Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 186 - Chương 186.

Chương 186. - Chương 186. -

Mỗi giờ đọc sách buổi sáng, giờ đọc sách buổi chiều và nửa giờ sau giờ học giờ đã trở thành thời gian để tập hát tập thể.

Hai tiết âm nhạc mỗi tuần cũng không làm gì khác, giáo viên âm nhạc kèm cả lớp tập hát tập thể.

Lâm Tiếu và các bạn trong lớp của chúng đều đang cố gắng bắt kịp và vượt qua các lớp 2/1, 2/2 và 2/3 đã bắt đầu luyện tập sớm hơn họ.

Lữ Tú Anh nghe xong bộ phim dài tập thú vị mà Lâm Tiếu kể, cảm thám: “Cô giáo chủ nhiệm Từ lớp các con tuổi còn trẻ mà thật lắm chiêu.”

Chiêu của cô giáo Từ khiến Lữ Tú Anh nghĩ đến mãi.

Nhân cuộc thi hát tập thể thiếu nhi, cô giáo Từ không nói nhiều đã đánh lừa học sinh tham gia ba bài kiểm tra nhỏ. Để có thể được luyện tập hát tập thể sớm hơn một chút, các học trò đã cực kỳ cố gắng làm bài, các học sinh có thành tích tốt trong lớp còn chủ động giúp các bạn có thành tích kém một kèm một.

Cuối cùng cũng bắt đầu luyện tập cho cuộc thi hát tập thể rồi, các học sinh đều vô cùng tích cực vì để có cơ hội luyện tập này bản thân mỗi bạn phải trả cái giá bằng ba lần làm bài kiểm tra mới giành lấy được.

Tóm lại, đối với việc luyện tập cuộc thi hát tập thể, không phải cô giáo Từ cầu xin học sinh thực hiện, mà là học sinh cầu xin cô giáo Từ cho tập luyện.

Cuộc thi hát tập thể vốn có thể khiến học sinh dao động và không hứng thú học tập, lại bị động thái của cô giáo Từ biến thành cơ hội để học sinh học tập chăm chỉ.

Lữ Tú Anh cảm thấy kết quả cuối cùng của cuộc thi hát tập thể chắc chắn sẽ không tồi, học sinh đứa nào đứa nấy cũng đều rất lo lắng.

Lâm Tiếu đi tắm còn hát nghêu ngao bài Con ốc xà cừ nhỏ trong phòng tắm nữa mà.

Lữ Tú Anh đã tắm trong nhà tắm công cộng nửa đời người rồi, bà chưa bao giờ thấy xấu hổ, dù sao ai cũng giống nhau, dưới màn nước bốc hơi đều nhìn không rõ.

Cho đến khi Lâm Tiếu nghêu ngao hát bài Con ốc xà cừ nhỏ trong phòng tắm, mọi người xung quanh đều nhìn họ, đây là lần đầu tiên Lữ Tú Anh thấy xấu hổ như vậy trong phòng tắm công cộng.

“Con im ngay, về nhà rồi hát sau.”

Lữ Tú Anh phát một cái vào mông Lâm Tiếu.

Hai ngày trước Tết thiếu nhi mùng 1 tháng 6, Lâm Tiếu liền tìm mẹ giúp mình, nhờ Lữ Tú Anh giặt và ủi áo sơ mi trắng và váy xanh đồng phục Đội Thiếu niên Tiền phong.

“Cô Từ bảo bọn con về nói với phụ huynh như thế.”

Lữ Tú Anh đã giặt và sấy khô đồng phục đội thiếu niên của Lâm Tiếu, gần như không có nếp nhăn trên đó, nhưng Lâm Tiếu vẫn nhờ mẹ giúp là một lượt: “Mẹ, mẹ vẫn chưa là nó. Cô giáo Từ nói nhất định phải là phẳng.”

“Được.” Thấy Lâm Tiếu nghiêm túc với cuộc thi hát tập thể này như vậy, Lữ Tú Anh phối hợp với cô chuẩn bị quần áo.

Nhưng bà không lấy bàn là điện ra, bàn là điện Lữ Tú Anh sử dụng không quen lắm, nếu không cẩn thận sẽ bị cháy một lỗ.

Nếu bây giờ đồng phục Đội Thiếu niên Tiền phong của Lâm Tiếu bị cháy một lỗ, Lâm Tiếu sẽ khóc mất.

Lữ Tú Anh lấy một chiếc lọ tráng men lớn, đổ nửa già cốc nước sôi vào rồi dùng chiếc lọ tráng men ấn xuống quần áo qua lại để là. Các nếp nhăn nhỏ ban đầu biến mất hoàn toàn sau khi được là nhiều lần bằng chiếc lọ sứ tráng men nóng.

Sáng hôm sau, Lâm Tiếu chỉ ăn bằng một nửa bữa sáng hàng ngày: “Cô giáo Từ dặn không nên ăn no, ăn no sẽ ảnh hưởng đến phát âm.”

Lữ Tú Anh không ép cô bé: “Được, buổi trưa con về sẽ nấu món gì ngon cho con.”

Cuộc thi hát tập thể chỉ diễn ra trong nửa ngày, Tết thiếu nhi mùng 1 tháng 6 được nghỉ nửa ngày, buổi trưa Lữ Tú Anh có thể đón Lâm Tiếu về nhà. Buổi trưa khi đợi Lâm Tiếu ở ngoài cổng trường, Lữ Tú Anh đã gặp Vương Nga.

Vương Nguyệt Nga hỏi: “Tú Anh, nghỉ hè con chuẩn bị đăng ký cho Tiếu Tiếu học lớp gì rồi?”

“Dạ!” Lữ Tú Anh ngơ ngác.

Học hè là gì Lữ Tú Anh hoàn toàn không có khái niệm này, Lâm Tiếu thường về quê, xem TV, chơi dây chun và bắt dế với bạn bè trong khu tập thể.

Lữ Tú Anh lịch sự hỏi: “Đông Đông đã đăng ký lớp học hè nào rồi ạ?”

Vương Nguyệt Nga nói: “Piano thì vẫn đang học, nghỉ hè bác lại đăng ký một lớp thư pháp, một lớp tính bằng bàn tính soroban.”

Lữ Tú Anh ngạc nhiên, nghỉ hè Trần Đông Thanh đăng ký hẳn ba lớp.

Piano ngày nào cũng học, thư pháp và tính toán bàn tính soroban đều là cách ngày mới học. Lữ Tú Anh nghĩ thầm, kỳ nghỉ hè này không khác gì đi học bình thường.

Lữ Tú Anh: “Vậy về cháu hỏi Lâm Tiếu, xem con bé muốn học không.”

Vương Nguyệt Nga dặn dò bà nhất định phải nhanh lên: “Giáo viên giỏi lớp hè đông lắm, bây giờ đã là mùng 1 tháng 6 rồi, còn không đăng ký nữa là hết xuất đấy.”

Không ngờ có nhiều trẻ đi học hè vậy.

Bình Luận (0)
Comment