Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 254 - Chương 254.

Chương 254. - Chương 254. -

Viên Kim Lai làm bộ xin lỗi cô, Lâm Tiếu cũng làm bộ xin lỗi Viên Kim Lai.

Viên Kim Lai bị phạt trực nhật sáu ngày, Lâm Tiếu bị phạt trực nhật bốn ngày.

Mặc dù ngay cả trực nhật bốn ngày cũng đã thật thê thảm, thật thê thảm. Nhưng Lâm Tiếu cảm thấy như thế này tốt hơn việc gọi thầy cô.

Ánh mắt của những bạn học khác bị Viên Kim Lai xịt sữa nhìn về phía Lâm Tiếu sáng lóng lánh, cảm thấy rằng Lâm Tiếu đã trả thù cho bọn họ.

Lữ Tú Anh: “Cái gì mà thật lòng xin lỗi, làm bộ xin lỗi chứ?”

Mùa thu gió lớn, Lữ Tú Anh đạp xe đạp ngược chiều gió, mới mở miệng là gió đã lùa vào bên trong.

Trong lòng bà cảm thấy gió bên ngoài không sạch sẽ nên vội vàng im lặng, chuẩn bị trở về nhà rồi mới nói đến chuyện này.

Lữ Tú Anh lặng lẽ thở dài một hơi, thật ra bà hiểu rõ ý của Lâm Tiếu, tâm tư của trẻ nhỏ tựa gương sáng, thấy rất rõ ràng.

Lữ Tú Anh cũng không biết phải nói với Lâm Tiếu như thế nào, tìm thầy cô chắc chắn là biện pháp giải quyết chính xác, nhưng Lâm Tiếu không hài lòng với việc nhận được một câu “làm bộ xin lỗi” từ Viên Kim Lai.

Để Lâm Tiếu tự mình trả thù lại sao? Bà làm phụ huynh chắc chắn không thể dạy con như thế được.

Nếu như bà dạy con như thế thì không phải sẽ dạy sai Tiếu Tiếu sao.

Lữ Tú Anh trên đường về nhà mặt ủ mày chau, mở cửa nhà ra thì kinh ngạc phát hiện Lâm Dược Phi vậy mà lại ở nhà.

“Sao hôm nay con về nhà sớm vậy?” Lữ Tú Anh kinh ngạc nói: “Vậy để mẹ nấu thêm ít món cho bữa tối.”

Lâm Dược Phi: “Tối nay con không ăn ở nhà.”

“Lát nữa có mời thầy Hà đi ăn, con về nhà thay bộ quần áo khác.”

Lữ Tú Anh khó hiểu hỏi: “Thầy Hà? Thầy Hà nào?” Giáo viên của Lâm Tiếu không có ai họ Hà cả.

Lâm Dược Phi: “Thầy Hà phòng đào tạo, Hà Đại Sơn, lúc trước không phải con muốn nhờ mối quan hệ với thầy ấy để Tiếu Tiếu được vào lớp Olympic Toán học sao.”

Kết quả náo loạn lung tung, lớp Olympic Toán học đến lớp bốn mới có thể tham gia.

Nhưng mà Lâm Dược Phi cũng vẫn luôn duy trì mối quan hệ này.

Trước đó không có việc gì thì liên lạc đơn giản giữ tình cảm, Lâm Dược Phi cũng ăn vài bữa cơm cùng thầy Hà.

Đợt vừa rồi bận quá nên Lâm Dược Phi vẫn luôn không quan tâm đến. Hiện tại Trương Sủng đã tỉnh lại từ cú đả kích do ông nội qua đời, Lâm Dược Phi cũng đã nhận thầu được công trình mới, rốt cuộc cũng có thể thở được chút, anh muốn trò chuyện với thầy Hà về thiên phú tính toán mà em gái đã biểu hiện.

Thiên phú như vậy không biết có đủ để Lâm Tiếu vào lớp Olympic Toán học sớm hơn một năm không?

Những học sinh khác đến năm lớp bốn mới có thể được vào lớp Olympic Toán học của phòng đào tạo, Lâm Tiếu có thể được vào sớm một năm hay không?

Lâm Tiếu biểu hiện ra thiên phú như vậy, tiếp theo nên bồi dưỡng như thế nào, nhảy lớp tốt hơn hay cứ học tập bình thường tốt hơn, ngoại trừ vào lớp Olympic Toán học thì còn cần biện pháp bồi dưỡng nào khác không?

Những điều này Lâm Dược Phi đều chuẩn bị hỏi thầy Hà, nghe thử kiến nghị của thầy ấy. Cho dù thầy Hà không am hiểu, vậy thì anh cũng có thể thông qua thầy Hà để quen biết những giáo viên có kinh nghiệm trong vấn đề này.

Lâm Dược Phi nói đơn giản hai câu, Lữ Tú Anh nghe mà ngây ngẩn cả người.

Tiểu Phi vậy mà nghĩ càng xa càng chu đáo hơn so với bà.

Cái gì mà nhảy lớp, lớp Olympic Toán học, bồi dưỡng đặc biệt, Lữ Tú Anh đều không nghĩ tới, bà cảm thấy những thứ này cách nhà mình quá xa vời.

“Được được được, vậy con nhanh đi đi, trước khi uống rượu nhớ ăn gì đó để lót dạ.”

Lâm Dược Phi nghe thấy lời của Lữ Tú Anh liền cười, trước kia anh ra ngoài xã giao thì Lữ Tú Anh đều nói là đừng uống rượu. Hôm nay đi ra ngoài xã giao vì em gái, Lữ Tú Anh lại nói trước khi uống rượu nhớ ăn lót dạ.

Nghe xong là biết mẹ cảm thấy chuyện học hành của Tiếu Tiếu còn quan trọng hơn việc làm ăn của anh.

Lâm Dược Phi vắt chéo chân lên, lắc lắc: “Hừ, mẹ thật là bất công.”

Lâm Dược Phi nhìn về phía Lâm Tiếu, liếc mắt liền thấy vết bẩn trên quần áo của Lâm Tiếu: “Sao trên người em dính bùn thế?”

Lâm Tiếu: “Không phải bùn, là sữa sô cô la.”

Lâm Tiếu bô bô kể chuyện ngày hôm nay cho anh trai nghe.

Lâm Dược Phi nhướng cao mày: “Nó xịt em, em cũng xịt lại sao?”

“Xịt lại cậu ta là còn nhẹ đấy, hẳn là nên trực tiếp cắn một lỗ lớn, rồi đổ thẳng sữa lên đầu cậu ta mới đúng.”

“Tiếu Tiếu, anh nói em nghe, loại chuyện này lần đầu tiên nhất định không thể chịu thiệt, để người chung quanh đều biết em không thể chọc vào, về sau sẽ không có phiền toái như vậy nữa.”

“Chủ tịch cũng từng nói đấy, đánh một quyền trước, miễn cho trăm quyền sau.”

Bình Luận (0)
Comment