Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 446 - Chương 446.

Chương 446. - Chương 446. -

Bàn tay to lớn của Lâm Dược Phi đè trên đầu của Lâm Tiếu, vò lung tung một trận: "Muốn tạo phản?"

Lâm Dược Phi về nhà, bếp lò sống ở trong viện nhỏ chính là anh. Bỏ từng miếng than nung đỏ vào trong lò nướng, đặt một khung sắt lên trên: "Nào nào nào, nướng que thịt trước!"

Chạng vạng, ánh mặt trời nghiêng nghiêng chiếu xuống, viện nhỏ của nhà Lâm Tiếu không đón được ánh mặt trời chiếu tới.

Mặc dù còn có hơi nóng tồn đọng lại từ ban ngày nhưng mà không ai quan tâm, tất cả bọn trẻ đều vui vẻ mang ghế trong nhà ra viện nhỏ.

Lý Vân Châu đi theo phía sau, dời bàn gỗ xếp nhỏ trong nhà ra ngoài.

Sau khi Lữ Tú Anh nhìn thấy thì vội vàng cầm lấy: "Mẹ, sao mẹ không gọi con đến dời ra!"

Lý Vân Châu: "Cũng không nặng."

Bàn gỗ xếp nhỏ ở giữa viện nhỏ, lấy coca và sprite trong tủ lạnh ra, thêm một quả dưa hấu ướp lạnh, Lữ Tú Anh cắt thành từng miếng nhỏ để trong dĩa.

"Các con đều uống lạnh được hết không?" Lữ Tú Anh hỏi.

"Dạ được!" Bọn trẻ cùng trả lời.

Sau khi mọi người nói dứt câu, Trần Đông Thanh nhỏ giọng nói: "Người nhà của con không cho con uống lạnh…"

Lữ Tú Anh nhớ tới dạ dày của Trần Đông Thanh hơi yếu, lập tức nói: "Dì lấy nước không lạnh cho con."

Lữ Tú Anh lấy một chai coca không lạnh cho Trần Đông Thanh: "Uống cái này đi."

Nhưng mà người nhà cũng không cho cậu bé uống những thức uống có ga như coca sprite… Trần Đông Thanh xoắn xuýt hai giây, cạch một tiếng mở chai nước ra, cha mẹ ông nội bà nội đều không ở đây, cơ hội hiếm có, phải uống nhanh!

Lâm Dược Phi nướng một hàng thịt xiên trên lò nướng, thịt dê xiên, thịt bò xiên, đùi gà xiên, thịt ba chỉ xiên… cánh gà phải nướng lâu hơn một chút thì để sang một bên, cách một lúc thì lật mặt một lần.

Mùi thơm của đồ nướng lập tức lan tỏa.

Mọi người ngồi không yên trên ghế, nháo nhào đứng lên vây quanh Lâm Dược Phi: "Anh trai Lâm Tiếu, chín chưa ạ?"

"Anh trai Lâm Tiếu, sắp xong chưa ạ?"

"Anh trai Lâm Tiếu, cái anh rắc lên xiên nướng là gì vậy ạ?"

Lần này ăn xiên nướng, Lâm Dược Phi cũng đã sớm chuẩn bị, chuẩn bị gia vị vô cùng đầy đủ, tất cả đều để ở trong lọ đựng gia vị.

Muối, thì là, hạt tiêu, muối tiêu, ớt….

Muối tiêu và ớt thì có lẽ mấy đứa nhỏ khác sẽ không thể ăn, nhưng Lâm Tiếu rất thích, bản thân Lâm Dược Phi ăn xiên nướng cũng tuyệt đối không thể thiếu ớt.

Lâm Dược Phi đặt một cái ghế ở bên cạnh, chuyên dùng để đặt lọ đựng gia vị, để đầy cả ghế.

Anh không có kiên nhẫn nói cho bọn trẻ biết gia vị trong từng lọ là gì, qua loa nói: "Bột thơm, để vào sẽ thơm hơn."

Trần Đông Thanh đặt câu hỏi mà ngơ ra, cậu bé chưa từng nghe tới loại gia vị này. Nhưng Trần Đông Thanh lại không nghi ngờ anh trai của Lâm Tiếu, cậu bé cho rằng bản thân thiếu kiến thức.

"Anh trai Lâm Tiếu, vậy cái lọ bây giờ anh đang rắc thì sao?" Trần Đông Thanh nhìn thấy Lâm Dược Phi lại đổi một lọ nhỏ.

Lâm Dược Phi: "Cũng là bột thơm."

Trần Đông Thanh: "Vậy cái này thì sao?"

Lâm Dược Phi "Đều là bột thơm."

Trần Đông Thanh ngậm miệng lại, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lâm Dược Phi.

Lâm Tiếu ha ha cười to: "Trần Đông Thanh, cậu đừng để anh ấy lừa! Anh ấy lười nói cho cậu biết đấy!"

Trần Đông Thanh bị lừa trừng to mắt, tại sao lại có kiểu người lớn lừa gạt con nít như vậy chứ?

Lâm Tiếu bị anh trai lừa đã thành thói quen, cô nói với Trần Đông Thanh: "Người lớn chuyên lừa gạt con nít."

Lâm Dược Phi nướng xong một hàng thịt xiên, để vào trong mâm, bưng để lên bàn cho bọn trẻ ăn.

"Oa ––" "A!" "Cảm ơn anh!" Mọi người đều cực kỳ kích động.

Lữ Tú Anh lên tiếng nhắc nhở: "Chậm thôi, chậm thôi, coi chừng nóng!"

Đời trước Lâm Dược Phi cũng thường xuyên ăn đồ nướng trong nhà, anh và hai người Thẩm Vân đến mùa hè đều rất thích ăn như thế, lại thêm một thao tôm, kể hợp với một lon bia ướp lạnh. Mặc dù đã rất lâu không có nướng xiên que nhưng mà công phu nướng đồ ăn vẫn còn, thịt xiên Lâm Dược Phi nướng ra có gia vị và lửa đều vừa vặn.

Thịt dê, thịt bò, đùi gà, thịt ba chỉ… đều chín hẳn, nhưng mà tuyệt đối không cháy, ngoài chín trong mềm, cắn vào một miếng hương vị lan tràn đầy trong miệng.

Đĩa thịt xiên đầu tiên được nướng ra, lập tức bị tranh hết. Mọi người vừa thổi vừa nghiêng đầu cắn thịt xiên.

Bình Luận (0)
Comment