Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 324 - Chương 324.

Chương 324. - Chương 324. -

Thầy giáo đề nghị Chu Tuệ Mẫn học vượt lớp, cha mẹ cô bé liền làm thủ tục học vượt lớp cho Chu Tuệ Mẫn mà không hề do dự.

"Tuy nhiên, tình huống của Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn có chút không giống." Thầy Triệu nói: "Chu Tuệ Mẫn là tự mình muốn học vượt lớp, nhưng tôi nghĩ với tính cách của Lâm Tiếu, em ấy chưa chắc đã đồng ý."

Thầy Triệu đã từng dạy qua rất nhiều học sinh trong lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy, một học sinh lục đi lục lại trong những đống lá rụng được quét dồn trong sân, chọn ra một cành cây dẻo dai mang về chơi trò "bạt rễ già" như Lâm Tiếu đây, thật sự chẳng được mấy người.

Trò chơi bạt rễ già này chưa bao giờ được yêu thích trong lớp Olympic Toán học, cờ caro mới là trò chơi được các học sinh trong lớp Olympic Toán học yêu thích.

Mà điểm đặc biệt ở Lâm Tiếu là cô vừa thích chơi cờ caro vừa thích chơi bạt rễ già. Cô không bài xích những trò chơi trẻ con đơn giản mà cô còn chơi chúng một cách thích thú say mê.

"Lâm Tiếu chắc là chơi thân với mấy đứa nhỏ cùng tuổi lắm nhỉ?" Thầy Triệu hỏi.

Lữ Tú Anh gật đầu: "Vâng thưa thầy, con bé có mấy người bạn thân trong lớp, các bạn học khác chơi với nhau cũng rất hòa đồng."

Sau khi thầy Triệu nói chuyện với phụ huynh của Lâm Tiếu, ông ấy thấy rằng phán đoán của mình về Lâm Tiếu là tương đối chính xác.

Lâm Tiếu không nghĩ rằng cô là một thiên tài, cũng không chủ động học trước những kiến ​​thức của các lớp lớn, cô rất thân với những học sinh lớn hơn cô một lớp có IQ cao trong lớp Olympic Toán học, khi cô chơi các trò chơi mang tính trẻ con với các bạn cùng tuổi trong trường cũng rất là vui vẻ.

"Tôi đề nghị tôn trọng ý kiến ​​​​riêng của Lâm Tiếu, nhưng chị có thể từ từ từng bước từng bước nói chuyện với Lâm Tiếu về việc học vượt lớp." Thầy Triệu nói.

Nếu như phụ huynh không đề cập đến, có lẽ Lâm Tiếu căn bản không hề biết đến có loại lựa chọn học vượt lớp như này.

Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi gật đầu liên tục, nếu không phải thầy Triệu nói chuyện này với họ, họ sẽ không bao giờ nghĩ rằng còn có thể học vượt lớp.

“Chị đã nghe qua lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ chưa?” Thầy Triệu hỏi.

Lữ Tú Anh ngơ ngác lắc đầu, Lâm Dược Phi tỏ vẻ trầm tư, kiếp trước Internet phát triển, anh ít nhiều chắc hẳn đã nghe nói đến lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ, nhưng cụ thể như thế nào thì Lâm Dược Phi cũng không rõ.

"Thầy Triệu, thầy có thể giải thích rõ hơn được không?" Lâm Dược Phi hỏi.

Thầy Triệu: "Nói một cách đơn giản, đó là một lớp học dành riêng cho thanh thiếu niên tài năng."

"Tuyển các thanh thiếu niên tài năng dưới mười lăm tuổi, trực tiếp vào học đại học."

Trên mặt Lữ Tú Anh hiện lên vẻ kinh ngạc, chưa đến mười lăm tuổi đã vào đại học.

Lữ Tú Anh nghĩ đến kinh nghiệm học tập của Vương Nguyệt Nga, phụ huynh của Trần Đông Thanh đã lên kế hoạch sẵn cho con đường học tập của cậu bé, nhưng trong kế hoạch của Vương Nguyệt Nga không hề đề cập đến việc lựa chọn lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ.

Lữ Tú Anh hỏi: "Lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ mới thành lập hả thầy?" Bà lo lắng Vương Nguyệt Nga không biết.

Thầy Triệu: "Không phải, lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ đã được thành lập hơn mười năm rồi."

"Các học sinh thi vào lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ phần lớn đều học vượt lớp. Cũng có số ít không học vượt cấp, mười lăm tuổi học xong lớp chín rồi được tuyển thẳng vào lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ."

Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi mẹ nhìn con, con nhìn mẹ, bỗng nhiên hai người cũng không phân biệt được rốt cuộc là học vượt lớp khó hơn hay mới học lớp chín đã được tuyển thẳng vào đại học khó hơn.

Thầy Triệu nói: "Lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ đào tạo ra rất nhiều nhân tài, nhiều em đã trở thành nhà khoa học, nhưng cũng có một số học sinh không thích ứng được môi trường này, cảm thấy học ở lớp thanh thiếu niên Đại học Khoa học và Công nghệ rất đau khổ, sau này ra trường vẫn cảm thấy nó rất đau khổ."

"Hôm nay tôi tới đây chỉ là muốn nói chuyện với mọi người một chút, Lâm Tiếu không phải là một đứa trẻ bình thường, chưa chắc đã đi theo con đường trưởng thành của một đứa trẻ bình thường. Nhưng cuối cùng lựa chọn đi con đường nào thì phải xem quyết định chung của phụ huynh và con cái của nhà chị."

Bình Luận (0)
Comment