú vị. Dường như chiến tranh với thiên giới chỉ là trò trẻ con.
Nàng ngáp một cái: "Được rồi, tất cả cút xuống, để cho bổn tọa yên tĩnh một hồi."
Các Ma Thần lập tức im miệng, dồn dập lui ra ngoài.
"Đến đây mà ngươi cũng tìm được? Ngươi đúng là âm hồn bất tán."
Sau đó, ma nữ này nhìn về phía mộng thức của Lý Tô, nói.
...
Nghe được đối phương nói như vậy, Lý Tô tâm niệm vừa động, mộng thức lập tức hiện ra.
Bây giờ mộng thức của hắn có thể trực tiếp hóa ra hư ảnh giao lưu, thậm chí có thể mang theo một phần sức mạnh xuất thủ. Muốn làm nhiều chuyện hơn nữa thì không được.
Dù sao mộng thức càng hư vô phiêu miểu thì thì hiệu quả sẽ càng tốt khi Lý Tô Mộng Du Chu Thiên. Nếu như đem theo sức mạnh, khi mộng du sẽ không được như vậy.
Lần này mộng thức của Lý Tô không có mang theo sức mạnh.
Mặc dù không có mang theo sức mạnh nhưng mộng thức của Lý Tô đã có thể biến hóa ra hư ảnh tiến hành trao đổi. Sau khi hóa ra hư ảnh, Lý Tô nhìn ma nữ trên thần tọa.
Dáng vẻ đối phương bây giờ không giống Vũ Vi.
Trước đây nàng phục sinh, cùng thể cùng hồn với Vũ Vi đương nhiên là dáng vẻ sẽ giống nhau.
Bây giờ chuyển thế, không biết dáng vẻ của nàng bây giờ có giống như trước đây hay không. Đương nhiên, trên mặt của nàng có mê vụ, Lý Tô cũng không thấy rõ.
Nhưng mà cho dù không thấy rõ dáng vẻ thì khí tức lười biếng của nàng cũng khiến cho Lý Tô xác định nàng chính là Cổ Đế.
Bây giờ tư thế ngồi của nàng giống y như hư ảnh Ma Tiên của Phụng Tiên. Miệng nở nụ cười như có như không, giống như là một đại phản phái.
Cho dù gặp phải chuyện gì cũng sẽ nói một câu.
"Chuyện trở nên thú vị hơn rồi."
Mộng thức của Lý Tô hiện thân, nàng có chút hăng hái nhìn Lý Tô.
"Làm sao, ngươi định bắt bổn tọa về sao?"
Cổ Đế nói.
Mộng thức của Lý Tô trực tiếp đi tới cách nàng không xa.
"Ta đoán ngươi gặp phải phiền toái."
Sau đó, Lý Tô nói.
"Phiền phức? Trừ ngươi ra, bổn tọa chưa từng gặp phiền toái gì, thế giới này thật thú vị, không bao lâu nữa thế giới này sẽ thần phục dưới chân bổn tọa, mọi người đều sẽ cầu nguyện bổn tọa. . . hắc, rất nhàm chán."
Cổ Đế nói, sau đó cảm thấy nhàm chán.
Thân là Tiên Đế, dưới cái nhìn của nàng thì trò chơi Thần Linh này quá nhàm chán. Nàng không quan tâm ức ức vạn vạn người thường sẽ biết hay không biết tên của nàng.
Vô hạn vĩ lực của Tiên Đế đều đến từ bản thân mình.
Ta tức là tất cả. Ý ta là thiên ý.
Thậm chí mục tiêu của Tiên Đế là áp đảo tất cả. Đối với thần thì không giống.
Trong thần quốc, mỗi ngày mỗi người đều phải cầu nguyện thần, cung cấp tín ngưỡng cho thần. Thần càng mạnh mẽ thì tên của hắn càng vang dội.
Nó không phải là nguyên nhân chủ yếu.