Trọng Lai

Chương 21



Để Abraxas đi Đức cũng không phải không có lý do.

Vợ của Abraxas, phu nhân Malfoy quá cố là con gái nhà Heinhill danh giá nước Đức.

Vì nguyên nhân này, Abraxas hiểu biết tình hình nơi đó rõ hơn so với các Tử Thần Thực Tử  khác.

Lấy lý do như vậy, Voldemort hoàn mỹ đá Abraxas sang Đức.
Y đứng trên đất người mà buồn rầu vạn phần, nghĩ mình điên rồi mới chịu đến đây.


Chúa tể Hắc ám đệ nhất ra khỏi ngục giam do chính mình kiến tạo, tại sao còn chưa rõ, cả nước Đức hoang mang rối nùi một cục, y lại chưa từng liên hệ với Grindelwald bao giờ, thực sự không biết vị chúa tể này tính tình ra sao.
Vì y bí mật đến đây, nên Abraxas cũng không tới thăm nhà Heinhill, mà về thẳng biệt thự Malfoy xây cất tại Đức, nghỉ ngơi chốc lát rồi viết một phong thư gửi Gellert Grindelwald.
Thời gian cấp bách, Abraxas còn muốn chạy về tham dự lễ đính hôn của Lucius.

Mà đối phương cũng không để y đợi lâu, thư của y vừa đi một tiếng đã có hồi âm, nói buổi chiều ngày mai y có thể đến chỗ Grindelwald gặp mặt.

Abraxas tuy kinh ngạc vì thái độ dễ dãi của đối phương nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ chuẩn bị chút cho cuộc gặp gỡ hôm sau.
Cùng lúc đó, Anh quốc, dinh thự Slytherin.

Voldemort, Lucius.
Lucius đã ngồi đây gần một tiếng đồng hồ.

Y đột nhiên nhận được thư của Voldemort, nói hãy đến dinh thự Slytherin, có chuyện quan trọng muốn bàn.

Có điều gần cả tiếng trôi qua, hai người chỉ ngồi yên như vậy, không nói năng gì cả.
Lucius dần mất kiên nhẫn, y ho nhẹ một tiếng, hỏi, “Chúa tể, không biết ngài có chuyện gì muốn nói?”
Từ khoảnh khắc Lucius bước chân vào đây, Voldemort đã không dời mắt mình lấy một giây.

Hắn ngẩn người nhìn chằm chằm thiếu niên xinh đẹp trước mặt, bất tri bất giác chìm vào hồi ức, phải đến lúc Lucius cất tiếng hắn mới hoàn hồn lại.
Voldemort hơi xấu hổ dời mắt đi, nghĩ một lúc mới nói, “Ừ, Lucius, nghe nói tuần sau em đính hôn.


Cô gái nhà Black kia ta cũng từng gặp qua, em thấy cô ta thực sự hợp với em sao?”
Lucius nhướn mày, cười nói, “Đương nhiên, hai nhà đều là quý tộc ngang nhau, hơn nữa Narcissa cũng tốt lắm.

Hôn lễ này còn không phải do ngài quyết định ư?”
Voldemort thầm nguyền rủa Abraxas một trận, nhưng vẫn giữ vẻ nghiêm túc, “Lucius, ta nghĩ em hiểu lầm rồi.

Hôn sự này không phải ý của ta.

Ta cũng bị cha em qua mặt thôi.”
Lucius kinh ngạc không dám tin, nhưng nghĩ lại thì, nếu cha biết tình cảm của mình đối với Voldemort, cũng không phải sẽ không làm chuyện như vậy, tuy giờ y đã biết mình hiểu lầm Voldemort, nhưng thế thì có nghĩa lý gì đâu? Hết thảy đều quá muộn rồi, Lucius thầm cười khổ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh.

“Nên?”
“Nên, em có thể, có thể hủy bỏ hôn ước không?” Voldemort cẩn thận chú ý biểu cảm trên mặt Lucius, không chịu bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Trái tim Lucius co thắt lại trong tích tắc, y thậm chí còn cho là Voldemort yêu mình.

