Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Chương 59

Trải qua một tháng trên biển, thù lao của đám Đường Á rốt cục cũng tới tay. Sau này biết được lí do, tự nhiên khác hẳn như khi còn mò mẫm, hơn nữa từ sau mạt thế nước Z vẫn luôn nghiên cứu vấn đề này, cho nên sau khi ở nước R lấy xong hàng mẫu cùng tư liệu, rất nhanh liền nghiên cứu ra vắc-xin phòng bện giống như hàng mẫu, chỉ là còn chưa làm ra nhiều.

Mặt khác, loại này chỉ có thể sử dụng hiệu quả khi mới bị tang thi cắn 30 phút, hơn nữa, hiệu suất thành công chỉ có 12.5% — đây là con số sau khi đã đề cao. Đồng thời, nên vắc-xin phòng bệnh hiệu quả không thể kéo dài, nói cách khác, nếu một người sau khi bị tang thi cắn may mắn chạy thoát, trong vòng 30 phút tiêm vào vắc-xin phòng bệnh hơn nữa trở thành người may mắn nằm trong 12.5%, nhưng lần sau nều bị cắn người đó vẫn phải tiêm thêm một lần hơn nữa còn phải cầu nguyện chính mình lại may mắn tránh thoát lưỡi hái Tử Thần.

Nghe thì thật sự có chút yếu, nhưng đối với những kẻ thân đã ở bờ vực, chỉ cần có thể gia tăng sự sống thì cho dù là cây cỏ cũng là thứ trân quý. Loại vắc-xin phòng bệnh này được mệnh danh là “S1”, “S” tuy rằng giống tên virus từ tang thi, nhưng ở trong này nó có ý nghĩa khác — Save, cứu vớt.

Đường Á cầm ống nghiệm ướp lạnh dài bằng bàn tay, rộng cỡ hai ngón tay, cảm giác vất vả tạo ra vắc-xin phòng bệnh nhưng thật sự tác dụng không lớn — vấn đề lớn nhất chính là S1 là loại vắc-xin phòng bệnh cần phải ướp lạnh dưới 0℃ mới không bị biến chất, bởi vì virus S hoạt tính thật lớn, nên vắc-xin phòng bệnh cũng phải như thế, trong một tháng không sử dụng, liền không thể dùng nữa. Có điều đối với Đường Á mà nói, vấn đề lớn nhất ngược lại không phải chuyện này, trong không gian của cậu có thể để đồ vật vào mà vẫn bảo trì tại trạng thái ban đầu.

Thứ khiến cậu không yên tâm đó là xác xuất, bất luận cao thấp, tuy rằng thông thường chỉ cần bị cắn là bị xem như tử vong, nay lại có thêm một tia hy vọng. Đối với một người mà nói, chỉ cần không phải 100% xác xuất thành công, 99.9% hay 12.5% cũng không mấy khác biệt, cho dù xác xuất cao tới 99.9% thì vẫn có khả năng họ sẽ trở thành 0.1% còn lại — sống hay là chết, năm mươi năm mươi mà thôi.

Nhìn biểu tình của các đội viên vừa vui vừa ưu sầu, Đường Á có chút chần chờ có nên hay không yêu cầu bảo quản vắc-xin thay họ: Có thể không lo lắng về thời gian có hiệu quả của vắc-xin là chuyện tốt, nhưng nếu bọn họ bị thương nhưng cậu không thể trong vòng 30 phút tiêm vào trong người…… Ngược lại cậu sẽ hại chết bọn họ.

Khi vừa ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt thiếu niên đang nhìn xuống, Đường Á có chút mất tự nhiên cúi đầu, bên trong căn cứ phát sinh chuyện một tổ đội không tiếng động biến mất, cậu đương nhiên cũng biết với hành tung Đường Ngao thì không khó để đoán ra hung thủ là ai, tuy rằng cậu không biết tại sao lại trêu chọc đoàn đội kia đến mức bọn họ muốn giết cậu, nhưng chuyện đó đã bị Đường Ngao giải quyết quá mức sạch sẽ, chính cậu gần đây cũng không gặp phải nguy hiểm, Đường Á nghĩ: Chuyện này cứ xem như cho qua.

Khiến cậu cảm thấy thẹn thùng là bởi vì ngày đó không biết cậu xúc động như thế nào, sống chết cũng đòi ôm Đường Ngao ngủ một đêm! Đường Ngao đương nhiên sẽ không cười cậu, nhưng từ lần đó trở đi, mỗi lần chống lại ánh mắt đen thuần của thiếu niên, Đường Á liền sẽ nhịn không được nghĩ đến đến vấn đề chưa có đáp án: Mối liên hệ giữa cậu và Đường ngao cùng sự ràng buộc rốt cuộc là cái gì?

