Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 595 - Chương 595.

Chương 595. - Chương 595. -

Các kênh địa phương, khung giờ vàng, anh đặt ba bài hát liên tiếp trên đài VOD.

Đây cũng là một cách đãi tiệc cưới, những lời chúc mừng phổ biến nhất trên đài VOD là “Chúc mừng đám cưới của XX”, tiếp theo là “Chúc mừng sinh nhật XX”.

Anh đặt bài hát còn chưa tính, anh còn viết những lời như vậy nữa.

Lâm Tiếu không thể tưởng tượng có bao nhiêu người đã xem VOD, các bạn cùng lớp của cô và giáo viên đều thấy nó?

Lâm Tiếu âm thầm quay sang nhìn các giáo viên ngồi ở bàn bên cạnh, thấy các giáo viên đều đang mỉm cười, cô Từ nhìn cô, lộ ra tám chiếc răng trắng.

Xong rồi, ngay cả cô Từ dịu dàng nhất cũng cười nhạo cô.

Lâm Tiếu lại vùi đầu vào trong lòng một lần nữa, cứ để cô nằm sấp trên bàn như thế này, cô không muốn ngẩng đầu lên nữa.

Lâm Dược Phi xoa đầu em gái mình: “Cô Từ đang vẫy tay gọi em kìa.”

Lâm Tiếu chậm rãi ngẩng đầu: “Hả?”

Cô giáo Từ thực sự đang gọi cô, Lâm Tiếu lề mà lề mề đi đến trước mặt cô Từ. Cô Từ cười hỏi: “Ngại à?”

Sau khi sinh em bé, cô Từ béo hơn trước một chút, trông càng dịu dàng hơn. Trước đây, sự dịu dàng của cô giáo Từ giấu ở trong lòng, bề ngoài nhìn rất gầy, gọn gàng. Nhưng hiện tại từ trong ra ngoài cô Từ đều rất dịu dàng.

Lâm Tiếu gật đầu thật mạnh: “Anh hai quá lố lăng.”

“Chẳng qua anh trai của em rất vui vẻ, anh ấy rất tự hào về em. Cô thấy em nhận được giải thưởng cũng rất vui và tự hào về em.” Cô Từ nói với Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu nghe cô giáo Từ nói như vậy, khóe môi nhịn không được nhếch lên: “Thật sao ạ?”

Cô Từ xoa đầu Lâm Tiếu: “Đương nhiên, em đạt được thành tích rất cao, anh hai em long trọng tổ chức chúc mừng. Hai chuyện này chỉ làm cho tất cả mọi người ngưỡng mộ em, sẽ không có ai cười nhạo em cả.”

Mặc dù vừa rồi các bạn cũng nói như vậy với Lâm Tiếu nhưng những lời của cô Từ đối với Lâm Tiếu đặc biệt có sức thuyết phục. Khi nghe những lời của cô giáo Từ, Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng ngay lập tức.

“Em xem, hôm nay có nhiều người tới chúc mừng em như vậy, em hẳn là rất vui vẻ.” Cô giáo Từ nói.

Lâm Tiếu có chút ngượng ngùng thừa nhận: “Thật ra em cũng rất vui.”

Khoảnh khắc Lâm Tiếu mở cửa phòng tiệc, cô không chỉ ngạc nhiên mà còn vui mừng.

“Điều vui vẻ nhất là nhìn thấy cô Từ, em rất nhớ cô.” Lâm Tiếu nhảy xung quanh cô giáo Từ hai lần.

Sau khi cô giáo Từ trở lại trường sau thời gian nghỉ sinh, Lâm Tiếu tình cờ gặp cô Từ ở trường hai lần, nhưng cô Từ luôn bận rộn, không bao giờ có thời gian để nói chuyện đàng hoàng.

Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh cũng chạy đến khi nhìn thấy Lâm Tiếu đang nói chuyện với cô Từ: “Cô Từ, em cũng nhớ cô.”, “Cô Từ, tất cả chúng em đều rất nhớ cô.”

Thầy Đào và cô Từ ngồi cùng bàn, vươn tay gật đầu với học sinh, giả vờ thở dài: “Xem ra tôi không được chào đón bằng cô Từ rồi.”

“Ha ha ha ha.”

“Thầy Đào, nếu thầy không dạy chúng em nữa, chúng em cũng sẽ nhớ thầy.”

Nếu các thầy cô khác nói vậy thì có lẽ mọi người ai cũng lo lắng, nhưng là thầy Đào nên ai cũng biết thầy đang nói đùa. Thầy Đào rất thích đùa giỡn, thầy sẽ khoác vai các bạn nam trong lớp, thậm chí còn chơi bóng rổ với các bạn nam.

Lâm Tiếu ở lại bàn giáo viên một lúc, cùng các bạn trở lại bàn của bạn học, sau đó lại bị anh trai kéo đến bàn của bạn anh trai để chào hỏi.

Đêm nay Lâm Tiếu rất bận rộn, cô bay tới bay lui quanh phòng tiệc như một con ong nhỏ.

Cô hiểu thế nào là nhân vật chính, nhân vật chính là người bận rộn nhất trong toàn trường.

Nhưng Lâm Tiếu không phải bận rộn vô ích, cô đã nhận được rất nhiều quà.

Những người bạn mới của anh trai đều chuẩn bị quà cho Lâm Tiếu. Lâm Tiếu đã nhận được một bản sao các bài giảng Olympic Toán học của Hoa La Canh, một bộ bách khoa toàn thư và một bộ đồ búp bê Barbie với 42 chiếc váy.

Ngoài ra còn có một hộp có in “Máy chơi game Tiểu Bá Vương”.

Anh trai nói với Lâm Tiếu: “Chắc chắn em sẽ thích nó.”

Bình Luận (0)
Comment