Nhưng bây giờ tiên giới trở nên cường thịnh xưa nay chưa từng có, sau đó bắt đầu suy yếu! Chuyện này không hợp với lẽ thường.
"Vật cực tất phản, thịnh thì tất suy, tại sao sẽ như vậy?"
Một Thánh Nhân tự lẩm bẩm.
Hắn cũng xem không rõ.
Lý Tô đứng ở chỗ cao trong thế giới, nhìn bọn họ thảo luận, cũng không nói lời nào.
"Ngươi nói đúng, có lẽ trước đây trong biển hỗn độn luôn chỉ có một thế giới lớn mạnh, cho nên thế giới suy bại mới bị coi thành thời đại suy bại."
Bên người hắn, Cổ Đế khẽ nói.
Ánh mắt Cổ Đế không nằm ở bất kỳ một thế giới nào mà là ở chư thiên vạn giới.
Trước đây vì "Đại khủng thông bố" hung hăng ngang ngược, một thời đại, trong biển hỗn độn chỉ có một thế giới có thể lớn mạnh. Hoặc có lẽ là thế giới này lớn mạnh mới mở ra một cái thời đại hoàn toàn mới.
Các "Đại khủng bố" cũng sẽ chăn heo.
Rất nhiều thời đại, các đại khủng bố đều âm thầm chờ, nếu như thời đại đến đỉnh phong thì sẽ xông lên thu gặt. Cho nên thế giới thay đổi chính là thời đại thay đổi.
Nhưng mà có một vấn đề là nếu là chăn heo thì tại sao không nuôi nhiều thêm? Lý Tô trầm ngâm một chút, tiến vào Sơn Hà Đồ.
Bên trong này là nơi hắn kim ốc tàng kiều, giấu mấy nữ "Đại khủng bố". Các nàng cần ngủ say trong thời gian dài.
Trong đó có ba người đã bị Lý Tô dọn dẹp dễ bảo, nhưng có mấy người còn không có khuất phục. Đặc biệt là đại khủng bố Chuẩn Đế.
Mặc dù không có khuất phục nhưng Lý Tô cũng không để ý, mỗi khi nhớ tới thì tới khi dễ một phen.
"Nói cho ta biết, tại sao các ngươi không nuôi nhiều thế giới lớn lên?"
Lý Tô đi tới trước một "Đại khủng bố" đã khuất phục, tỉnh nàng lại, hỏi.
"Thế giới nào lớn lên không phải là chúng ta có thể quyết định, nhưng có một quy luật là nếu như một thời đại chỉ có một thế giới thì thời đại đó sẽ thay đổi nhanh hơn."
"Đại khủng bố" nói.
Lý Tô lại hỏi: "Các ngươi thu cắt nhiều thế giới thì không phải là có thể thu được càng nhiều chỗ tốt hơn sao?"
"Đúng là có thể thu được nhiều chỗ tốt hơn nhưng chúng ta muốn tiến thêm một bước ở Ác Quỷ Đạo hơn, so với thu gặt thế giới, làm cho thời đại thay đổi thì làm như vậy lấy được chỗ tốt càng lớn hơn."
"Hơn nữa, nếu để cho càng nhiều thế giới lớn lên, rất có thể sẽ trưởng thành đến một cục diện chúng ta không cách nào khống chế, sinh ra vô số cường giả, tựa như bây giờ."
"Đại khủng bố” này rất thành thật.
"Tại sao thời đại thay đổi thì các ngươi lấy được chỗ tốt càng lớn?"
Lý Tô hỏi.
"Đại khủng bố" này há miệng, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng, nàng không nói ra.
"Không thể nói."
Nàng nói. .
Lý Tô cũng không có ép hỏi "Đại khủng bố" này.
Không thể nói cũng không phải là nàng không muốn nói.
Phỏng chừng có liên quan đến Ác Quỷ Đạo, nếu nàng nói, có thể Ác Quỷ Đạo sẽ bỏ nàng đi. Hắn phải tìm ra nguyên nhân tam giới suy thoái trước.
Trong thời gian kế tiếp, Lý Tô ở trong tiên giới cùng tìm kiếm nguyên nhân với rất nhiều Thánh Nhân Lý gia, Đại Đạo Thánh Nhân, Cổ Đế.
Những Thánh Nhân khác trong tam giới cũng vô cùng phối hợp.
Lý Tô kêu bọn họ làm cái gì thì bọn họ làm cái đó.
Toàn bộ Tiên Nhân tiên giới cũng cực kỳ nghe chỉ huy, Lý Tô muốn bọn họ đình chỉ tu luyện trăm vạn năm, bọn họ cũng sẽ ngoan ngoãn đình chỉ, như vậy, dùng mấy ngàn năm, Lý Tô có manh mối.
Ngày này.
Ý chí Lý Tô tiến vào trong bổn nguyên hải tiên giới.
Tiên giới bổn nguyên hải vô cùng hùng hậu, mỗi ngày đều trở nên hùng hậu hơn, nhưng lại không bổ sung cho thế giới nữa.
Ý chí Lý Tô bỗng nhiên chấn động. Toàn bộ bổn nguyên hải đều gào lên.
"Tìm được ngươi."
Sau đó, ý chí Lý Tô đánh mạnh về phía một phương hướng. Nơi đó, một ý chí khổng lồ bị Lý Tô ép ra.
Dưới ý chí của Lý Tô, ý chí cực kỳ đáng sợ, cực kỳ to lớn, ngay cả Tiên Đế cũng không thể phát hiện, cũng không thể đối kháng này run lên.
"Thì ra là thế."
Ý chí của Cổ Đế xuất hiện.
Ý chí của rất nhiều Đại Đạo Thánh Nhân cũng xuất hiện. Tìm được nguyên nhân thế giới suy thoái rồi.
Thế giới ý chí. . . sinh ra ý thức!
Đây là căn nguyên.
Thiên địa bất nhan, di vạn vật vi so cẩu, những lời này là nói thiên vô tình và lạnh nhạt. Thiên, có thể xem thành thế giới ý chi.
Thế nhưng, thiên vo tinh và lạnh nhạt cũng không phải là tâm tình, mà là thiên lấy thái độ giống nhau đối đãi vạn sự vạn vật, thiên địa chúng sinh. Trên thực tế, thiên bảo trì trạng thái như vậy là tốt nhất.
Dựa theo thien địa vận hành pháp tắc, quy tắc mà vận chuyển, cho dù là Thánh Nhân cũng không thể can dự vào sự vận chuyển của thiên đạo quá nhiều. Sợ nhất là thiên trở nên “hữu tình”.
Bây giờ thiên trở nên "hữu tình".
Nó sinh ra ý thức.