Trực giác nhạy cảm nói cho cậu biết, kỳ thật cậu cách đáp án chỉ còn có một lớp giấy, nhưng lớp giấy này…… Cậu có chút không dám đụng vào, không muốn đâm thủng.

Không hề nghĩ nhiều, trong mắt thiếu niên vĩnh viễn là tín nhiệm không thay đổi, khiến cho Đường Á quyết tâm chặt đứt sự lo lắng: Cứ nói đi, dù sao cũng không phải mình nói bọn họ liền nghe, quyền lựa chọn vẫn là do họ quyết định, cậu chỉ là làm trong khả năng của mình.

“Hình Bằng An, tôi có biện pháp kéo dài thời gian vắc-xin giữ nguyên chất lượng.” Lời cậu vừa nói ra, xác thực khiến mọi người giật mình không ít nhưng lập tức nghĩ đến quan hệ giữa cậu cùng Quý Chính Vân thì họ lại bình thường trở lại: Có lẽ ý của cậu có thể bảo đảm chất lượng là vì nhờ Quý Chính Vân đổi mới vắc-xin phòng bệnh… như vậy có thể kéo dài thời gian. Nhưng cậu cũng từng nói qua, cậu cùng vị quân nhân kia không quá mức thân thuộc, đổi mới vắc-xin cho Đường Á cùng Đường Ngao đã là điều phiền toái, cậu có ý tốt nhưng bọn họ hơn hơn hai mươi người sao có thể lợi dụng…… Hơn nữa, thường thì bọn họ hành động cũng không phải đều cùng một chỗ, nếu phân tổ hoặc tự do hành động thời điểm bị thương nhưng vắc-xin phòng bệnh không ở bên người phải làm sao?

“Hô, cám ơn cậu, Đường Á, có điều rất phiền toái, chúng tôi vẫn nên tự mình giữ thì hơn, như vậy sử dụng cũng tiện lợi.” Tuy rằng vắc-xin phòng bệnh mới rất có lực hấp dẫn, nhưng mọi người vẫn có thể nhịn xuống dụ hoặc này, cho nên Hình Bằng An đại diện tất cả lên tiếng.

Đường Á nghe được hai “phiền toái” thì có chút không hiểu, nhưng theo góc độ mọi người mà nghĩ liền hiểu bọn họ có ý gì, ở mạt thế địa vị của quân nhân được đề cao rất nhiều, Quý Chính Vân hẳn là có năng lực có được số lượng vắc-xin nhất định, cho nên nhờ ông ta thật sự là phương pháp đầu tiên, chỉ là Đường Á tuyệt đối sẽ không dùng cách đó, dù sao chính mình với ông ta trừ bỏ gặp mặt vài lần, đồng hành vài lần, kỳ thật cũng không có tình nghĩa thâm sâu gì, cậu sao có thể đi nhờ ông ta?

Nếu bị cự tuyệt , Đường Á cũng không kiên trì. Không gian bí mật không thể bại lộ, nếu mọi người không nghĩ như vậy, Đường Á ngược lại phải đau đầu giải thích vấn đề mình có thể bảo quản vắc-xin như thế nào.

Lúc trước rời bến cùng quân đội, người ngoài và Hunter có mấy trăm, nhưng một bộ phận bị cá mập báo thù, một bộ phận khác khi thuyền bị ngập thân thể rơi xuống nước… Có lẽ còn có rất nhiều nguyên nhân khác, tóm lại, cuối cùng thời điểm báo lại, bao gồm cả đám Đường Á, trên đưới chỉ còn một trăm. Tất cả họ đều nhận được thù lao là vắc-xin phòng bệnh. Hunter đều là cư dân tầng thứ hai, cho nên tầng thứ hai nhất thời lại vui mừng, cũng có chút khẩn trương. Bởi vì trong đám Hunter, có người bị trộm mất vắc-xin.

Tuy rằng trong căn cứ có quân đội tuần tra, tầng thứ hai quản lý cũng rất nghiêm khắc, nhưng rốt cuộc không thể so với trước khi mạt thế, trong nhà cùng ở ngã tư đường đều có trang bị máy quay, thế nhưng vẫn có rất nhiều vụ trộm cướp không thể giải được, trong điều kiện thấp kém hiện nay liền càng không có khả năng điều tra. Một thời gian trước tập thể đoàn đội Dã lang bốc hơi cũng chìm vào quên lãng, không có ai truy cứu, không ai tra xét là nguyên nhân đầu tiên, nhưng mấy trăm người biến mất cũng không phải là việc nhỏ, hơn nữa hiện trường lưu lại vết máu chứng minh thứ họ gặp phải không phải là chuyện tốt.

