Những ma tu sát nhân luyện đan tu luyện sẽ không có chỗ tốt này.
Còn có một chút linh vực đặc thù, trời sinh thích hợp cho yêu thú trưởng thành thì được Lý Tô chia cho Yêu Tiên Giới. Cũng có một chút linh vực nhân yêu ở lộn xộn, săn giết nhau, linh vực như thế này Lý Tô cũng không có mạnh mẽ tách ra. Có một ít linh vực cách sinh tồn có chút nghiêm khắc, Lý Tô cũng không có cố gắng thay đổi.
Hắn cải biến rất nhiều linh vực chủ yếu là từ đại thể, đại cục. Mỗi một cái linh vực có tình huống cụ thể không giống nhau.
Lý Tô thông qua thời gian dài dẫn đạo, có thể khiến cho những linh vực này trở nên đến tốt hơn. Nhưng sửa đổi như thế này cũng không thể một lần là xong.
Cũng rất khó một lần là tốt lên.
Giống như các Thánh Nhân đều thường sáng tạo công pháp trụ cột tốt hơn, sau đó phổ cập đến rất nhiều linh vực. Thế nhưng những công pháp này, có chút chưa chắc sẽ lưu truyền ra.
Thậm chí sẽ bị một ít tu sĩ lũng đoạn.
Quỹ thời gian của các Thánh Nhân không giống như phàm nhân. So với tu sĩ phổ thông cũng không giống.
Muốn bọn họ lúc nào cũng quan tâm những linh vực này thì lãng phí.
Các Thánh Nhân tùy tiện bế quan một lần thì đã không biết bao nhiêu vạn năm, linh vực thay đổi không biết bao nhiêu lần. Cho nên cho dù là các Thánh Nhân cũng chỉ dẫn đạo từ đại cục.
Đa số là thuận theo thiên đạo.
Bằng không, bọn họ cũng không thể mỗi ngày nhìn chằm chằm từng cái linh vực?
Thời gian trôi qua.
Theo thời gian trôi qua, Lý gia đang không ngừng mạnh mẽ. Thỉnh thoảng có người chứng đạo Đại La...
Ở trong tiên giới có thêm một tòa tiên thành mới.
Thần Châu Thành.
Tòa tiên thành này là chỗ ở của Tiên Nhân Đại La trở lên của Lý gia, cũng là nơi tiếp dẫn tu sĩ từ linh vực phi thăng lên. Thông đạo phi thăng của Thương Lan Vực cũng được đưa vào trong tiên thành này.
Những tu sĩ phi thăng này đa số là đời sau của Lý Tô. Nữ nhân của Lý Tô cũng không ngừng tăng nhanh.
Ngày này, Lý Tô lại đi tới Nguyệt Tiên Giới một lần nữa. Rốt cuộc Nguyệt Thần cũng thành Chuẩn Thánh.
Nàng dùng thời gian không tính là quá lâu.
Lần này Lý Tô đến là do nàng mời.
"Nguyệt Thần, chúc mừng ngươi."
Lý Tô nói.
"Cảm ơn Đế Chủ."
Nguyệt Thần cúi đầu, khẽ nói.
"Đế Chủ, Uyển Nguyệt. . ."
Sau đó, nàng đỏ mặt, chuẩn bị bày tỏ tâm ý của mình với Lý Tô. Nhưng mới nói mấy chữ, Nguyệt Thần nói không được nữa.
Mặt của nàng đã hồng đến cổ.
Lý Tô đã hiểu tâm ý của nàng.
Vì vậy.
Sau khi chia tay Lý Tô chừng hơn hai chục triệu năm, Nguyệt Thần cũng thành nữ nhân của Lý Tô. Đêm này, Nguyệt Thần thanh lệ vô song tiếp nhận Lý Tô nhiệt tình cày cấy.
Thời gian trôi qua.
Lý Tô lại trở nên nhàn nhã tràn đầy lạc thú.
Sau khi Nguyệt Thần trở thành nữ nhân của Lý Tô, các nữ tiên trong Nguyệt Tiên Giới cũng lục tục không ngừng trở thành nữ nhân của Lý Tô. Còn Băng Mộng Tiên Tử từ Thương Lan Vực phi thăng thì sớm đã trở thành nữ nhân của Lý Tô.
Một năm rồi lại một năm.
Tam giới đang không ngừng phồn vinh.
Lại qua hơn mười triệu năm, ngày này, trong Ma Tiên Giới, Lý Ngữ Yên chứng đạo thành thánh.
Thành một Ma Thánh.
Nàng là khuê nữ ma tu đầu tiên chứng đạo thành thánh của Lý Tô.
Ngày này, Lý Tô cố ý đi tới Ma Tiên Giới, chúc mừng nàng. Sau đó, Lý Tô đi tới chỗ ở của một Ma Thánh.
"Đế Chủ."
Ma Thánh này là một nữ. Tên là Liễu Giảo.
"Ngẩng đầu lên."
Lý Tô nói.
Liễu Giảo khẽ cắn môi, ngẩn đầu lên.
Lý Tô quan sát nàng.
Môi đỏ mọng, vô cùng kiều mị.
Thân là Ma Thánh, nàng không cần lấy sắc làm vui cho người. Nhưng đối mặt Lý Tô, rốt cuộc nàng quyết định thỏa hiệp. Bởi vì, nàng nghe đồn về Lý gia.
Trở thành nữ nhân của Lý Tô thì có thể tu luyện mau hơn, cũng có thể được Lý Tô toàn lực trợ giúp. Nàng có thể thành Ma Thánh đã không dễ.
Nhưng vô số năm qua nàng không thể tiến thêm một bước.
Đến cảnh giới Thánh Nhân, tiến thêm một bước cũng không dễ. Bây giờ nàng nhìn thấy hy vọng.
Nếu như Lý Tô vẫn là Thánh Nhân, chưa chắc nàng sẽ có quyết định này.
Nhưng Lý Tô đã chứng đạo đại đạo, trở thành Đế Chủ duy nhất trong tam giới. Cho nên nàng mới quyết định.
Lý Tô đưa tay đặt ở trên càm của nàng.
Động tác này, từ khi nàng một đường lớn lên đến giờ không có người nào dám làm như vậy. Nàng có thể thành tựu Ma Thán, đoạn đường này cũng tắm máu giết ra.
Nhưng bây giờ nàng cũng không có tức giận.
Ngược lại duỗi thẳng cái cổ thon dài trắng như tuyết, làm cho dáng người của mình trở nên cao ngất. Trong số nữ nhân của Lý Tô, Thánh Nhân cũng không chỉ một.
Cũng có tồn tại đã từng là Tiên Đế như Cổ Đế. Nhưng mà Liễu Giảo đẹp theo phong cách riêng. Có một loại mỹ cảm cuồng dã lại độc cụ mị hoặc.
Lý Tô thưởng thức một hồi, tỉ mỉ thưởng thức môi của nàng. Sau đó, là… của nàng. . . .