Nhưng mà ngoài dự đoán của hai thầy cô, Lâm Tiếu vừa rồi rõ ràng đã bày tỏ nét mặt phấn khởi giờ phút này lại không đồng ý ngay tắp lự.
“Thầy cô ơi... Để em suy nghĩ thêm một chút được không ạ...” Lâm Tiếu do dự nói.
Sắc mặt vị thầy giáo hiện ra nét kinh ngạc, thầy hỏi: “Chúng tôi có thể hỏi thăm một chút, trước trường trung học số một chúng tôi, liệu rằng đã có trường trung học nào khác liên hệ với gia đình mình chưa ạ?”
Lữ Tú Anh vừa định trả lời, Lâm Dược Phi đã lên tiếng trước: “Thầy cô không cần phải lo lắng đến vấn đề này, học sinh giỏi sẽ được rất nhiều trường học đón chào, chúng tôi cân nhắc cũng chỉ vì muốn tìm một trường trung học thích hợp nhất với Lâm Tiếu.”
Lời của Lâm Dược Phi giống như đã nói mọi thứ, lại giống như chưa nói gì, tất cả đều phụ thuộc vào người nghe tự hiểu như thế nào.
Hai vị giáo viên liếc nhìn nhau, chủ động nói: “Những điều kiện ưu đãi các trường học khác có thể cung cấp, trường học chúng tôi cũng có thể cung cấp.”
“Như thế này, nếu như Lâm Tiếu có thể đến trường trung học số một học tập, thì học phí và tiền sách vở năm năm học của cô bé sẽ hoàn toàn được miễn phí. Chỉ cần thành tích của Lâm Tiếu luôn duy trì trong năm thứ hạng đứng đầu của lớp, thì mỗi năm cô bé có thể nhận được suất học bổng một ngàn đồng.”
Giáo viên chiêu sinh nói thẳng: “Đây là mức đãi ngộ cao nhất của trường trung học số một chúng tôi.”
Lâm Dược Phi mỉm cười gật đầu: "Vâng, chúng tôi đã có thể cảm nhận được sự chân thành của trường trung học số một, chỉ là Tiếu Tiếu có suy nghĩ riêng của bản thân mình. Chuyện này xảy ra quá đột ngột với con bé, mong thầy cô cho con bé thêm chút thời gian suy nghĩ kỹ hơn.”
Hai giáo viên chiêu sinh liên tục nói không thành vấn đề: “Trước ngày hai mươi tháng tám gia đình cho chúng tôi một câu trả lời chắc chắn là được.”
Nhưng mà một học sinh sau khi được giáo viên đến tận nhà thăm hỏi mà vẫn chậm chạp không chịu đồng ý quả thật rất hiếm gặp, dù sao thì không có một trường học nào có thực lực ngang ngửa với trường trung học số một, mà lớp học năm năm của trường trung học số một càng là lớp học tốt nhất.
Hầu hết các bạn học cùng trang lứa sau khi nhận được cuộc gọi từ giáo viên chiêu sinh đã vui vẻ đồng ý ngay, thậm chí một số học sinh mới còn đi trước một bước, tới nhà thăm hỏi giáo viên nữa.
Mà sau khi thầy cô tới cửa tự mình giải thích đầy đủ những ưu điểm của trường trung học số một... vẫn có một học sinh lo nghĩ mãi không thôi như Lâm Tiếu thì quả thật hiếm gặp.
“Lâm Tiếu, em còn có câu hỏi nào nữa không? Nếu em muốn biết chuyện gì thì cứ việc hỏi thầy cô ngay bây giờ nhé.” Giáo viên chiêu sinh dịu dàng hỏi han.
Lâm Tiếu lắc đầu: “Không có gì ạ.” Giáo viên chiêu sinh không thể nào đưa ra câu trả lời cho câu hỏi của cô bé được.
Cuối cùng, giáo viên chiêu sinh để lại hai số điện thoại: “Gia đình hãy suy nghĩ thật kỹ, nếu như có điều gì muốn hỏi thì có thể gọi đến hai số điện thoại này bất cứ lúc nào.”
Cả nhà Lâm Tiếu tiễn hai giáo viên tới cửa, trước khi ra cửa còn vì chuyện nhận quà cáp mà khách sáo một phen, Tiểu Hoàng đi theo sau đến bên cửa, đôi mắt đen xoay tròn chăm chú theo dõi.
Cuối cùng, hai giáo viên đương nhiên không thể nhận lại đồ mình mang đến, Lữ Tú Anh mở hộp trái cây ra: “Để mẹ nhìn xem trong này có món gì? Ôi, quả đào này to quá ngon quá, để mẹ đi rửa hai trái.”
Lâm Tiếu và anh trai đồng thanh hỏi: “Đào giòn hay đào mềm ạ?”
Lữ Tú Anh: “Đào mềm.”
Lâm Dược Phi thất vọng: “Ôi, con không thích.”
Lâm Tiếu: “Oa!” Cô thích đào mềm nhất!
-
“Tiếu Tiếu, con suy nghĩ thế nào? Con có muốn tới trường trung học số một không?” Lữ Tú Anh đưa trái đào đã được rửa sạch tới cho Lâm Tiếu.
Bà nói ra suy nghĩ của mình: “Mẹ thấy bây giờ con tới lớp học năm năm học rất phù hợp.”
Lữ Tú Anh cảm thấy ưu thế lớn nhất ở đây chính là Lâm Tiếu có thể tiết kiệm ba năm!
“Ba năm đó! Nhân lúc tuổi trẻ có thể làm biết bao nhiêu chuyện!” Lữ Tú Anh nói.
Lâm Tiếu thông minh như vậy, Lữ Tú Anh cảm thấy cô bé nhất định sẽ không học xong đại học rồi thôi: “Trên đại học còn có nghiên cứu sinh, còn có tiến sĩ, bây giờ con tiết kiệm được ba năm, chờ khi học xong hết con vẫn còn thừa lại ba năm tuổi trẻ.”
Bà ngoại cũng cảm thấy Lâm Tiếu nên học.
Lâm Dược Phi cũng vậy: “Em đã nắm được tất cả kiến thức của tiểu học rồi, kiến thức lớp bảy em cũng đã tự học trước, bây giờ nếu em muốn học thẳng lên trung học cơ sở thì cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.”
Lâm Tiếu trợn tròn mắt nhìn anh trai: “Có phải anh đã biết từ trước rồi không?”