Không biết nguyên nhân chân chính Dã lang biến mất, có người nhịn không được đoán: Nếu là báo thù rồi hủy thi diệt tích… Đây xem như là điều tốt nhất với họ rồi, nhưng nếu là vì chuyện khác tỷ như đội viên của Dã lang buổi tối ồn ào, bừa bãi? Nếu là nguyên nhân này gây nên, bọn họ liền có khả năng trở thành người biến mất kế tiếp ! Đây xác thực gợi ra một trận khủng hoảng không nhỏ trong căn cứ, cũng là lý do quân đội không thể gióng trống khua chiêng điều tra rõ sự thật, mà nguyên nhân chân chính là — bất luận bọn họ điều tra thế nào đều không có bất cứ chút manh mối để tìm ra chân tướng. Nói tóm lại, bọn họ chỉ đành biết khó mà lui.

Tra không ra kẻ trộm là ai, kẻ bị trộm chỉ biết than thở, tên trộm thì lo giấu kĩ đồ trộm được, kẻ không liên quan thì lo giữ đồ của mình cho kĩ. Nhất thời, không khí tầng thứ hai có chút khẩn trương. Chính phủ B thị lo cho an nguy của cả nước, sẽ không để ý mấy chuyện nhỏ này. Đem mắt chuyển hướng về phía Đông Nam B thị, phóng đại lên là có thể thấy rõ tình huống giằng co của hai phe.

Màn ảnh phóng đại có thể nhìn thấy tang thi đang vây quanh một khối đất cao, ở giữa là trí lực tang thi, chỉ là nó lúc này thoạt nhìn không tốt lắm: Sắc mặt trắng xanh trước sau như một, nhìn không ra biến hóa, chỉ là tóc tai luôn luôn chỉnh tề, quần áo ngay ngắn nay lại bị rối loạn, thấy không rõ biểu tình của nó, quần áo trên người cũng không được sạch sẽ, đầy vết rách bụi bẩn.

Đối diện nó, là quân đội hơn vạn người với hỏa lực cực mạnh, từ khi chính phủ B thị biết tang thi trí lực liền phỏng đoán bản lĩnh của nó, chuẩn bị các loại phương thức ứng đối, lập ra đội quân chuyên dùng để bắt giữ tang thi trí lực. Quân đội phần lớn chuẩn bị kĩ càng, mỗi một xe thiết giác hạng nặng đều trang bị mấy đài âm thanh cực lớn, số liệu biểu thị hiện chúng đang ở trạng thái hoạt động, nhưng tai người thường lại không nghe thấy thanh âm, chúng phát ra — là sóng âm. Chỉ là sóng âm này bị khống chế trong phạm vi nhất định, sẽ không gây ra ảnh hưởng tới con người, cùng lắm chỉ làm tâm tình có chút phiền muộn, quân nhân kỷ luật nghiêm khắc càng không có việc gì, ảnh hưởng đối với tang thi trí lực hiển nhiên lớn hơn, bởi vì trong không khí tràn ngập tạp âm, gây trở ngại nghiêm trọng cho nó trong việc khống chế tang thi bình thường.

Hai bên giằng co, ở giữa không ít di thể chiến sĩ, cũng có xác tang thi, quân đội lại vẫn chỉnh tề đợi mệnh, đám tang thi lại bị máu thịt mới dụ dỗ mà rục rịch.

“Oa ~” Tiếng khóc nỉ non của trẻ nhỏ đánh vỡ loại trạng thái này, phát ra âm thanh chính là Vượng Tử, bé được một binh sĩ ôm vào trong ngực, ngay từ đầu ngủ rất ngoan, sau khi tỉnh lại không đến một giây liền phát ra tiếng khóc kinh thiên động địa, dỗ thế nào cũng vô dụng — đám người lớn như họ cũng không biết cách dỗ a! Ai ngờ được tang thi lại mang theo trẻ nhỏ chứ! Tang thi sẽ nuôi trẻ con sao? Nó nuôi làm gì? Giống người nuôi heo nuôi lớn rồi ăn hay là nuôi để có người dưỡng lão? Tang thi sẽ già đi hả? Tang thi trí lực rốt cuộc tiến hóa bao nhiêu…

Bọn họ thân là quân nhân quốc gia, có thể không chút do dự nhắm ngay tang thi dữ tợn nguy hại nhân dân mà bắn, nhưng không thể xuống tay với một đứa trẻ vô tội. Lần đầu tiên đối mặt cùng tang thi trí lực, nhóm quân nhân cũng vô cùng kinh ngạc, bởi vì nó trừ bỏ có bề ngoài tang thi, động tác cùng ăn mặc ngược lại rất giống con người, liệu có phải nó vẫn có ký ức lúc trước? Hay là nó ăn nguyên châu cũng như ăn người nên đã không còn nhân tính?

Nói tóm lại phải bắt lấy nó, để các nhà khoa học nghiên cứu mới biết được.

