Sau khi Lâm Dược Phi nhìn thấy quyển sổ truyện tranh của Lâm Tiếu thì hỏi: "Em thích truyện tranh à?"
Lâm Tiếu gật đầu.
Hai ngày sau, Lâm Tiếu tan học về nhà, vẫn đến hòm báo trước nhà lấy báo như thường lệ, sau đó ngồi ở trên ghế sô pha giở báo ra đọc.
Lữ Tú Anh nói với Lâm Tiếu: "Tiếu Tiếu, con đi xem thử trên bàn học của con có cái gì kìa."
Lâm Tiếu lập tức đứng dậy. Từ giọng điệu của mẹ, cô có thể nghe ra được, nhất định là trên bàn học của cô có thứ gì đó hay ho.
Lâm Tiếu chạy lạch bạch vào phòng, nhìn thấy trên bàn học có bày mấy quyển sách màu sắc rực rỡ: “Wow, sách mới!"
"Mẹ, mẹ mua sách mới cho con sao?"
Lữ Tú Anh: "Là anh của con mua cho con đó."
Lâm Tiếu cầm quyển sách trên cùng lên, không kịp đợi liền mở ra: "Wow!"
Mấy quyển sách mà anh trai mua cho cô không giống với sách mà cô để trên hai hàng của chiếc kệ, mấy quyển sách mới này tất cả đều là truyện tranh.
Lâm Tiếu trước tiên nhìn qua bìa một lần, thấp giọng đọc tên sách ghi trên bìa: "Dragon Ball, Dr.Slump, Saint Seiya."
Đều là những tựa truyện mà cô chưa nghe qua bao giờ.
Lâm Tiếu chỉ xem phim hoạt hình ở trên tivi, chú mèo máy thông minh Doraemon, Tom và Jerry. Hôm nay cô mới biết, hóa ra không chỉ có thể xem phim hoạt hình ở trên tivi mà còn có thể đọc truyện tranh.
Lâm Tiếu giở trang đầu tiên của quyển truyện ra, đọc hồi lâu nhưng không hiểu gì, vốn dĩ không biết trong ô truyện vẽ cái gì, cũng xem không hiểu lời thoại được viết bên trên.
Cô nhướng mày, lật qua lật lại nhiều lần, sau đó bừng tỉnh, hóa ra truyện tranh phải xem từ phải qua trái, hoàn toàn ngược lại so với cách lật sách thông thường.
Lúc này đây, Lâm Tiếu cầm quyển truyện lên, rất nhanh đã đọc đến mê mẩn.
"Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu!" Lữ Tú Anh ở trong bếp gọi Lâm Tiếu đi bới cơm, gọi nửa ngày cũng không nghe thấy động tĩnh. Bà lau tay đi ra từ trong phòng bếp, nhìn thấy Lâm Tiếu đang nằm trên sô pha, vừa đọc truyện vừa cười khúc khích.
Lữ Tú Anh: "Con vẫn đọc truyện tranh, không làm bài tập à?"
Lâm Tiếu khôi phục tinh thần, kinh ngạc phát hiện mẹ đã nấu cơm xong: “Mẹ, sao hôm nay mẹ nấu cơm nhanh vậy?"
Lữ Tú Anh nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường: "Đâu có nhanh, hôm nay mẹ nấu cơm còn chậm hơn lúc bình thường."
Hôm nay Lữ Tú Anh đã hầm một nồi nạm bò lớn, sau đó múc ra một nửa, lại thêm cà chua hầm nhừ.
Trước đây, Lữ Tú Anh chưa từng hầm cà chua chung với nạm bò. Lâm Dược Phi đã nói cho bà biết hầm như vậy rất ngon. Lữ Tú Anh nấu thử thì quả nhiên không tệ, nạm bò thơm mà không ngán, nước súp trộn với cơm ăn cũng rất có mùi vị.
Hầm nạm bò cần nhiều thời gian, Lữ Tú Anh đã nấu ăn rất lâu. Bà không ngờ từ nãy đến giờ Lâm Tiếu vẫn luôn ngồi trên ghế sô pha đọc truyện tranh, ngay cả cái mông cũng không dịch chuyển qua chỗ khác.
"Con không đi làm bài tập sao?" Lữ Tú Anh hỏi.
Lâm Tiếu nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, mới phát hiện bây giờ đã trễ như vậy rồi, cô bèn nói với mẹ: "Con đã làm gần xong bài tập về nhà lúc ở trong trường rồi. Sau khi ăn cơm xong, con sẽ nhanh chóng hoàn thành."
Thật ra Lữ Tú Anh không lo lắng về bài tập của Lâm Tiếu, cũng có thể Lâm Tiếu đã làm xong từ sớm. Lữ Tú Anh thúc giục: "Mau đi rửa tay rồi bới cơm, chúng ta phải ăn cơm rồi."
Lâm Tiếu vội vã chạy đi rửa tay, sau đó bưng hai bát cơm chạy tới để lên bàn.
"Mẹ đã chừa phần cơm cho anh chưa?" Lâm Tiếu hỏi.
Lữ Tú Anh gật đầu: "Đã chừa cho anh một phần rồi, đây là phần của hai chúng ta."
Sau khi Lâm Tiếu nghe thấy, lập tức không khách sáo giơ cái muỗng ra, múc một muỗng lớn nạm bò hầm cà chua, sau đó trộn cà chua, nạm bò, nước súp và cơm trắng lại với nhau, múc một muỗng lớn bỏ vào miệng.
Ngon quá đi!
Lâm Tiếu hạnh phúc nheo mắt lại.
Hôm nay Tiểu Hoàng cũng được ăn nạm bò hầm trong vắt. Lâm Tiếu và mẹ ăn cơm ở trên bàn, Tiểu Hoàng ăn ở dưới bàn. Sau khi nó ăn xong còn cọ tới cọ lui bên chân Lữ Tú Anh, tỏ vẻ còn muốn ăn thêm thịt bò.
Lữ Tú Anh bèn đuổi Tiểu Hoàng đi: "Không được, thịt còn lại đều có muối, mày không ăn được đâu."
Tiểu Hoàng ỉu xìu rời đi, nằm sấp ở một góc trong phòng khách, nhìn hai người Lâm Tiếu và Lữ Tú Anh ăn thịt bò.
Lữ Tú Anh hỏi: "Thịt bò hầm còn lại, sáng mai sẽ dùng để làm mì thịt bò cho con ăn."
Lâm Tiếu đồng ý ngay, cô thích ăn mì thịt bò nhất.
Sau khi ăn cơm xong, Lâm Tiếu dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành bài tập, sau đó lại giở truyện tranh ra xem.
Lữ Tú Anh dọn dẹp nhà bếp xong thì hỏi Lâm Tiếu: "Mẹ dắt Tiểu Hoàng đi dạo, con có đi chung không?"
Lâm Tiếu cũng không ngẩng đầu lên, đáp: "Con không đi."
Lữ Tú Anh dặn dò: "Con không được tự tắm lúc ở nhà một mình đâu đó."