Đường đường một Bán Thánh lại đánh lén Đại La Lý Tô, gia hỏa này không hổ là Tà Tiên. Hơn nữa còn không biết xấu hổ như vậy.
Bây giờ Nguyệt Thần còn đang trừ độc trong người, tuy nói độc này giải không khó nhưng sau khi trúng độc, nàng lại ra tay toàn lực khiến cho trúng độc càng sâu.
Cho nên Nguyệt Thần muốn triệt để khu trừ thì cần một ít thời gian.
Tà Kiếm Tiên nghĩ tới điểm này mới đánh lén, muốn tiêu hao sạch đạo nguyên Lý Tô lấy được. Ngụy Thánh suy cho cùng không phải Bán Thánh.
Đại La cảm nhận đạo, đạo nguyên lấy được cũng có giới hạn, tiêu hao hết thì không còn Ngụy Thánh chi lực nữa.
Mà đạo nguyên, điều kiện bổ sung tốt nhất là ở tiên giới, ở thiên ngoại thiên không phải không được nhưng nguy hiểm hơn ở tiên giới không chỉ gấp trăm lần. Đại La dám cảm nhận đạo ở thiên ngoại thiên thì không khác gì muốn chết.
Cho nên Tà Kiếm Tiên mới quấn lấy Lý Tô.
Tà Kiếm Tiên cũng không lộ diện, không ngừng công kích từ xa. Từng đạo ánh kiếm màu đỏ ngòm lặng yên không tiếng động đánh tới.
Những ánh kiếm màu đỏ ngòm này thanh thế không lớn mà còn rất nhỏ.
Nhỏ đến mức vô thanh vô tức, nếu như là một Kim Tiên ở chỗ này thì có thể sẽ cảm thấy ánh kiếm màu đỏ ngòm này bình thường không có gì lạ, cũng không có uy hiếp gì.
Sau đó, Kim Tiên này sẽ lập tức yên diệt, ngay cả cặn cũng không còn.
Đến Bán Thánh, có đôi khi bọn họ không theo đuổi thanh thế to lớn.
Đặc biệt là đối với mấy Tà Tiên này, bọn họ chỉ muốn giết chết kẻ địch, công kích có chút chất phác tự nhiên nhưng uy lực lại lớn đến kinh thiên động địa.
Đương nhiên, Bán Thánh tiên giới xuất thủ uy thế kinh người có đôi khi cũng không phải cố tình làm mà là sau khi điều động sức mạnh khiến cho thiên địa chấn động.
Ở thiên ngoại thiên, chấn động này sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Đối mặt Tà Kiếm Tiên liên tục công kích, Lý Tô thần sắc không thay đổi, Lục Hợp Kính không ngừng xuất động, đỡ những công kích này.
Sau đó, hắn nhanh chóng bay về phía truyền tống trận.
Mỗi bước ra một bước vượt qua không biết bao nhiêu dặm.
Nhưng Tà Kiếm Tiên không tha, vững vàng đi theo xa xa, ánh kiếm màu đỏ ngòm không ngừng đột kích, muốn cho Lý Tô dùng hết thời gian có được Ngụy Thánh chi lực, gia hỏa này cũng không có một kích toàn lực mà là không ngừng quấy rầy, muốn làm cho Lý Tô không dám giải trừ Ngụy Thánh chi lực.
Cứ như vậy, không lâu sau, một khắc đồng hồ trôi qua. Tà Kiếm Tiên vẫn ở phía xa công kích.
Đối với Bán Thánh thì cách xa, uy lực cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng mà Tà Kiếm Tiên cũng không cần một kích giải quyết Lý Tô mà chỉ cần uy hiếp được Lý Tô, làm cho Lý Tô không dám giải trừ trạng thái Ngụy Thánh là được.
Ở trạng thái Ngụy Thánh, sự mạnh mẽ của Lý Tô cũng làm cho hắn có chút kiêng kỵ, không dám tới gần. Cứ như vậy, lại một khắc đồng hồ trôi qua.
"Xem đạo nguyên của ngươi còn lại bao nhiêu!"
Tà Kiếm Tiên vẫn không ngừng tạo áp lực.
Lý Tô mặt không đổi sắc, tốc độ di chuyển cũng càng ngày càng nhanh. Tà Kiếm Tiên gia tăng thế tấn công.
Sau đó, lại là hai khắc đồng hồ trôi qua. Hắn vẫn nhịn được, cũng không có rút ngắn khoảng cách.
Cho đến hai canh giờ trôi qua, Tà Kiếm Tiên thấy Lý Tô bắt đầu chạy trốn.
"Ah!"
Lần này, hắn bỗng nhiên kéo gần khoảng cách.
"Chết!"
Sau đó, vô số ánh kiếm màu đỏ ngòm đánh thẳng tới Lý Tô.
Lý Tô hốt hoảng trốn đi.
Tà Kiếm Tiên còn chưa kịp cười to, đột nhiên, trên người Lý Tô bộc phát ra khí tức kinh người. Xung quanh Tà Kiếm Tiên, vô số Lục Hợp Kiếm hợp thành một cái kiếm trận khổng lồ, mênh mông cuồn cuộn giết ra.
"Sao lại như vậy!"
Tà Kiếm Tiên trợn tròn mắt.
Bây giờ Lý Tô mới sử dụng Ngụy Thánh chi lực.
Như vậy há chẳng phải là trước đó Lý Tô dùng bằng bản lĩnh thật sự ngăn cản công kích của hắn?
"Ghê tởm!"
Mấy khắc sau, Tà Kiếm Tiên lòng vẫn còn sợ hãi nhìn về phía xa. Nơi đó, Lý Tô ngừng truy kích.
Lúc này, khóe miệng hắn còn dính tiên huyết. . . trong lòng vô cùng biệt khuất.
Đường đường một Bán Thánh Tà Tiên lại bị một Đại La giết đến chật vật như vậy! Không chỉ dùng rất nhiều con bài chưa lật mới thoát ra mà còn bị thương lần nữa.
"Nếu như bắt được hắn, quất xương luyện huyết chắc chắn có thể khiến cho ta tiến hơn một bước!"
Trong ánh mắt Tà Kiếm Tiên có hung quang chớp động, sau đó, hắn lấy ra một vật, bóp nát.
Hắn muốn tìm viện quân!
"Tô, độc này có chút khó chơi, xem ra Tà Tiên sẽ quấn lấy chúng ta không thả, chắc chắn hắn sẽ triệu tập viện quân, nơi này cách tiên giới quá xa, bóp nát thứ này, sư tôn ta sẽ đến trợ giúp chúng ta."
Trong Sơn Hà Đồ, giọng nói của Nguyệt Thần vang lên.
Nàng cũng biết Tà Kiếm Tiên quấn lấy không buông.
Lý Tô không có cự tuyệt, một Tà Kiếm Tiên hắn không sợ, nhưng gia hỏa này tìm một viện quân đến thì khó chơi. Tà Kiếm Tiên từ xa đánh lén, hắn không cần Ngụy Thánh chi lực cũng có thể phòng bị.
Nếu như gia hỏa này dám tiếp cận, Lý Tô sử dụng Ngụy Thánh chi lực thì có thể làm cho hắn kinh hỉ. Nhưng muốn giết đối phương thì rất khó.
Nếu như gia hỏa này tìm một, thậm chí nhiều Bán Thánh đến giúp thì nguy hiểm.
Chủ yếu là Nguyệt Thần không thể ra tay, mà nơi này cách tiên giới quá xa, tuy nói có truyền tống trận nhưng nơi này cách truyền tống trận gần nhất cũng không ngắn.