Nhưng chỉ chớp mắt một cái, Lucius đã lạnh nhạt cười nói, “Chúa tể đang đùa ư? Tuần sau đã làm lễ rồi.

Lại nói, sao tôi lại phải hủy bỏ hôn ước?”

Voldemort nhìn vẻ mặt tự nhiên của y, không khỏi có hơi thất vọng nhắm mắt lại, nhưng chỉ hơi thất vọng mà thôi, hỏi như vậy chẳng qua để biết suy nghĩ của y, chứ thứ mà Voldemort đã muốn nhất định sẽ chiếm được.
Hắn thở dài, “Lucius, ta vốn không nghĩ như vậy, nếu em nguyện ý, ta căn bản chẳng cần ra tay.” Vừa dứt lời, Lucius còn đang kinh ngạc đột ngột biến mất.
Một tuần sau, Abraxas vừa từ Đức về đã thấy tờ Nhật Báo Tiên Tri giật cái tít làm y muốn ngất xỉu tại chỗ: “Quý tử Malfoy mất tích trước hôn lễ, có kẻ giở trò hay cố ý đào hôn?”
Hàng loạt thư tín các loại hỏi thăm, an ủi, lẫn chất vấn từ nhà Black ùn ùn đổ tới, khiến vị quý tộc vốn đã sức cùng lực kiệt sau khi bị Chúa tể Hắc ám ở Đức hành hạ hoàn toàn sụp đổ.
Vất vả lắm y mới xử lý mọi chuyện tạm ổn, rồi từ miệng gia tinh mới biết hôm ấy Lucius sau khi đến dinh thự Slytherin mới mất tích, Abraxas liền cầm đũa phép, khí thế như vũ bão xông vào dinh thự kia.
Lúc này Voldemort còn đang nhàn nhã ngồi uống hồng trà, Abraxas tới hắn có biết, nhưng hắn không ngờ theo đó là hàng loạt thần chú ào ào vọt qua, đến khi có một bùa độc lao ra, Voldemort rốt cuộc mới rút đũa phép, trấn tĩnh lại Abraxas đang điên cuồng tấn công hắn.
Abraxas vẫn tỉnh táo như thường, chỉ là quá mức giận dữ, thấy Voldemort rút đũa ra mới sực nhớ, người này không chỉ là bạn mình, mà còn có pháp lực cao cường, là Chúa tể Hắc ám trên bao người khác.
“Abraxas, có chuyện gì?” Voldemort vờ như cái gì cũng không biết, hỏi.
Abraxas cười gằn, cũng không thèm nhìn Voldemort, xà trượng trong tay lại có xu hướng nhấc lên, “Chuyện gì à? Chúa tể, ngài không phải rõ hơn ai hết sao?”
“A? Về Lucius ư?” Voldemort tỏ vẻ vô tội hỏi lại.
“Còn có thể là gì khác? Chúa tể, tôi hy vọng ngài có thể cảm thông cho bề tôi lao đao cực khổ xứ Đức, đừng kích thích tôi thêm nữa.”
Voldemort tự mình rót một tách hồng trà cho Abraxas, cười khẽ, “Chỉ sợ anh ở Đức cũng có chút thu hoạch rồi đi?” Thấy mặt y biến sắc, Voldemort nói tiếp, “Chuyện của Lucius ta thật sự không biết.

Ta xin lỗi, Abraxas, anh từ Đức về còn chưa được nghỉ ngơi, không phải anh nói mình mệt chết rồi sao, nên về nhà thư thả mới phải.”
Nhìn biểu cảm lạnh nhạt điềm tĩnh của Voldemort, Abraxas biết hôm nay sẽ chẳng thu được kết quả gì, “Tôi sẽ không để yên đâu.” Để lại những lời này, Abraxas cầm Khóa cảng bỏ đi..


Bình Luận (0)
Comment