Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 607 - Chương 607.

Chương 607. - Chương 607. -

Lâm Tiếu là lớp trưởng, Phương Kính Phàm là lớp phó học tập, Triệu Hiểu Long là bí thư chi đoàn, Chu Tuệ Mẫn là đại diện môn Toán học.

Bốn người bọn họ, cô Dương một người cũng không bỏ sót, tất cả đều bổ nhiệm làm cán sự lớp.

Triệu Hiểu Long không biết bí thư chi đoàn là làm cái gì, hỏi cô giáo, cô Dương nói mọi người sắp phải vào đoàn, chờ sau khi vào đoàn sẽ có một số việc của đoàn thanh niên.

"Chỉ là lớp chúng ta tương đối đặc thù, có một số bạn học tuổi khá nhỏ, có thể phải chờ hai năm nữa, chờ sau khi tuổi các em đạt tiêu chuẩn rồi mới vào đoàn."

Nhóm cán sự lớp vừa mới nhậm chức, lập tức nhận được nhiệm vụ đầu tiên, đến phòng giáo vụ nhận sách mới, chuyển toàn bộ sách mới về cho các bạn học.

Ngoài bốn người Lâm Tiếu, còn có lớp phó văn thể mỹ, lớp phó thể dục, lớp phó kỷ luật, lớp phó lao động, đại diện các môn học khác tạm thời còn chưa quyết định, chờ các giáo viên khác tự bổ nhiệm sau.

Phòng giáo vụ ở bên cạnh tòa nhà văn phòng, khoảng hơn mười người hoành tráng đi cùng nhau, Lâm Tiếu đi trên đường thầm nghĩ có phải đi quá nhiều người rồi không, chuyển chỗ sách đó cần phải nhiều người như vậy sao.

Vừa mới đi vào phòng giáo vụ, đã có giáo viên hỏi bọn họ: "Lớp bảy mấy?"

"Lớp A1 ạ."

Giáo viên chỉ một ngón tay: "Sách lớp 7A1 ở bên kia, phía trên dùng giấy viết đấy, các em tự lấy đi, đừng lấy nhầm."

Một chồng sách buộc bằng dây ni lông, trên cùng đặt một tờ giấy viết tên lớp, Lâm Tiếu nhìn sách trên mặt đất lập tức trừng to mắt, sách giáo khoa trung học cơ sở nhiều như vậy sao.

Hơn mười người chuyển không hết trong một chuyến vậy, chuyển xong chuyến thứ nhất, Lâm Tiếu nói: "Trên nền đất phòng giáo vụ còn có bốn bó sách, chúng ta không cần đi hết, bốn người đi một chuyến nữa là được."

Sau đó Lâm Tiếu, Chu Tuệ Mẫn, Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm lại chạy một chuyến.

Khi Lâm Tiếu trở lại trong lớp học lần thứ hai, cô Dương đã phát một phần sách, trên bàn Lâm Tiếu bày một chồng sách giáo khoa.

Lớp phó Dư Chiêu Chiêu đang hỗ trợ phát sách, cô bé nói với mấy người Lâm Tiếu vừa trở về: "Phát bảy quyển rồi, các cậu đếm lại xem đã đúng chưa, kiểm tra lại xem có vấn đề gì không."

Trên bàn Lâm Tiếu đặt bảy quyển sách không sai, cô loạt xoạt lật một lần nữa, không phát hiện vấn đề gì.

Sách giáo khoa còn đang truyền từng quyển từng quyển từ phía trước tới, Lâm Tiếu cảm thán nói: "Trung học cơ sở thật nhiều sách."

"Tại sao không có sách toán học." Chu Tuệ Mẫn lấy làm lạ nói.

Lâm Tiếu nói với Chu Tuệ Mẫn: "Đại số chính là toán học."

Anh trai đã mua cho Lâm Tiếu sách giáo khoa trung học cơ sở từ lâu, cho nên Lâm Tiếu biết cái này: "Sách giáo khoa trung học cơ sở tách toán học ra, chia làm đại số và hình học."

Sách giáo khoa chính là sách đại số tập một, sách đại số tập hai, sách hình học tập một và sách hình học tập hai như này.

Chu Tuệ Mẫn lật sách đại số ra, nhìn thấy bên trong quả nhiên là nội dung toán học.

Cô Dương viết thời khóa biểu ở trên bảng đen, các bạn học nhanh chóng chép lại, chương trình học trung học cơ sở và tiểu học khác nhau rất nhiều, chính trị, lịch sử, địa lý, sinh học.

"Sinh học lại là cái gì?" Đã phát xong sách giáo khoa, cũng không thấy trên bìa sách giáo khoa nào viết chữ "Sinh học".

Không chỉ một học sinh có câu hỏi như vậy, cô Dương giải thích cho mọi người: "Sách giáo khoa thực vật học trong tay các em chính là sách sinh học, sách sinh học có tất cả ba sách, "thực vật học", "động vật học" và "vệ sinh sinh lý", năm đầu tiên học thực vật học trước."

Thì ra là như vậy.

Sách giáo khoa mới rất thú vị, Lâm Tiếu lật "thực vật học" ra đã bị hấp dẫn. Chu Tuệ Mẫn ở bên cạnh lật sách tiếng Anh, cô bé lo lắng hỏi Lâm Tiếu: "Cậu đã học tiếng Anh chưa?"

Lâm Tiếu lắc đầu: "Học qua một chút." Trước đó anh trai phát hiện cô không biết hai mươi sáu chữ cái của bảng tiếng anh nên anh đã dạy Lâm Tiếu hát bài hát chữ cái, giai điệu bài hát chữ cái giống ngôi sao nhỏ, chẳng mấy chốc Lâm Tiếu đã học xong.

Chu Tuệ Mẫn nghe thấy Lâm Tiếu nói học qua, lập tức căng thẳng hơn: "Tớ chưa từng học thì làm sao bây giờ, cậu học đến trình độ gì rồi."

Lâm Tiếu: "Tớ biết hai mươi sáu cái chữ đầu."

Chu Tuệ Mẫn không quá chắc chắn ý của Lâm Tiếu nói có phải ý mình hiểu không: "Cậu chỉ biết hai mươi sáu chữ cái thôi sao, cậu có biết quả táo trong tiếng Anh nói thế nào không?"

Lâm Tiếu lắc đầu: "Không biết."

Chu Tuệ Mẫn: "... Vậy chúng ta không khác nhau lắm."

Chu Tuệ Mẫn không ngờ Lâm Tiếu học qua một chút thật sự là học qua "Một chút", vậy cô bé học còn nhiều hơn Lâm Tiếu hai chút, apple và banana.

Thế nhưng Lâm Tiếu thoạt nhìn rất thoải mái, tuyệt đối không sợ hãi.

Chu Tuệ Mẫn ở bên cạnh Lâm Tiếu, cũng trở nên thả lỏng.

"Nhìn nè! Đằng sau có tiếng Trung!" Lâm Tiếu lật đến cuối sách tiếng Anh, phát hiện một cái hay, bên trái một hàng viết tiếng Anh, bên phải một hàng viết tiếng Trung, đối chiếu như vậy là có thể biết từ đơn tiếng Anh trong sách có nghĩa là gì.

Bình Luận (0)
Comment