Sau mạt thế, từ trường trái đất hỗn loạn, vệ tinh nhân tạo cùng mặt đất đã mất đi liên hệ, máy bay muốn dựa vào máy móc điện từ đều không thể sử dụng, không thể thông qua vệ tinh, hết thảy chỉ có thể dựa vào năng lực con người để quan sát tang thi trí lực, nhưng như vậy không chỉ hữu hạn, hơn nữa tùy thời đều có thể gặp phải nguy hiểm. Cho nên bên trên mới có thể trong một thời gian quan sát ngắn ngủn, liền ra lệnh chấp hành “kế hoạch bắt giữ”.

Tang thi trí lực ở chỗ cao thoạt nhìn bị thương không ít, lại chịu ảnh hưởng của âm thanh hỗn loạn, mức độ chấn áp cùng năng lực khống chế tang thi bình thường cũng giảm nhỏ — dường như nó cũng biết việc đó, cho nên mới đặt Vượng Tử ở chỗ tang thi bình thường không thể chạm đến, kết quả bị một sĩ binh phát hiện ôm xuống dưới — chính là thời cơ ra tay tốt nhất, bọn họ lần này có thể tìm đến nó cũng vây nó ở nơi này, đứa trẻ trong tay khiến nó dù bị thương nặng nhưng vẫn không chịu rời đi là nguyên nhân lớn nhất, lần sau sẽ không có vận khí tốt như vậy.

Đứa trẻ khóc khóc nỉ non khiến tang thi trí lực đứng không vững đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt nó đỏ hằn, dưới ánh sáng chiếu xuống như đang phản chiếu lại, bọn lính không hiểu được lửa giận phảng phất trong mắt nó, nhưng rõ ràng cảm nhận được phẫn nộ từ nó. Đôi mắt hằn đỏ xuyên qua vô số khẩu súng đang nhắm vào nó, dừng ở trên thân thể nhỏ bé của Vượng Tử, toát ra thần sắc phức tạp. Nó đột nhiên đứng thẳng thân mình, giơ cao cánh tay, giây phút tang thi trí lực xoay người, cánh tay đột nhiên hạ xuống!

“Ầm ! Ầm ! Ầm ! Ầm !” Tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên bốn phía, máu thịt bay tứ tung, ngay cả nhóm binh lính cách một khoảng cách đều nhịn không được xoay người tránh về phía sau, khói thuốc súng tràn ngập trong không khí, khói mờ che mắt tầm nhìn của con người. Tiếng nổ mạnh ngừng lại, một mảnh tĩnh mịch.

Xe chở nước phun hơi, khói dính nước bị hấp thụ dần dần lắng xuống, tầm nhìn nhanh chóng thấy rõ.

“Đi kiểm tra !”

“Vâng!”

Vừa mới bắn mấy phát đạn pháo tuy rằng uy lực lớn, nhưng bắn tại bốn phía của tang thi trí lực, nó hẳn chỉ có thể nhận đến chấn động của đạn pháo, dù sao nó chỉ là nỏ mạnh hết đà, lúc này nhất định có thể bắt được tang thi trí lực!

Quả nhiên, cả bốn phía là thân thể cùng tứ chi bị nổ văng, ở chính giữa thì thi thể tang thi vẫn còn đầy đủ hơn nhiều, ở trên cùng chính là trí lực tang thi. Binh lính thật cẩn thận tới gần, nhiều lần thử, phát hiện nó giống như đã triệt để chết đi, để ngừa vạn nhất, vẫn là dùng súng bắn xuyên qua đầu nó, lại đào ra nguyên châu, màu sắc so với tang thi bình thường đỏ đậm hơn rất nhiều — trước khi bắt giữ tang thi trí lực, căn cứ B thị lại bắt được hai tang thi sức mạnh, phát hiện trong đầu chúng nó có nguyên châu, chứng minh tang thi tiến hóa cũng có nguyên châu, mà lúc trước tang thi sức mạnh từ N thị đưa đến không có nguyên châu, có thể là không biết bị ai lấy đi trước — họ đã sớm chuẩn bị lọ đựng thi thể cùng nguyên châu, quân đội giải quyết mấy tang thi còn sót lại, bắt đầu trở về nhận mệnh lệnh.

Mà Vượng Tử trong tay binh lính khi tiếng nổ mạnh vang lên liền phát ra tiếng khóc lớn hơn nữa, có lẽ là đã nhận ra cái gì, có lẽ chỉ là bị tiếng nổ mạnh dọa đến, nó khóc lớn rồi lại thút thít khóc tiếp, dỗ thế nào cũng không ngừng, thẳng đến khi dần dần dùng hết sức lực, tiếng khóc chậm rãi giảm nhỏ, nó mới ngủ say.

____
Bình Luận (0)
Comment