Bên kia, Nguyệt Thần và Lý Tô đã thông qua truyền tống trận rời đi.
Chuyến này thu hoạch không nhỏ, đồ trong thế giới tàn phá đó đủ cho Lý Tô phát triển Lý gia. Không gian trong Tinh Thần Sa, thứ tốt chất chồng mấy vạn dặm.
Đó là tinh hoa của cả thế giới.
Hơn nữa, chuyến này. . . còn ngoài ý muốn hôn được nữ thần cao lãnh Nguyệt Thần.
Đường về vẫn là Nguyệt Thần dẫn hắn đi.
Thần thái của nàng rất tự nhiên, dường như nụ hôn dài trước đó chưa từng xuất hiện. Nhưng mà trên thực tế, trong lòng của nàng cũng không bình tĩnh.
Trên đường trở về không có chuyện ngoài ý muốn. Mấy trăm năm sau, hai người về tới tiên giới.
"Nguyệt Thần, trong không gian đó có không ít thứ. . ."
"Mấy thứ đó ngươi lấy đi."
Lý Tô nói còn chưa dứt thì Nguyệt Thần đã ngắt lời.
Được rồi.
Lý Tô không có khách khí.
"Xong rồi, ta đi trước."
Lý Tô chắp tay rời đi.
Sau khi Lý Tô rời đi, ánh mắt Nguyệt Thần nhìn nơi Lý Tô biến mất rất lâu. Gần ngàn năm ở chung, lại thêm nụ hôn khiến cho nàng khó quên đó. Trong lòng của nàng bắt đầu có tình cảm với Lý Tô.
"Phu quân, thật nhiều đồ!"
"Oa, phụ thân, sao nhiều đồ như vậy!"
". ."
Khi Lý Tô trở lại Thần Châu Thiên, đổ đồ trong Tinh Thần Sa ra khiến cho người của Lý gia kinh động. Mấy thứ này chất chồng mấy vạn dặm, độ cao cũng tới mười ngàn thước.
Những thứ đó đều là tinh hoa của thế giới đó. Còn có rất nhiều bí tịch, công pháp.
Nhưng mà cũng có không ít thứ đã mất đi hiệu quả.
Ví dụ như một ít tiên đan, bởi thời gian vô cùng lâu nên cho dù được phong tồn nhưng cũng không chịu được. Mặc dù không được nhưng Lý Tô có thể nghiên cứu một chút, cũng có thể bổ sung trình độ đan đạo của mình.
Thế giới này có thể phát triển đến có Bán Thánh, thậm chí có khả năng có Chuẩn Thánh thì vẫn có chỗ thích hợp. Hệ thống tu luyện có chút khác tiên giới nhưng cũng có rất nhiều chỗ tương tự.
Đạp thiên chi đạo của Lý Tô vốn là hái sở trường của từng nhà. Cho nên mấy thứ này vẫn rất hữu dụng.
Lý Tô xuất động mọi người, mất rất nhiều thời gian mới phân loại sửa sang, cất những thứ đó vào trong bảo khố gia tộc.
Bảo khố gia tộc không chỉ một cái mà là rất nhiều cái.
Bảo khố cho Tiên Nhân trở xuống, người quản lý là Ninh Hiểu Vũ.
Bảo khố khác nhau người quản lý khác nhau, gia tộc hậu đại nhận tài nguyên theo chế độ. Hậu đại càng ưu tú thì có thể lấy được nhiều tài nguyên hơn.
Bảo khố lớn nhất trong tay Lý Tô, tài nguyên của chúng nữ nhân của hắn là do hắn tự mình phân phối, tránh cho sinh ra mâu thuẫn. Tuy là khả năng này cực thấp.
Cả gia tộc vận hành cực kỳ tốt.
Cũng không có tình huống tranh quyền đoạt lợi, hục hặc với nhau như gia tộc khác.
Sau khi kiểm kê thu hoạch, ngày này, Lý Tô lấy cái hộp niêm phong thiếu nữ ra. Sau đó, hắn dùng phương pháp ghi lại trong bia đá khiến cho thiếu nữ tỉnh lại.
Thiếu nữ ngủ say quá lâu, sau khi tỉnh dậy thì đã qua nhiều năm, còn đang ngẩn người. Thực lực của nàng cũng không mạnh, tương đương với Luyện Hư.
Mạnh. . . nói không chừng sẽ chạy không thoát.
Chỉ là một Luyện Hư, những "đại khủng bố" đó chướng mắt.
Nếu như thành tiên. . . thì là thuốc bổ không tệ với "đại khủng bố".
Được người của thế giới đó niêm phong không biết bao nhiêu năm, thiếu nữ này cũng vô cùng đặc thù. Thủ đoạn niêm phong bình thường không thể niêm phong vô hạn.
ví dụ như những Luyện Hư ngủ say ở Thương Lam Vực, bọn họ không ngủ say vô hạn, chỉ là đối với tu sĩ thì là thời gian dài dằng dặc mà thôi. Dùng thủ đoạn của Thương Lam Vực, Luyện Hư bình thường ngủ say vài chục vạn năm, khả năng đánh thức tương đối nhỏ.
Ngủ say trăm vạn năm trở lên thì gần như khó có thể tỉnh lại. Thời gian của Hợp Thể sẽ càng dài nhưng cũng có hạn.
Thiếu nữ này ngủ say không biết bao nhiêu năm, sợ là nghìn vạn năm, trăm triệu năm. Thủ đoạn như vậy cực kỳ hiếm.
Mười năm sau, trong mắt thiếu nữ có thần thái. Sau đó, thần thái không ngừng tăng nhanh.
Hẳn là nàng khôi phục trí nhớ. Sau đó, nàng thấy Lý Tô.
Lý Tô nở một nụ cười nói: "Ngươi đã tỉnh?"
Hắn cười khiến cho thiếu nữ cảm thấy thân thiết hơn.
"Ta. . . ta ngủ bao lâu?'
Nàng lên tiếng, tiếng nói có chút khàn. Đây là phản ứng bình thường khi ngủ quá lâu.
"Không biết, chắc là rất nhiều năm."
Lý Tô nói.
Thiếu nữ trầm mặc, nhớ lại nhiều ký ức hơn. Lại qua mấy năm, nàng khôi phục bình thường.
"Cám ơn ngươi."
Sau đó, thiếu nữ đứng lên, tay để ở trước ngực, hành lễ với Lý Tô.
"Không cần khách khí, nơi này là tiên giới, bây giờ ngươi rất an toàn, có thể yên tâm tu luyện."
Lý Tô nói.
"Tiên giới?"
Trong mắt thiếu nữ lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Tới, ta dẫn ngươi đi xem."
Lý Tô tâm niệm vừa động, dẫn thiếu nữ đi tới chỗ cao trong Thần Châu Thiên. Từ chỗ này nhìn xuống có thể quan sát được toàn bộ tiên giới đại địa.
Tiên giới thập trọng, không phải là chồng lên nhau đơn giản như vậy.
Từ bất kỳ một trọng thiên nào nhìn lên thì đều có thể nhìn thấy mặt trời và mặt trăng. Hơn nữa thử nhìn được không phải là hình chiếu mà là mặt trời và mặt trăng thật. Chuyện này liên quan tới quy tắc không gian cực kỳ phức tạp.
Thiếu nữ đưa mắt nhìn về phía tiên giới đại địa bao la.
Nàng cũng cảm nhận được thiên địa nguyên khí cực kỳ dư dã ở trong thiên địa thiên giới. Đây là một thế giới mạnh mẽ hơn thế giới của nàng không biết bao nhiêu lần.