Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh

Chương 30

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


- Đừng khóc.

Anh tốt bụng dỗ dành.

- Có lẽ em đã hiểu vấn đề của mình.

Hiện tại Tôi đang đi công tác khi nào về sẽ liên hệ với
em.

Cảnh Tử Sâm đổi cách xưng hô khiến Tô Nhược chưa bắt kịp lại nghe anh thì thào bảo Cô đừng khóc nghe như lời tâm tình thương xót của người yêu nhưng đâu ai biết đó là lời của ma quỷ.

- Em nhớ rõ nếu em muốn công ty em tham gia vụ này tôi cũng rất hoan nghênh nhưng lại không bảo đảm được những tấm ảnh này có lan rộng hay không ?
- Anh...!
- Được rồi tôi phải họp , chờ Tôi về ..

Câu nói cuối nhẹ nhàng chẳng khác nào họ đang là tình nhân.Nói rồi anh nhanh chóng tắt máy để lại Tô Nhược thần thờ ngã quỵ xuống sàn.

Cô mở lại lịch sử tin nhắn gửi đi của mình để rồi chết lặng.

Có rất nhiều hình ảnh nóng bỏng của cô, còn có cả clip quay lúc cô ngủ , cô xoay người mỗi từng động tác khiến người ta hít thở không thông chỉ sợ chiếc chăn mỏng manh kia không
khéo lại bị rơi xuống..

.


Nực cười nhất tất cả những thứ này đều nằm trong danh sách tin nhắn do chính số điện thoại của cô gửi đi vào số Cảnh Tử Sâm..

Hành động này rõ ràng không cho cô đường lui , mỗi chứng cứ đều bất lợi cho chính cô.

Với lại thế giới này ai sẽ tin một Chủ Tịch Cảnh Thị đạo mạo xuất chúng kia lại làm ra những trò b3nh hoạn như thế này.

Người đàn ông này trở mặt rất nhanh mỗi câu từ của anh như dao kiếm sắc nhọn chỉ cần có không thuận theo , rất nhanh sẽ bị ngàn vạn xuyên kim chết một cách tức tưởi..

- Tiểu Nhược , em có trong đó không ?
Tiếng gọi của Henry làm Tô Nhược hoảng hốt ,giống như mình vừa làm chuyện gì sai trái.

Cô vội lau nước mắt , vỗ vỗ lấy mặt cho tỉnh táo hơn hẳn.

Mới vội đi ra mở cửa cho Henry.

- Em đây ...!
Cửa mở ra , Henry tin ý phát hiện sắc mặt của Tô Nhược khác thường, đôi mắt còn ửng hồng nhìn qua liền biết mới khóc.

Anh ta kéo tay Tô Nhược..

- Đã xảy ra chuyện gì sao ? Sao sắc mặt em kém thế ?
Tô Nhược cười gượng..

- Em nhớ mẹ nên mới gọi về cho bà.

- Thật sao ?
Henry nghi ngờ hỏi lại, vì ít khi nào Tô Nhược nhắc đến gia đình của mình..

Tô Nhược sợ bị anh ta vặn vẹo lung tung nên kéo tay Henry đi ra.

- Thật mà , lâu rồi không gặp nên có chút xúc động.

Henry vài ngày tới chưa có lịch , em sẽ về nhà một chuyến.

Henry nhìn cô có chút nghiền ngẫm khi thấy Tô Nhược thật sự không có chuyện gì.

Anh ta gật đầu.

- Được rồi khi nào em về anh chuẩn bị vé máy bay.

- Không cần , em đã đặt rồi.

- Được khi nào bay ?
- Ngày mai em sẽ bay luôn ..

Henry cứ cảm thấy có gì không đúng nhưng lại không rõ có điểm gì sai.

- Gấp thế à ?
- Vâng, thời gian rảnh phải tranh thủ một chút.

Thu dọn túi xách đưa cho

này..


Bình Luận (0)
Comment